Chương 277 Thu thập hung tính dây leo
Hồng-Linh sinh hoạt trong gia đình Sùng Lãm, hai vợ chồng họ ngỏ ý muốn nàng thu nhận Linh-Lan làm đệ tử khiến nàng ngạc nhiên. Nàng nghĩ đến hoàn cảnh của chính mình còn trong tình trạng trốn tránh, tương lai mờ mịt nên đành dụng kế hoãn binh trả lời:
- Bây giờ tôi không đủ tư cách nhận đệ tử, thôi cứ để nó theo tôi học môn võ kỹ một thời gian xem đã.
- Với bản lãnh tài năng của tiên tử làm thầy của nó, dậy dỗ những điều hữu ích như vậy chúng ta mãn nguyện lắm rồi, chúng ta cho nó nhận tiên tử làm thầy, còn bao giờ tiên tử thấy thuận lợi thì lúc đó chính thức thu nhận nó cũng được.
Thế này từ đó hai thầy trò càng lúc càng gắn bó với nhau, lúc như thầy trò, lúc như hai chị em. Hồng-Linh trong thời gian này ngoài việc dưỡng thương nàng để ý thăm dò các nghề nghiệp, có khi đến cả lò luyện bảo của Sùng Lãm thử lửa, đến phường thị xem lô luyện đan, nàng chưa định học luyện đan nên chỉ xem qua mà thôi, nếu gặp đan lô vừa ý mới mua.
Một hôm nàng mua được một cụm Cẩm Vân Trúc cây non, vì thấy màu sắc hơi giống màu sắc Thanh Vân Tiêu lại ẩn chứa đậm đặc mộc linh khí đem về trồng. Nàng hiện nay không có đất trồng trọt, lại không muốn trồng nhờ đất của hai vợ chồng Sùng Lãm nên tạm thời cất giữ ở Trữ Thú lắc.
Trong Trữ Thú Lắc trước kia cất dấu Băng Tiểu Phụng và tổ ong đầu sư tử, nay chỉ còn tổ ong, nàng thấy tuy linh khí trong đó đầy đủ nhưng thiếu ánh sáng mặt trời, chắc chắn thiếu năng lượng nên quyết định không đào lỗ trồng Cẩm Vân Trúc xuống, đem ra đem vào chờ mua đất.
Một tháng sau trong thôn có gia đình muốn bán hai mẫu đất, Hồng-Linh liền đi xem vườn đất rồi mua với giá mỗi mẫu đất một vạn tiên thạch. Hai mẫu đất cổ chủ trước đây một mẫu trồng linh dược, nửa mẫu trồng rau, trà, nữa mẫu còn lại trồng cây ăn trái. Hồng-Linh vui mừng đem Cẩm Vân Trúc ra trồng tại góc vườn. Vườn đất mới cần nhiều công sức đầu tư nên Linh Lan được ba mẹ cho phép đi theo giúp đỡ Hồng-Linh.
Hồng-Linh từ khi dùng niệm ý cứu thằng bé ra khỏi giếng nước thành công thỉnh thoảng thử nghiệm ý niệm lực, nàng tò mò thử di chuyển đồ vật từ nhỏ đến lớn, càng lúc càng thuần thục, bây giờ nàng có thể dời cả cây lẫn rễ cổ thụ. Ngày nào sau khi thử luyện đến tinh thần bị tiêu hao mệt lả, mắt chỉ muốn nhắm mắt ngủ rất khó chịu mới thôi.
Hôm nay bắt tay vào việc Hồng-Linh nhìn vườn linh dược thấy nhiều hàng trồng so le nhìn chướng mắt nên tập trung tinh thần dùng niệm ý chỉnh lại.
Linh Lan nhìn Hồng-Linh thấy nàng tĩnh lặng tập trung tinh thần không biết nàng định làm gì, lại không dám hỏi bỗng Linh-Lan kinh ngạc đến trợn mắt thấy các cây linh dược di động sắp thẳng vào hàng lối. Sau khi chỉnh liên tiếp xong ba hàng, mỗi hàng dài năm trăm thước mới kiếm nơi đả tọa nghỉ ngơi nửa giờ.
Thấy Hồng-Linh thu công Linh-Lan đã reo mừng hỏi:
- Vừa rồi cô ra tay thật thần kỳ, không cần động tay chân cũng khiến cho linh dược nghe lời tự động sắp vào đúng hàng thẳng lối.
- Chiêu này không có gì thần kỳ, Linh-Lan có thể bắt đầu luyện tập cho ý chí của mình kiên định, tinh thần bất khuất thì sẽ có ngày làm được.
- Làm thế nào luyện được ý chí, tinh thần.
- Ta cũng không hiểu rõ lắm, vậy cứ theo cách của ta mà làm. Mỗi khi làm việc gì, dù là việc nhỏ cũng phải làm thật hoàn hảo, tập trung hết tinh thần vào công việc mình làm, dự định làm việc gì phải làm cho xong.
- Vâng, đơn giản như vậy Linh-Lan nhất định để ý làm được.
- Linh-Lan lại đây cô xem linh căn của Linh-Lan là thuộc tính gì.
Hồng-Linh thử truyền một thủy chân khí vào đỉnh đầu nàng, thấy Linh-Lan không có phản ứng, tiếp theo truyền một ít chân mộc khí thấy cả người Linh-Lan tỏa ra một vầng khí xanh xám mờ ảo. Hồng-Linh trầm ngâm nàng chỉ có thể biết Linh-Lan có mộc thuộc tính, tiếp theo không thể nghiệm các mộc tính còn lại.
Linh-Lan thấy vậy chờ một lúc lâu nhịn không được hỏi:
- Tư chất của cháu ra sao? Có linh căn thuộc tính không?
- Có đương nhiên có, nhưng không giống hệt linh căn của ta. Không có thủy linh căn, có mộc linh căn, còn các thuộc tính khác không có phương tiện thử nghiệm. Vậy Linh-Lan tạm thời luyện Thanh Mộc quyết, khi nào gặp anh Minh sẽ nhờ xem kỹ và dạy thêm các môn quyết khác cho hợp hơn.
- Anh Minh là ai?
- Cô nói cho Linh-Lan biết, Linh-Lan đừng nói cho ai nhé?
- Vâng, Linh-Lan hứa không cho ai biết.
- Anh Minh là hôn phu của ta, chàng tu luyện đầy đủ ngũ thuộc tính, còn có cả lôi phong băng vũ cũng đều tinh thông, niệm ý đã đát trình độ cao siêu.
- Vậy nếu cô nhận Linh-Lan làm đệ tử thì cũng là đệ tử của anh Minh rồi.
- Nói vậy cũng còn sớm. Bây giờ quả có ít cơ hội, nếu Linh-Lan không ra gì, ta cũng không dám nhận làm đệ tử nên mọi sự đều do mình cả.
Hồng-Linh truyền cho Linh-Lan Thanh Mộc Quyết.
Linh-Lan được Hồng-Linh chỉ dạy võ kỹ Phi-Yến Điệp-Lãng tính đến nay đã được nửa năm thể lực thể năng đã khởi sắc, thân thể dẻo dai, cơ bắp đã ẩn nhiều lực lượng, không còn là một cô bé yếu đuối nữa, thêm vào đó thể chất Linh-Lan cũng