Hồng Sắc Sĩ Đồ
Tác giả: Hồng Mông Thụ
Chương 1039 - Lo lắng
Nguồn dịch: Nhóm dịch Hoa Hướng Dương
Sưu tầm:
Biên tập: metruyen
: kenwen
Thoáng cái liền điều vào một số người lạ, việc Diệp Trạch Đào muốn biết chính là hoàn cảnh những người này.
Từng người lần lượt rời đi, sau khi Diệp Trạch Đào nghe được một ít lời nói của Đậu Bính Phú, cũng có chút bận tâm về tình hình ở thành phố Lan Phong, hiện giờ hoàn toàn không rõ tình hình trong khi không truyền được tin tức, mình nên mau chóng hiểu rõ mọi thứ mới được.
- Nghe điện thoại của tôi.
Ra khỏi văn phòng của Đậu Bính Phú, trong lúc vô tình dường như Diệp Trạch Đào đã đi ngang qua Trần Đại Tường.
Văn phòng của ông ấy cách văn phòng của Đậu Bính Phú không xa.
Trần Đại Tường nhỏ giọng nói một câu rồi đi.
Diệp Trạch Đào khẽ gật đầu, khả năng sẽ hợp tác nhiều với Trần Đại Tường, biết rằng theo phía Trần Đại Tường nhất định sẽ được một chút lợi ích nào đó.
Khi bước xuống lầu Diệp Trạch Đào liền ngồi vào xe mình.
Sau khi chiếc xe phóng nhanh ra khỏi đó, Diệp Trạch Đào nói với hai người Trần Vũ Tường bọn họ:
- Hai người cứ để xe lại và về thành phố trước đi!
Loại chuyện này đã xảy ra vài lần, hai người biết chắc chắn Diệp Trạch Đào còn có chuyện gì, đối với khả năng của Diệp Trạch Đào thì Lý Duy hoàn toàn yên tâm.
Thấy hai người sau khi đón taxi rời đi, Diệp Trạch Đào ngừng xe chờ ở đó.
Rút một điếu thuốc ra châm, đối với sự tình hôm nay Diệp Trạch Đào cần nghiêm túc phân tích một chút, Dư Đạo Tranh chắc chắn sẽ đối địch với mình, đối phương là Bí thư Thành uỷ lại là Uỷ viên thường vụ Tỉnh uỷ, với địa vị này theo lý thuyết căn bản mình không thể phản đòn, cũng may Đậu Bính Phú là Bí thư Tỉnh uỷ, công tác từ Giáp Hà lên, tất nhiên Đậu Bính Phú sẽ đứng về phía mình, có Đậu Bính Phú ủng hộ thì vẫn có khả năng đấu một trận với Dư Đạo Tranh, Diệp Trạch Đào cũng không có quá lo lắng.
Đối với Diệp Trạch Đào mà nói nếu muốn đấu một trận cùng Dư Đạo Tranh thì điều quan trọng phải có một chút đồng minh ở bên trong Thành uỷ mới được, nếu các lực lượng đồng minh tập hợp chung một chỗ thì việc đấu với Dư Đạo Tranh sẽ hoàn toàn không thành vấn đề, Diệp Trạch Đào lo lắng nhất là lực lượng của các Uỷ viên thường vụ cộng lại cũng không lớn hơn lực lượng của Dư Đạo Tranh, càng sợ các Uỷ viên thường vụ không dám đấu với các Uỷ viên thường vụ Tỉnh.
Tuy nhiên khi Diệp Trạch Đào nghĩ tới có ba Uỷ viên thường vụ ở hàng không nên cũng yên tâm rất nhiều, những người hàng không chắc chắn sẽ có lực lượng hùng mạnh trong thành phố, không có yếu hơn Dư Đạo Tranh. Tin rằng họ có thể chống lại Dư Đạo Tranh.
Vừa mới rút một điếu thuốc thì Trần Đại Tường gọi tới, định nơi hẹn là một phòng trà cách Uỷ ban nhân dân Tỉnh không xa.
Phòng trà này là một nơi không tệ, có cả bãi giữ xe dưới tầng hầm, sau khi đỗ xe thì có thang máy đi lên cửa sau phòng trà.
Diệp Trạch Đào thấy hoàn cảnh phòng trà này, thầm nghĩ Trần Đại Tường tìm nơi này đúng là nơi hẹn tốt nhất.
- Là ông Diệp, xin mời theo tôi.
Mới ra thang máy một thiếu nữ mỉm cười ra tiếp đón.
Đối với cách xưng hô này Diệp Trạch Đào rất hài lòng, xem ra Trần Đại Tường cũng đã tới.
Với sự dẫn đường của cô gái Diệp Trạch Đào bước vào một gian phòng, cách bày trí bên trong rất không tệ, có không ít cây cảnh, không khí có vẻ rất tự nhiên.
Sau khi cô gái dẫn đường vào rồi đóng cửa lại rời khỏi.
Diệp Trạch Đào ngẩng đầu đã thấy Trần Đại Tường đứng lên.
- Ha ha, thế nào, nơi này bí ẩn phải không?
- Anh cũng biết tìm chỗ đấy, lại còn bên cạnh Uỷ ban nhân dân Tỉnh!
- Bà chủ có thể tin tưởng được!
Trần Đại Tường khẽ cười nói.
Diệp Trạch Đào liền lắc lắc đầu, anh ta cố tình tiết lộ chuyện này không ngoài mục đích chính là muốn mình tin tưởng anh ta.
Sau khi ngồi xuống Trần Đại Tường nói:
- Thế nào, mức độ điều chỉnh Bộ máy Thành uỷ thành phố Lan Phong rất lớn phải không?
Trước tiên Diệp Trạch Đào không có nói chuyện gì về thành phố Lan Phong nhưng hỏi:
- Chuyện của anh thế nào?
Hỏi chính là chuyện Trần Đại Tường tiến vào Tỉnh uỷ.
Ha hả cười Trần Đại Tường tự đắc nói:
- Việc này không có nhiều sự thay đổi, chắc không thành vấn đề.
Nếu Trần Đại Tường không có vấn đề thì Dư Đạo Tranh kia cũng không thành vấn đề. Tin rằng bộ máy Tỉnh uỷ điều chỉnh văn kiện rất nhanh sẽ ra thôi.
- Anh hẹn tôi ra đây chắc là muốn nói cho tôi biết một chút tình hình về bộ máy Thành uỷ thành phố Lan Phong?
Trần Đại Tường liền mỉm cười nói:
- Đúng vậy, vì chuyện của cậu tôi cũng có bỏ ra chút công sức, Tiểu tú cũng có hỗ trợ chút đấy.
Mỗi lần nói đến chuyện gì Trần Đại Tường đều nhắc tới Trần Xảo Tú, Diệp Trạch Đào chỉ biết cười cho qua.
- Chuyện Dư Đạo Tranh tôi không nói nữa, lần này y lên chức chính là nhằm vào cậu, có được sự ủng hộ của một số người sau lưng chống lại anh để mà lên đấy, giá trị tồn tại của y chính là đối địch với cậu, chuyện này cậu nên biết tiếp theo sau khi y tới thành phố Lan Phong chắc chắn sẽ trở thành đối thủ của cậu!
Cho dù Trần Đại Tường không nói chuyện này, trong lòng Diệp Trạch Đào cũng rất rõ ràng nên cũng chẳng cần suy nghĩ gì nữa.
Thấy vẻ mặt của Diệp Trạch Đào không có nhiều thay đổi, Trần Đại Tường giơ ngón tay cái lên nói:
- Không tệ, đúng là tôi bì không được tâm trạng của cậu!
- Chủ tịch Tỉnh Trần quá khen, tôi còn phải học tập nhiều ở anh, trong lúc vô tình đã trở thành Uỷ viên thường vụ rồi, chức quan này thăng đúng mau!
Không thể không nói chức quan của Trần Đại Tường thăng rất nhanh, trong lòng Diệp Trạch Đào cũng có chút khâm phục.
Ha hả cười lớn, Trần Đại Tường tự đắc nói:
- Chốn quan trường không thể so với những nơi khác, mấu chốt chính là mạng lưới quan hệ thì sẽ có động lực thăng lên, rất nhiều người làm quan cả đời cũng không hiểu được ý