Chương 262 Luyện thần trận căn bản
Minh về chỉ dạy hai đứa nhỏ ba ngày, luyện thể lực, chạy bộ, bao nhiêu quyền cước võ công chàng dạy hết, ngay cả những kiếm thế, đao thế (lấy ngón tay làm kiếm, lấy cạnh bàn tay làm đao), chảo thế, thương thế, bút thế mới học lén từ những lần chiến đấu nghiên cứu ra cũng dạy hết tuy chúng không phát ra ý lực, và khí thế nhưng có tác dụng cho gân cốt hai đứa được tôi luyện dần, sau này tự cảm ứng mối liên quan giữa thân thể và tinh thần... Chàng dặn hai đứa chăm chỉ luyện tập mỗi ngày ít nhất ba tiếng rồi bế quan nghiên cứu trận pháp.
Năm ngàn sáu trăm chín mươi sáu trận pháp được chia làm tám tổ, mỗi tổ gồm bảy trăm mười hai trận. Các tổ trận pháp liên kết đan chồng chất với nhau khiến mới nhìn hoa cả mắt, cảm giác như muôn ngàn sóng khí đập vào mặt, rất khó chịu, nếu Minh tinh thần lực kém một chút chắc đã bị cắn trả mất hết tinh thần thành thằng ngu ngốc. Chàng tập trung hết tinh thần tách một tổ ra chép lại, quên cả thời gian chỉ biết lúc hoàn thành tinh thần thể xác uể oải, mồ hôi chảy ra ướt sũng như mới tắm dưới đi lên bờ.
Minh bắt buộc phải đình chỉ nghiên cứu, xuất quan mới biết mình đã ngồi mất chín mươi ba ngày.. Cung điện vắng lặng Hồng-Linh đã đem hai đứa con đi về Tân Triều từ lúc nào.
๑๑۩+۩๑๑
Chính Lộ, Quang Huy đi học ngày thứ ba. Ai tinh tế để ý sẽ thấy khí chất của hai đứa đã biến đổi rất nhiều, bề ngoài vẫn nghịch ngợm, năng động nhưng tay chân động tác vừa phải, luôn ẩn tàng lực lượng dự trữ trong thân thể. Giờ ra chơi, hai đứa đến sân banh xem đá banh, ánh mắt thèm thuồng, đáng tiếc trẻ đang chơi toàn là học sinh lớp ba, học sinh lớp hai chỉ một hai đứa, vã lại chỗ cũng không còn, hai mươi hai đứa.
- Toàn! Toàn!
- Hưng! Hưng! Hưng!
- Chiến! Chiến...
Cứ mỗi khi banh ở chân đứa nào thì tên nó được gọi lên, ý bảo mau đưa banh cho tao... Chung quanh tao đang đang trống.. Vừa kêu gào vừa chạy đến vị trí thuận tiện cho bạn mình đưa cho chính xác...
- Hào!
- Đây, Hoà!!
- Dô!!!!!
- Chúng mày đá hậu vệ dở quá cản không được ai, ông đếch muốn chơi nữa!
Thằng Hiền bực mình hô một tiếng rồi đi ra khỏi sân. Phe bên Hiền ngẩn người, bây giờ thiếu một tay hàng công..
- Tao cũng muốn chơi!
Thằng Quân thấy hai đứa nhỏ hơn mình nên khinh thường:
- Hai thằng nhóc biết cái gì mà đòi học đá banh. May đi chỗ khác chơi..
- Mày mới là con nít không biết gì, đồ vô tri. Cái trò đá banh này tao nhìn một chút cũng biết dễ ẹt, lừa banh nè, chạy nè đưa cho đồng bọn nhá, chạy đến những vị trí thuận lợi nhé, có banh nếu trống thì cứ dẫn thẳng xuống, thuận thì đá vào gôn, không thuận thì lại đưa cho đồng bọn.. mày nghe tao nói có sai không?
- Tạm vậy!
- Ê, bọn tao thiếu người, hai thằng này nhỏ quá, vậy thì bên tao bỏ ra một thêm vào hai là mười hai thằng, chịu thì chơi.
- Chịu gấp! Tỷ số bảy không rồi, chúng ta còn mười phút nữa.. Mau tiếp tục để chúng tao đá cho đủ một tá chẵn.
Quang Huy nghe vậy hét lên:
- To mồm nói phét! Có anh em tao vào chơi chúng mày mau mang rổ mà đựng.
- Con nít có bao nhiêu hơi sức, khẽ bị đụng là văng ra nằm rên la rồi..
- Thử xem sẽ biết, ai văng nằm rên la sẽ rõ...
Chính Lộ, Quang Huy vào chơi, đồng bọn vẫn chưa tin tưởng nên không chịu đưa banh, hai đứa đành chờ cơ hội cướp của đối thủ. Chính lộ nghiệm ra muốn cướp banh thành công phải đoán banh sắp đưa cho ai, rồi chạy đến quãng giữa lấy banh trong lúc banh chưa đến chân đối thủ. Chính Lộ lấy được banh dẫn xuống, nhưng chưa quen nên bị cướp lại, Quang Huy cũng gặp trường hợp này, bên mình bị vào một trái nữa. Lúc này hai đứa được đưa banh, Quang Huy được banh dẫn chạy xuống bị đối thủ chận đường liền vẽ dạt qua mé phải...Chính Lộ chạy song song ở giữa. Khi Quang Huy dẫn đến gần cuối sân nó liền vẽ phải quay lại sút banh, banh bay vụt như một cầu vồng rơi ngay phía trên đầu Chính Lộ nhưng vẫn còn quá cao so với mấy đứa nhỏ.
Chẳng dè Chính Lộ vốn đã được ba Minh dạy nhảy, lộn mấy tháng nay nên nhảy vọt lên đầu đội banh, cổ khẽ lắc đánh vào trái banh. Banh lập tức chạm đầu theo cái lắc đổi hướng bay thẳng vào gôn. Thằng Hướng thủ môn đứng trơ mắt ra nhìn, không kịp phản ứng.
- Dô..Dô......! Quá đẹp...
Thằng Hiền vốn có tính hay tự ái, không chịu thua ai, dù là chơi đá banh. Nó cảm thấy thua nhục nhã chịu không được nên mới bỏ cuộc chơi. Tuy bỏ ra ngoài đi chơi chỗ khác nhưng không nơi nào vui nhộn mạnh mẽ như đá banh nên lòng vòng trở lại. Đúng lúc thấy hai anh em thằng Chính Lộ làm bàn đánh đầu điêu luyện trái banh tuyệt đẹp. Nó không ngờ thằng này nhỏ, nhưng lại có thể nhảy cao như vậy.
Chính Lộ lắc cổ đội banh vào, cảm thấy cái cổ của mình phản ứng chính xác vô cùng, chợt nhớ ra ba tháng vừa qua không nghe lời ba không ngừng để thằng Huy lấy tay đánh vào khiến cho cổ cứng cáp, dẻo dai, linh hoạt vô cùng. Nó không biết cổ linh hoạt thì có lợi ích gì bây giờ đá banh sử dụng cổ lắc banh đội đầu rất có hiệu quả nên mừng như điên...cùng đồng bọn hò hét vang trời.
- Dô dô dô ….
Bình thường mới học đội đầu ít có ai điều chỉnh lực đánh trái banh cho nó chuyển đúng hướng, và không gia tốc cho banh bay nhanh hơn. Chính Lộ dùng cổ đánh banh, banh không những chuyển đúng hướng banh còn gia tốc bay nhanh và mạnh vô cùng.
Chính Lộ, Quang Huy cứ như thế bắt đầu, hai anh em thay phiên nhau làm bàn, lúc sút đá, lúc đội đầu, lừa banh, dẫn xuống, vẽ vạch đường banh càng lúc càng điêu luyện, càng chơi lâu càng khoái chân thích chí. Mười phú trôi qua tiếng kẻng vang lên, từ khi thằng Chính Lộ làm bàn một trái cả đội hăng hái, máu huyết sôi trào, hăng đá nâng tỷ số liên tục, cuối cùng chẳng những gỡ lại còn thắng một trái, 9:8.
๑๑۩+۩๑๑
Trong khi ba mẹ con vắng mặt, Minh đi dạo ngắm cảnh, thưởng hoa. Thượng tầng từ ngày hoàn thành chàng chỉ một lần sau khi thu được Nguyên thủy tinh mạch đem chôn dưới mặt đất, lúc đó cả khu vực liền thành một hồ nước mặn vạn thước, Nguyên thủy tinh mạch tự di chuyển chìm xuống sâu vào lòng đất. Bây giờ nơi này đã trở thành