Hồng Mông Linh Bảo
Tác giả: daoky
Chương 451 Bạch Thiên Thành tứ cổ gia tộc
Hàn Tinh không ngờ buột miệng thốt một câu lại có tác dụng với bốn lão giả, không biết họ là ai? Đến đây từ lúc nào?
- Phong Lôi Thủy Hỏa, Hồng Thái, Hoàng Lưu, Nam Cung Thành, Âu-Hải Đồng tham kiến Bạch Thiên Thành chủ!
- Các vị tiền bối đến từ đâu? Sao gọi ta là Bạch Thiên Thành chủ?
Hồng Thái lão cung kính:
- Thành chủ nắm giữ Bạch Thiên Thành hạch tâm điều hành có thể khống chế điều khiển thành hơn nữa thần quyết Bạch Quang Chiếu đã luyện đến đại thành, tu bổ khu kinh đô, ngoài thành chủ ra không ai có bản năng đó. Chúng ta là dân thành còn sống sót, nhờ tiền nhân chuẩn bị phòng hộ chu đáo, bốn đại gia tộc mười sáu người được thoát nạn tính đến nay đã hơn ba vạn năm, phải sống trong khổ nhục chủ yếu cố gắng tu luyện, nhân số tăng chậm hiện nay chỉ có dư bảy ngàn.
- Không ngờ ngoài Bạch gia trốn thoát bên ngoài được một ít, lại có người sáu người của bốn đại gia tộc trong bốn giòng họ Hồng, Hoàng, Âu-Hải và Nam-Cung thoát nạn như vậy số phận Bạch Thiên thành chưa đến lúc phải bị tận diệt.
- Đúng vậy, đã có thành chủ đứng ra chủ trì tu bổ, chúng nhân rất hoan hỷ vui mừng vì Bạch Thiên thành đã đến ngày phục hồi. Không biết thành chủ xưng danh ra sao? Có việc gì xin cứ phân phó chúng ta nhất định hoàn thành. Có thể cho chúng tôi hân hạnh chiêm ngắm dung nhan.
Hàn Tinh nghe vậy mới nhớ đến mình vẫn ngồi tĩnh tọa bên trong vòng xoáy cơn lốc, ánh quang bao bọc toàn thân khiến bên ngoài người nhìn vào chỉ thấy một vầng sáng hình tượng người ngồi tĩnh tọa. Chàng nhận thấy phải nhanh chóng hoàn tất việc tu bổ thành trì nên không muốn dừng tay. Nghĩ đến Cổ Loa thành của mình dùng hai thẻ cổ loa thạch âm dương và một số trận pháp là có thể thay thế mình tiếp tục thay mình vận hành làm việc.
- Chờ ta một chút!
Hàn Tinh niệm lực động ngưng tụ hai miếng Cổ Loa thạch một lúc, chưa đầy một giờ đã xong, sớm hơn dự tính một giờ. Nhớ lại khi xưa ngưng tụ một viên Cổ Loa thạch phải mất thời gian nửa năm, bây giờ một giờ ngưng luyện ra hai thẻ cổ loa thạch này khiến chàng mừng rỡ, Nguyên Thần lực và Cổ Loa quyết rõ ràng thăng tiến hơn trước rất nhiều. Vài phút sau hệ thống Ngưng Tụ năng lượng bổ thành vận hành, chàng đem Mỵ Lan ra ngoài gặp bốn lão già.
Bốn lão Phong, Lôi, Hỏa Thủy thấy đôi nam nữ trẻ tuổi xuất hiện liền sửng sốt. Trong trí óc của họ hình ảnh của thành chủ phải là một lão già tuổi tác ít nhất cũng phải cao hơn mình, tức là ba vạn tuổi. Không ngờ hai người tuổi trẻ, so vói con cháu chắt chít của mình còn nhỏ hơn. Với tuổi này cháu chắt trong bốn gia tộc cũng có hơn một ngàn, nhưng cháu chắt của mình phần nhiều chỉ lo ăn học, tu luyện chứ chưa có đứa nào giúp ích công việc nặng nhọc cho gia tộc. Hai người tuổi trẻ nam nữ này tu vi đã đạt trình độ thần tướng đỉnh phong, không bao lâu sẽ đột phá. Không đúng! Thần Tướng đỉnh phong lại có thể nhẹ nhàng đánh bại bốn thần vương, còn giết chết một tên.
Tám ánh tinh quang của bốn lão dò xét, khi chạm vào ánh mắt của Hàn Tinh họ liền rung động, vội dời đi chỗ khác né tránh, vì bị ánh mắt tinh quang của chàng hóa giải thu hút. Bốn lão đều cảm thấy mình bị nhìn thấu nguyên thần thức hải bị xem xét một lần.
- Hãy gọi ta Hàn Tinh. Ta được ủy thác chuyện này, vốn không định nhận lời người ta nhưng thấy ma đạo ma tộc từ cao tầng hạ giới ý đồ hủy diệt toàn thể nhân loại, nay đã bắt đầu hành nên mới lãnh trách nhiệm này. Các vị cũng đứng ra lãnh phần trách nhiệm cai quản bốn phương lãnh địa thành, mỗi vị chọn một phương. Chính giữa làm khu vực điều hành, ta tạm thời phụ trách sau sẽ giao cho người trong gia tộc họ Bạch ra đảm nhiệm.
- Thì ra thành chủ đã gặp được Bạch thành chủ hậu nhân, không ngờ trẻ như vậy thành chủ đã tu luyện một bộ nguyên thần, tinh thần lực mãnh liệt như vậy. Chẳng trách chỉ với tu vi Thần Tướng đỉnh phong thành chủ có thể áp đảo cao thủ trên một đại cấp. Thật là kỳ tích không ai tưởng tượng được.
- Không hiểu thành chủ phu nhân danh xưng ra sao?
- Lê Mỵ Lan bái kiến bốn vị tiền bối. Tiểu nữ chỉ là bạn đường chứ không phải thành chủ phu nhân của các vị.
- Ah! Xin lỗi cô nương ta nhìn lầm, ăn nói đường đột.
Hồng Thái vừa mở miệng đã sai lầm khẽ giật mình, nhưng nhận ra ánh mắt hai người mỗi khi trao đổi đúng là tâm hợp ý đầu, tương thông với nhau so với các đôi đạo lữ còn thắm thiết nồng nàn hơn, sao lại có thể như vậy.
Mỵ Lan trong lòng mong mỏi ước được như vậy, bề ngoài cứ phủ nhận. Nàng lên tiếng phủ nhận ngay vì cảm giác bất ổn, xét theo hành động, bản lãnh của chàng biều hiện mấy ngày nay, nàng cảm thấy rất thân thiết nhưng lại ẩn dấu hiệu bất ổn, nàng không hiểu đó là chuyện gì nhưng linh cảm báo cho biết không ổn. Nàng sợ điều bất ổn này sớm xảy ra nếu để cho Hàn Tinh trả lời nên nhanh miệng nói rõ trước.
Hoàng Lưu tỏ vẻ quan tâm chuyên này nêu ý:
- Nếu vậy còn gì bằng, trong bốn đại gia tộc Hồng, Hoàng, Âu-Hải và Nam-Cung không thiếu những danh mỹ tuyệt đại giai nhân, sắc nước hương trời. Nhất định thành chủ sẽ kiếm được đối tượng như ý.
- Thôi đi mấy cụ. Tuyệt đại giai nhân trong tim tôi đã có. Người yêu quý đó tôi đã chọn rồi không cần phải chú ý đến việc này.
Mỵ Lan nghe Hàn Tinh nói vậy tim đập gia tốc, nàng tự hỏi không biết người trong tim chàng