Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy Đồ Lan Vĩ đã được bổ nhiệm nhậm chức ở bộ máy Huyện ủy.
Bốn ban cơ cấu lãnh đạo Huyện ủy đều đã ngồi trong phòng họp nhỏ, phòng họp nhỏ này càng có vẻ trở nên chật chội.
Ngồi trong phòng họp nhỏ, các lãnh đạo sắc mặt đều tỏ ra vô cùng nghiêm trọng.
Càng nhiều người nhìn về phía Diệp Trạch Đào ngồi đó biểu hiện không hề có sự thay đổi nào lớn. Diệp Trạch Đào lúc này nhìn qua không hề non như vậy, từ trên người hắn mọi người không ngờ có thể nhìn thấy khí thế của một Bí thư huyện ủy.
Có thể phá vỡ được lực lượng hùng mãnh của Cảnh Quốc Ninh, bất kể có phải phía sau Diệp Trạch Đào có tác động hay không, việc này đối với Diệp Trạch Đào thật là chuyện vô cùng tốt. Tiếp theo cục diện ở huyện sẽ xảy ra những biến cố như thế nào, ai cũng đều không hiểu.
Đồ Lan Vĩ sắc mặt trầm xuống, tỏ ra vô cùng không vui đối với tình hình huyện Lục Thương. Huyện Lục Thương nghèo khổ thế này, lại còn tranh giành đấu đá tới mức còn lợi hại hơn cả các địa phương khác.
- Thành ủy quyết định, các đồng chí bên dưới đảm nhiệm…
Đồ Lan Vĩ bắt đầu lần lượt giới thiệu tình hình của từng người của bọn Cố Lâm Cao.
Cố Lâm Cao cũng không ngờ chính mình sắp phải về hưu rồi, cho dù là người đa mưu túc trí, thì gặp chuyện này nhất định sẽ rối lên.
Tất cả chuyện này đều do Diệp Trạch Đào!
Nhìn thấy Diệp Trạch Đào lúc này ngồi đó hình như đang viết gì đó, Cố Lâm Cao một lần nữa chợt nảy sinh ra một cảm giác kính sợ, người thanh niên này quả thật là không đơn giản.
Vẫn chưa vào cuộc họp lớn, trước mặt mấy người, Đồ Lan Vĩ liền tiến hành giới thiệu với bốn cơ cấu lãnh đạo.
Đồ Lan Vĩ đã rất nhanh đã truyền đạt bổ nhiệm của Thành ủy, Diệp Trạch Đào và mọi người cũng đều thể hiện một chút thái độ.
Đây không phải là vấn đề mọi người quan tâm lớn, việc này khiến Cảnh Quốc Ninh cảm thấy mặt mình nóng lên.
Mất mặt rồi!
Đây là cảm giác của Cảnh Quốc Ninh, cuối cùng mình vẫn rơi vào cái bẫy của Diệp Trạch Đào!
Tên Diệp Trạch Đào này, lúc đầu cố tình nhét Cố Lâm Cao và Lưu Định Khải vào, mình còn tưởng hắn vì thể diện cho hai người đi làm nền. Thật không ngờ mục đích của hắn là muốn biến hai người đó trở thành Ủy viên thường vụ!
Nhìn trên mặt Cố Lâm Cao và Lưu Định Khải, Cảnh Quốc Ninh thầm than một tiếng. Nhìn qua hai người này cũng không phải người của Diệp Trạch Đào, hẳn là hắn ta muốn đưa hai người không đối phó với hắn lên mà thôi, chỉ cần không phải người của hắn ta thì vẫn còn đường sống.
Ôi, không ngừng thở dài, Cảnh Quốc Ninh cũng chỉ có thể tỏ thái độ ủng hộ đối với bổ nhiệm Thành ủy.
Đồ Lan Vĩ cũng không ở lại ăn cơm, mỗi lần đến đây đều khiến ông ta không thoải mái lắm.
Tiễn Đồ Lan Vĩ, Diệp Trạch Đào nói:
- Thế này đi, hôm nay tổ chức một bữa tiệc mừng ba vị lãnh đạo mới nhé!
Lôi Diên Tùng tâm trạng không tồi, người của anh ta cũng có một người vào ủy viên thường vụ, bèn cười ha hả nói:
- Được, mọi người tụ họp một chút.
Sắc mặt Cảnh Quốc Ninh không tốt nói:
- Tôi phải đi truyền dịch, không tham gia được!
Nói xong quay đầu bước đi.
Khúc Lập Toàn và Thượng Bảo Vệ cùng nhìn nhau, hai người đến bây giờ cũng không dám tin vào chuyện này, tự dưng lại mất đi một đồng minh, điều này khiến cho tâm trạng bọn họ vô cùng không tốt. Nghĩ đến những thay đổi tiếp theo ở huyện, hai người thầm than thở. Đương nhiên chỉ thua một nước cờ, cũng chưa đến bước đường cùng, tin rằng Cảnh Quốc Ninh vẫn còn trợ thủ phía sau.
Hai người cũng không tỏ vẻ không tham gia, gượng cười một hồi rồi mới rời đi.
Sau khi ra về, Khúc Lập Toàn nói với Thượng Bảo Vệ:
- Anh Thượng, chúng ta đến chỗ chủ tịch Cảnh đi.
Hai người hẹn nhau tới nhà Cảnh Quốc Ninh.
Nhìn thấy hai người đến, Cảnh Quốc Ninh nói:
- Ăn xong rồi ư?
- Có gì ngon đâu, ăn đối phó một chút rồi về.
Khúc Lập Toàn nói.
- Các cậu thấy thế nào.
Thượng Bảo Vệ nói:
- Tôi quan sát một chút Lưu Định Khải và Cố Lâm Cao không thấy bọn họ đã đứng về phía Diệp Trạch Đào!
Cảnh Quốc Ninh gật đầu nói:
- Tôi hiểu được một chút, hai người đó chưa từng tìm đến cửa nhà Diệp Trạch Đào.
Khúc Lập Toàn cũng đồng ý nói:
- Chắc là Diệp Trạch Đào muốn lợi dụng bọn họ một chút, cố ý nhét bọn họ vào. Không ngờ đột nhiên xảy ra chuyện của Vệ Lâm khiến cho những người ở Thành ủy giận dữ tiến hành điều chỉnh.
Thượng Bảo Vệ nói:
- Chuyện của Vệ Lâm có phải do Diệp Trạch Đào làm không?
Lắc lắc đầu, Khúc Lập Toàn nói:
- Diệp Trạch Đào mới đến huyện, hắn không có năng lực lớn như vậy, trong tay hắn cũng không có người nào. Chắc là không phải hắn làm, Ủy ban Kỷ luật thành phố có thể vô tình mà có được!
- Chuyện của Vệ Lâm, liệu sẽ thế nào?
Thượng Bảo Vệ có chút lo lắng.
Khúc Lập Toàn nói:
- Chuyện này không có vấn đề gì, lần này chủ yếu là cậu ta ở huyện vi phạm một pháp luật, không có truy theo hướng khác. Tin rằng Vệ Lâm cũng là người thông minh, sẽ không cắn loạn lên.
Cảnh Quốc Ninh ngồi đó không nói gì, châm một điếu thuốc mới nói:
- Vệ Lâm khẳng định là xong rồi, chỉ cần ah ta không nói lung tung, tin rằng vấn đề cũng không lớn lắm. Đến lúc xảy ra cục diện mới chúng ta nên ứng phó thế nào mới là vấn đề. Đừng có nghĩ đây chỉ là điều chỉnh một chút, ảnh hưởng của nó rất lớn!
Thượng Bảo Vệ nói:
- Sao tôi cứ có cảm giác, việc này là do Diệp Trạch Đào làm? Nghe nói Trần Đại Tường và Diệp Trạch Đào cùng đến từ một nơi!
Sắc mặt Cảnh Quốc Ninh biến chuyển nói:
- Cái này không phải chứ, tôi biết chuyện này, Trần Đại Tường khi còn ở Ninh Hải hình như xích mích với Diệp Trạch Đào, ông ta sẽ không giúp Diệp Trạch Đào.
Ánh mắt Thượng Bảo Vệ sáng lên nói:
- Tìm hiểu tình hình Diệp Trạch Đào rồi?
Cảnh Quốc Ninh nói:
- Tôi đã cho người đến huyện Thảo Hải rồi!
Khúc Lập Toàn cũng tỏ vẻ rất chú ý hỏi:
- Hắn có trợ giúp gì phía sau?
Cảnh