Chương 85 Lớp Học hỗn loạn
Năm người về nhà thì đã nửa đêm đường vắng không bóng người, hầu hết mọi người đã yên giấc, đèn đường thỉnh thoảng còn một bóng chiếu sáng lờ mờ, lúc này trong phòng khách Huyền-Trâm, Ánh-Tuyết mới hỏi thăm Mỵ Điệp, hai nàng biết Mỵ Điệp đã có tu vi Nguyên Anh kỳ thì hâm mộ vô cùng, hôm qua hai nàng chứng kiến Mỵ Điệp xuất hiện cùng lúc với Minh như tiên nữ hạ phàm trong lòng đã có phần tự ti mặc cảm thì được Minh truyền âm giải thích „tiên nữ tuy bản lãnh phi thường sắc đẹp nghiêng thành, tác phong động lòng người nhưng kinh nghiệm cuộc sống và cảm nghiệm tình yêu kém xa thiếu nữ phàm trần“ mới bớt phần mạc cảm sự yếu kém của hai nàng, hai nàng hâm mộ sắc đẹp, và tu vi bản lãnh nên bám sát hỏi thăm, thấy mùi hương như lan như cúc trên người đối phương tỏa ra xông vào mũi khiến hai nàng dù là phận nữ cũng không khỏi ngây ngất. „Thảo nào anh Minh chịu không được, đưa nàng từ Tu Chân Giới về tận đây.“ Hai nàng hướng dẫn giải thích các đồ vật trong nhà, từ bếp, phòng tắm, phòng khách: bếp ga, bếp nướng, tủ lạnh, hồ cá, lồng chim, bức tranh…. Mọi người ngủ không được nửa đành ngồi chơi trong nhà chờ bình minh.
Bỗng một chuổi đập cánh rồi một tiếng gà gáy trầm ấm mạnh mẻ trong nhà vang lên mọi người ngạc nhiên hỏi:
- Sao trong nhà có thêm con gà trống từ lúc nào.
Minh nghe tiếng gà gáy biết ngay con Hỏa Sư, nhưng không biết làm sao nó từ Hồng Mông Linh Châu giới trốn theo ra đây từ lúc nào, xem lại thì ra tiếng gáy từ trong lồng chim bạch khướu. Hỏa kê hôm nay lại có biến thành nhỏ thêm một tầng nữa, thân chỉ nhỏ bằng con khướu, tướng trông vẫn oai phong như trước.
Tuân thấy con gà nhỏ trong lồng thì ngạc nhiên, định bắt nó ra thì đã nghe Minh nói:
- Đừng bắt nó, nó đánh cho nhừ đòn bây giờ!
Tuân nghe vậy vội dừng tay lại, thì con gà từ trong lồng bay thẳng đến Minh đậu trên vai gáy vang. Mỵ Điệp thấy vậy liền nhận ra ngay thân phận bất phàm của Hỏa sư nói:
- Hai cấp linh kê, lại có khí tức và tướng vương giả. Vua của loài gà!
Bốn người nghe vậy thì càng ngạc nhiên, Hỏa sư vừa nghe Mỵ Điệp đánh giá mình dường như hiểu ý, bay sang định đậu trên vai nàng, nàng thấy vậy vội đưa tay ra cho nó đậu trên khuỷu tay, hỏa sư tỏ tình thân thiết như quen biết từ lâu.
Đại gia hỏa này mới đột phá lên nhị giai, không chịu ở khu chuồng gà trốn theo chúng ta ra đây, bây giờ ngay cả sư kê của mình cũng không quản chế được nó. Cũng may nó đã có chút linh trí không tìm kiếm gà khác bắt nạt.
Minh thấy vậy giải thích, ở Việt Nam có một giống gà nòi chuyên để chọi nhau, người ta hay nuôi để cho thi đấu giải trí, quá trình chăm nuôi tập dợt quả là một nghệ thuật rất công phu. Đại gia hỏa này trước kia là một trong số đó danh Hỏa Sư, thi đấu thắng không biết bao nhiêu trận, trong lúc sắp chết già thì được ta cứu đem vào Hồng Mông Linh Châu giới, chẳng dè trong đó nó lại đột phá lên nhị giai như bây giờ thọ nguyên được kéo dài thêm.
- Ngoài con Hỏa Sư này anh còn con nào không?
- Còn vô số, có lẽ bây giờ có cả trăm con, con cháu của nó không ít. Lại có một số con còn lợi hại hơn nó nữa.
- Anh nói tu vi cao hơn nó?
- Không phải, võ kỹ lợi hại hơn tiềm lực và tu vi không bằng được.
- Không ngờ phàm nhân có loại giải trí này! Hôm nào em phải đi xem một lần mới được.
- Nơi đó toàn là con trai đàn ông, em đến đó không ổn sẽ làm náo loạn.
- Vậy em cải dung giả con trai thì sao?
Minh nhìn nàng mỉm cười tưởng tượng „không biết nàng giả trai sẽ ra dạng gì nhỉ?“
- Được, giả trai thì được, nhưng phải giả cho xấu một chút nếu không các cô đòi đi theo nhiều quá thì phiền.
- Chúng em cũng muốn đi xem.
- Không được, loạn mất! Hai em phải tranh thủ tu luyện mau tăng lên tu vi của mình đến Trúc cơ đã
- Anh Minh! Chỉ đi xem một lần thì có mất bao nhiêu thời gian đâu.
- Ừ nhỉ! Chỉ một lần đó nhé, ngày mồng ba tết thì mới nên đi, nhớ là chỉ chơi vui Xuân thôi không nên cờ bạc. Và hai cô cũng phải hóa trang thành nam nhi đại trượng phu mới được.
- Sao anh tên là Minh không phải Hàn Tinh sao?
- Hàn Tinh là tên dùng ở Tu Chân giới, ở Phàm giới đây là Minh.
- Hi Hí hí…Cái gì là nam nhi đại trượng phu?
Tuân góp ý:
- Là người đầu đội trời, chân đạp đất dám nghĩ dám làm…coi cái chết tựa như lông hồng, không biết sợ là gì. Các cô cũng thuộc loại này đó nhưng cổ nhân chưa có tên gọi cho phái nữ, chỉ có nam nhi chúng ta.
- Phái nữ có Anh Thư đất Việt còn nam tử gọi là Anh Hùng đất Việt.
- Nếu không anh hùng cũng không tiểu nhân thì gọi là gì?
- Chàng trai đất Việt được rồi.
- Vậy ba chúng ta hóa thành ba chàng trai đất Việt đi phó hội một ngày.
- Thôi chúng ta đi học. Không biết Mỵ Điệp muốn đi với chúng ta hay ở nhà.
Bốn người nhìn nàng thì nàng nói:
- Tôi cũng đi học theo các ngươi cho biết.
Bốn người lại chuyển ánh mắt vào Minh không biết chàng xử lý ra sao?
- Thôi được Mỵ Điệp về phòng anh giúp cho một lần!
Vào phòng Minh nói riêng cho nàng:
- Em ngồi xuống tĩnh tọa, anh truyền cho em một môn Ẩn Thân thuật, khi nào vào lớp thì em phải dùng nó, đừng để người khác phát hiện kẻo bị bắt thì phiền. Nhớ đừng cho ai biết đó, nếu ai anh cũng truyền môn này thì còn gì là bí mật.
Minh truyền cho nàng môn ẩn thân thuật này đối với thường nhân thì đủ dùng, song dưới đôi mắt của Minh thì không ẩn dấu được. Nàng được Minh truyền thuật vào thức hải, nàng lập tức đem ra sử dụng đi ra phòng khách thì thấy ba người kia không phát hiện ra nàng sau đó chạy về phòng hớn hở khoe như đứa trẻ được đồ chơi lạ:
- Thành công rồi! Vừa rồi ba người kia không hề phát hiện em. t
- Vậy chúng ta ra đi học! Sắp trễ rồi.
Trong lớp Mỵ Điệp dùng ẩn thân thuật ngồi ngay bên Minh khiến chàng phải ngồi sát vào Diệu- Hương, Diệu-Hương không hiểu chuyện gì thấy Minh cứ lấn chỗ ngồi sát mình tưởng chàng có tình ý gì nên không trách lời nào trái lại càng vui vẻ. Ngồi bên Minh hơn một tháng, nàng biến đổi như lột xác thành một người khác, tự tin hơn rất nhiều, lúc đầu được Minh truyền âm nhắc nhở, giải thích những sai lầm, rồi khuyến khích thúc nàng mạnh dạn giơ tay phát biểu, những tính bộp chộp nóng nảy, bực mình nông nỗi dần dần biến mất trở nên khiêm tốn, vui vẻ, chịu đựng, tha thứ nên tính tình trở nên dễ thương, dễ gần. Bây giờ không cần Minh nhắc nhở nàng tự tin trong lúc nghe giảng thu thập chín phần. Những biến đổi của nàng trong một tháng không ai chú ý nhiều, thỉnh thoảng có người ngạc nhiên khi nàng nêu ý kiến, sau đó quên đi tình trạng trước kia của nàng. Hơn một tuần nay không còn nghe thấy Minh nhắc nhở, lại thấy chàng ngồi kề cận lắm lúc đụng chạm nhau.
Mỵ Điệp lúc ngồi bên Minh lúc ngồi trên