Chương 86 Khẩn cấp tu luyện
Mỵ Điệp vừa nói chuyện riêng với Mai-Nhị hai người quan điểm khác nhau không đi đến kết quả nào đành tạm bỏ qua một bên, hai người vừa ra phòng khách thì thấy Minh mặt đỏ lên, người run rảy không ngừng thì giật mình.
- Anh Minh xảy ra chuyện gì vậy?
- Minh con làm sao vậy?
- Mẹ con phải về phòng! Mau theo anh về phòng!
Hai người thấy Minh chân đi loạng choạng thì đỡ hai bên về phòng. Minh vội tĩnh tọa trên bồ đoàn dưới đất, đã nghe thấy tiếng lão Hồng:
- Chủ nhân! kiện hắc châu vừa tế luyện thành công, hồng mông linh châu hấp thụ hết hắc châu, hiện nay tăng cấp khiến tầng thứ hai được tu bổ.
- Thì ra vậy, để ta vào xem!
Minh vào thức hải thì thấy quả nhiên Hồng Mông Linh Châu đã biến dạng, trước chỉ là nửa viên nay trở thành hai phần ba, đáng tiếc vẫn còn thiếu một phần ba.
Chàng lại vào Hồng Mông Linh Châu giới thì trời đất tối tăm ản đạm, sấm sét khắp trời, nhìn lên bầu trời đâu đâu cũng bị mây bao phủ. Chàng vội tĩnh tọa dùng thần thức dò xét trên không gian thì giật mình thấy khí trắng dầy đặc đoán ngay là Hồng Mông Linh khí từ viên hắc châu kia mới được tiếp thụ, hồng mông khí xoay quanh một tâm điểm càng lúc càng nhiều, lúc đầu tâm điểm chỉ bằng nắm tay sau đó lớn dần, trong chốc lát đường kính đã rộng mất mét, rồi mấy chục mét, mấy trăm mét, mấy ngàn mét, mấy vạn mét…. mỗi lúc mỗi rộng, hồng mông khí vận hành xoay quanh càng lúc càng nhanh, quỹ đạo càng ngày càng rộng, đến lúc không còn nhiều hồng mông khí nữa, thì chàng cảm thấy chân khí trong người bị thôn phệ. Minh cả kinh đang lo sợ bị thôn phệ khô cạn chân khí trong người thì đã nghe lão hồng:
- Bình tĩnh, không việc gì phải lo lắng! Hồng Mông Linh châu giới đã tu sửa thành hình nền tảng tầng thứ hai, bắt đầu từ bây giờ lại cần chân khí của chủ nhân nên cần chân khí như trước, khi chủ nhân tu luyện hồng mông linh châu sẽ lấy đi năm phần, lần này cũng vậy, năm phần chân khí thu hoạch của chủ nhân từ lúc bắt đầu tiểu nhân tế luyện kiện hắc châu.
Quả nhiên Hồng Mông Linh Châu hấp thu chỉ đến mức nào đó rồi ngừng lại. Lúc này Minh lại thấy thiếu thốn chân khí hơn bao giờ hết vì nhu cầu của Hồng Mông Linh Châu quá lớn nên quyết định mau đi tu chân giới tu luyện mong tầng thứ hai Hồng Mông Linh Châu giới mau hoàn thành còn có thể sử dụng. Thấy Hồng Mông Linh Châu gìới bình tĩnh trở lại, mây mù đã tan biến bầu trời trở nên trong xanh, mặt trời chiếu sáng khắp như cũ Minh yên tâm dùng thần thức quan sát nền trời không gian, tầng hồng mông vừa hình thành kia trên tận cùng trời cao thật xa. Chàng biết tầng hai tuy hình thành nhưng cần phải củng cố vững chắc mới hoàn thành mỹ mãn, tiến trình này phụ thuộc vào chân khí của mình của mình hấp thụ nhiều ít, nếu mình tu luyện hấp thụ nhanh thì tiến trình hoàn thành sớm, còn không thì ngược lại.
Lúc chàng tỉnh giấc thấy Mỵ Điệp đang ngồi xếp bằng bên mình, vừa tỉnh nàng đã phát giác lo lắng hỏi:
- Anh không sao chứ! Chuyện gì đã xảy ra.
- Không việc gì! Không gian của anh có ít vấn đề, bây giờ đã ổn định lại rồi.
Minh bỗng xem chung quanh vắng yên tĩnh khác thường liền hỏi:
- Anh tĩnh tọa hết bao lâu thời gian? Sao trong nhà vắng không còn một ai?
- Mười bốn ngày. Hôm nay đã là mùng mười, mọi người đều lo bổn phận hằng ngày, Tuân, Huyền-Trâm và Ánh Tuyết đã đi Sài-Gòn tiếp tục việc học gần một tuần qua, các em mồ côi cũng đi học hết, còn mẹ cũng phải đi lo việc của mẹ.
- Không ngờ chuyện xảy ra bất ngờ làm nhiều người lo lắng lỡ nhiều việc.
Minh chờ mẹ về nói chuyện, như mọi lần đem nước khoáng, trứng gà, các loại rau thường dùng rồi cùng Mỵ Điệp đi Sài-Gòn tiếp tục đi học.
Bắt đầu từ đây mỗi cuối tuần chàng đưa Tuân, Huyền-Trâm và Ánh-Tuyết vào Hồng Mông Linh Châu giới để bọn họ tu luyện, còn chàng và Mỵ-Điệp đi Tu Chân Giới vào thạch động của Triệu Thâm sửa sang lại rồi chú tâm tu luyện, nơi đây linh khí khá dầy. Trong khi tu luyện chàng theo kinh nghiệm lần trước xảy ra ở Luyện Bảo Tông không dám để Mỵ Điệp bên cạnh, sợ trong lúc tiến nhập ngộ cảnh làm hại đến nàng nên chàng khai cho nàng một thạch động mới cách đó mười dặm.
Quả nhiên tĩnh tọa không bao lâu, linh khí bị hấp dẫn tụ tập dầy đặc hướng thạch động, càng lúc càng nhiều khiến Mỵ Điệp tuy ở xa mười dặm cũng cảm thấy kỳ lạ thắc mắc “không biết chàng tu luyện công pháp cao minh gì mà linh khí bị dẫn như sóng trào dồn dập như thế”. Minh hôm trước theo dõi cảnh ý khi Hồng Mông Linh Châu giới hình thành tầng thứ hai, hồng mông linh khí xoay quanh một điểm, sau lại đọc qua sử sách Âu Lạc thời An Dương Vương biết qua nguyên lý Cổ Loa thành nổi danh khi xưa, Cổ Loa thành có chín vòng theo hình xoắn ốc, xây mãi không thành công sau nhờ thần Kim Quy chỉ dẫn mới xây thành công.
Minh nội soi các kinh mạch, chân khí vận hành trong đan điền xoay quanh một hạt hắc châu, chân khí vận hành cũng theo từng sợi vặn xoắn như những sợi giây thừng nhỏ se lại với nhau tại thành một luồng chân khí lớn không ngừng vận chuyển, chàng bắt đầu khống chế cho chân khí theo các kinh mạch vận hành thành đại chu thiên, một vòng, hai vòng… Khi chân khí đã vững vàng vận chuyển theo quán tính chàng đem thần thức cảm nhận linh khí chung quanh nhập theo các lỗ chân lông vào các huyệt đạo, chàng dùng ý niệm khống chế linh khí cho chuyển động theo ý mình, xoay quanh một vòng rồi mới theo lỗ chân lông tiến vào, sau đó hai vòng, ba vòng, chàng nhận ra khi khống chế mình có thể thanh lọc linh khí như ý, khiến linh khí tiến vào đến vòng trong thì tinh thuần hơn, chàng lại sắp xếp phân rõ chân khí theo ngũ hành, có ranh giới rõ rệt, làm được hai chuyện này chàng đã mất không biết bao nhiêu thời giờ, sau khi đã được như ý, chàng lại cố gắng tăng lên số vòng rộng hơn theo hình xoắn ốc. bốn vòng, bốn vòng rưỡi… Đến đây chàng thấy mức khống chế của mình đã đến cực hạn, chàng giữ nguyên tình trạng này hấp thu linh khí, linh khí nhập vào người được chân khí trong kinh mạch hấp thụ chuyển hóa càng lúc càng thuần thục, cường độ và tốc độ cũng nhanh dần.
Minh đúng là dựa vào Hồng Mông Linh Châu không biết sợ, dám thử nghiệm tu luyện theo nguyên lý tụ khí xoay tròn chuyển sang xoay tròn xoắn ốc từ khi chứng kiến ý cảnh trong Hồng Mông Linh Châu gìới một cách bừa bãi may mắn thành công phần nào, tuy chưa được mãn nguyện như ý muống song là bước đầu thành công nên mừng rỡ và tự tin một ngày nào mình sẽ hoàn thành một công pháp riêng cho mình.
Tu luyện được một lát thì thấy bên có động tĩnh nhỏ, chàng thu công từ từ, rồi xả công. Vừa tỉnh đã thấy Mỵ Điệp tiến đến nói:
- Em phải đánh thức anh, chúng ta đã hết giờ tu luyện phải nhanh chóng