Hồng Sắc Sĩ Đồ
Tác giả: Hồng Mông Thụ
Chương 1017 - Quán trọ đen tối
Nguồn dịch: Nhóm dịch Hoa Hướng Dương
Sưu tầm:
Biên tập: metruyen
: kenwen truyện cập nhật nhanh nhất tại chấm
- Ngu thiếu gia, việc này đã sắp xếp ổn thỏa rồi!
Trong gian phòng, một người trung niên cung kính đứng nhìn hai thanh niên.
Người thanh niên được gọi là Ngu thiếu gia gác chân nhìn bức ảnh cười ha hả:
- Chuyện này xong xuôi thì cậu hãy di cư sang nước ngoài, làm tốt chuyện của cậu là được.
Người thanh niên còn lại hừ một tiếng:
- Đồ chó hoang Diệp Trạch Đào, tôi sẽ trống mắt lên xem lần này anh sẽ làm được cái gì.
Trên màn ảnh là hình ảnh Diệp Trạch Đào đang theo người đàn bà mặc bikini đi vào trong.
Ngu thiếu gia cũng cười ha hả nói:
- Lần này chỉ cần lấy được chứng cứ Diệp Trạch Đào chơi gái, chúng ta sẽ vạch mặt hắn, chỉ cần làm cho hắn thân bại danh liệt, chỉ cần hắn có chuyện thì sẽ có vô khối chuyện có khả năng xoay chuyển!
- Ha ha, Diệp Trạch Đào dù thế nào đi nữa cũng không thể nghĩ được đó lại là một cái bẫy!
- Để hắn mắc bẫy chúng ta cũng tốn không ít công sức, tên nhóc Lưu Phàm làm việc cũng không tồi!
- Hắn ta lăn lộn ngoài kia không được mới quay về, với đầu óc của hắn về cơ bản cũng không đủ để hiểu ra vấn đề!
Cả ba người cùng cười lớn.
- Ngu thiếu gia, việc của ba tôi có cơ hội chuyển biến gì không?
Người thanh niên ngồi cạnh Ngu thiếu gia nhìn màn hình, lo lắng hỏi.
- Hừ, tên nhóc này có vị thế rất quan trọng, hắn ngoài con rể là Lưu Đống Lưu còn là con nuôi của Hô Diên Ngạo Bác, hơn nữa còn là học trò của Điền Lâm Hỉ, tôi nghi ngờ rằng hắn và Trịnh Tiểu Nhu thông đồng với nhau, không biết chừng Trịnh Thành Trung là người đồng tình với mối quan hệ giữa hắn và Trịnh Tiểu Nhu, chỉ cần tìm ra được yếu điểm của hắn, bố cậu có thể lợi dụng nó để đến áp chế, uy hiếp mấy người bọn họ, nếu như chúng ta phối hợp tốt, thật sự rất có khả năng xoay chuyển tình thế cũng không biết chừng!
Đưa mắt nhìn người đàn ông trung niên, Ngu Thiếu gia khoát khoát tay:
- Ông đi làm việc của ông đi, cho dù thế nào đi nữa thì cũng phải làm xong chuyện này.
Người đàn ông trung niên gật đầu một cái sau đó đi ra ngoài.
Sau khi người trung niên đi ra ngoài, người thanh niên tên Ngu Thiếu nói:
- Huyền Sâm, cha cậu lần này rất nguy hiểm, lần này nếu cậu làm tốt thì nhất định sẽ giúp được cha cậu!
- Ngu thiếu gia, may mà có cậu thu xếp, nếu không thì sẽ không thể có được cơ hội như vậy!
- Ha ha, tên Lưu Phàm đó rất ngu ngốc, anh ta cho rằng trong số người của anh ta bố trí không có người của chúng ta, ha ha, thật nực cười là Diệp Trạch Đào lại coi trọng một kẻ như Lưu Phàm, cơ hội lần này rất hiếm có, bất luận làm thế nào cũng phải nắm được điểm yếu của Diệp Trạch Đào.
Đang nói thì nhìn thấy trong màn ảnh Diệp Trạch Đào đang khoát khoát tay, nói một vài câu, thì nhìn thấy mấy người phụ nữ mặc áo bikini từ bên trong đi ra.
- Có chuyện gì vậy?
Hai người nghi hoặc nhìn vào màn ảnh.
- Lẽ nào Diệp Trạch Đào này không phải là kẻ háo sắc?
Kim Huyền Sâm là con trai của Kim Bản Thành, nhìn thấy tình thế đó, không hiểu nổi quay sang nhìn Ngu thiếu gia.
Ngu thiếu gia cũng cau mày nói:
- Từ trước đến giờ không nắm được điểm yếu Diệp Trạch Đào là tên háo sắc, tên nhóc này từ trước tới nay không hề có lời đàm tiếu nào, không lẽ hắn thật sự không háo sắc?
Nhìn Ngu thiếu gia, Kim Huyền Sâm kỳ thực có chút lo sợ, biết rằng cha của tên nhóc này mặc dù chỉ là một phó bí thư Đảng ủy công an nhưng thủ đoạn vô biên, hội sở này cũng chính là sản nghiệp của ông ta, chỉ là kêu người đàn ông trung niên kia đứng ra kinh doanh mà thôi, những cán bộ quan chức đến đây cũng nhiều, có không ít người vụng trộm, lén lút bị ông nắm được mấu chốt.
Kim Huyền Sâm cũng chỉ vì bị đối phương nắm được điểm yếu, một phần cũng vì bố của Ngu thiếu gia, vẫn giận mà không dám nói ra, dần dần thì bị lôi kéo trở thành hạt nhân của nơi này.
Cũng vì số lượng cậu ấm bị lôi kéo vào hội này ngày càng nhiều, theo đó cán bộ xuống nước cũng rất nhiều, Ngu thiếu gia cũng rất lợi hại, xây dựng được cục diện rất lớn. Đối với những người có thể lôi kéo vào ông ta đều lôi kéo, những người không thể bị lôi kéo, dụ dỗ thì dùng mọi thủ đoạn nguy hiểm, ông ta đã lấy đi mất mấy mạng người.
- Ngu thiếu gia, lần này máy quay bị điều chỉnh rồi sao?
- Đúng thế, để đón tiếp Diệp Trạch Đào, tôi đã cho lắp thêm thiết bị, chỉ với một mục đích duy nhất, đó là nhất định phải lấy cho được cảnh hắn chơi gái!
- Lưu Phàm và mấy tên khác không hề hay biết nội tình, vẫn cho rằng đây chỉ là một nơi hội sở bình thường thôi!
Nói tới đây, mặt Kim Huyền Sâm lộ vẻ châm biếm.
Người thanh niên đi cùng Lưu Phàm chính là gián điệp trong hội của Ngu thiếu gia khích động việc mời Diệp Trạch Đào đến đây.
Lúc đó trong màn hình chỉ còn mình Diệp Trạch Đào, đến lúc này vẫn không hề cởi quần áo, người thiếu nữ xinh đẹp cũng không ở trong phòng mà đi ra ngoài.
- Có chuyện gì vậy?
Gọi người trung niên vào, sắc mặt Ngu Siêu trở nên khó coi!
- Tôi đã hỏi, Diệp Trạch Đào nói hắn không cần đàn bà phục vụ, hắn tự mình xông hơi một lát, hắn đã đuổi hết những người mà chúng ta sắp xếp ra ngoài rồi.
Vẻ mặt Ngu Siêu đầy nghi hoặc, anh ta lẩm bẩm:
- Hắn không háo sắc hay là không ưng ý với mấy người này?
Tiếp tục nhìn vào màn ảnh, mọi người lại nghi ngờ, tên Diệp Trạch Đào này không hề vội vàng cởi quần áo gì hết, đột nhiên nhìn ngó xung quanh thăm dò.
Nhìn thấy bộ dạng đó của Diệp Trạch Đào, sắc mặt Kim Huyền Sâm thay đổi:
- Lẽ nào hắn đang kiểm tra tình hình trong này?
Mặt Ngu Siêu cũng biến sắc, nhìn người trung niên nói:
- Việc lắp đặt của các ông thế nào?
Thực ra, tình hình ở trong này hắn là người nắm rõ hơn ai hết, chỉ là lúc đó có chút bất an nên mới bụt miệng hỏi như vậy.
Từ trước tời giờ chưa bao giờ gặp qua chuyện như thế này, bình thường mọi người đến đây đều đã cởi quần áo ra và lao vào nước, căn bản không có ai cẩn thận tìm hiểu, dò xét xung quanh.
Người đàn ông trung niên đáp:
- Chúng tôi từ trước tới giờ làm việc rất cẩn mật,