- Hùng Lâm, chuyện về vị trí Phó bí thư Đảng ủy Công An đã đang tiến hành suy xét rồi, chắc là rất nhanh sẽ được thông qua huyện, sau đó sẽ báo lên cấp trên.
Mọi người ở đây đều vui vẻ, Cảnh Quốc Ninh nhìn về phía Tiêu Hùng Lâm có vẻ rất thân thiết.
Trong ánh mắt tản ra ánh hào quang, Tiêu Lâm Hùng kích động nói:
- Đều là kết quả sự quan tâm của Chủ tịch Cảnh, chủ tịch Cảnh, anh thấy tôi làm có tốt không, núi đao biển lửa, chỉ cần anh nói một câu, Tiêu Lâm Hùng tôi sẽ dám xông vào một lần nữa.
Cảnh Quốc Ninh cười ha hả nói:
- Hùng Lâm rất ngay thẳng.
Nhìn Lỗ Minh ngồi đó không vui vẻ, Cảnh Quốc Ninh nói:
- Lỗ Minh, cũng đừng nản chí, lần này không được còn lần sau, thời gian còn nhiều!
Lỗ Minh thở dài:
- Chủ tịch Cảnh, tôi thấy bất bình thay cho anh!
Nụ cười của Cảnh Quốc Ninh bèn thu lại, sắc mặt liền trầm xuống, vốn dĩ do mình sắp đặt không hoàn hảo, nghĩ tới đột nhiên xảy ra biến hóa lớn như vậy. Nói thật tâm trạng Cảnh Quốc Ninh cũng không phải tốt như bên ngoài.
Thượng Bảo Vệ thở dài nói:
- Chủ tịch Cảnh, nói khó nghe một chút, thì Lôi Diên Tùng không có uy hiếp gì lớn, mấu chốt vẫn là Diệp Trạch Đào.
- Hắn lại làm gì?
Cảnh Quốc Ninh hỏi.
Lỗ Minh nói:
- Tôi nghe nói từ một tuần nay, Diệp Trạch Đào đến các xã thị trấn thi hành phát huy tác dụng của các tiểu tổ Đảng viên tiên phong, gây sức ép vô cùng lớn!
Ngô Đại Dụng vừa nghe thấy thế bèn tức giận, lớn tiếng nói:
- Chủ tịch Cảnh, anh không biết sao, công tác của chúng ta đều rất khó triển khai. Hiện nay nhóm Đảng viên chiếm được sự ủng hộ của Diệp Trạch Đào, nói phát huy tác dụng thành lũy của tổ chức Đảng, mỗi thôn đều tụ tập xung quanh chi bộ Đảng làm cái dự án gì đó. Anh nói chuyện này còn cần Chủ tịch xã, Bí thư chúng ta làm gì?
Cảnh Quốc Ninh nhíu mày nói:
- Dự án liệu làm được không?
Lỗ Minh nói:
- Chủ tịch Cảnh, Diệp Trạch Đào gây sức ép rất lớn, cũng không biết hắn đưa các doanh nghiệp từ đâu đến, các xã đều có những người này. Các dự án đầu tư nhìn qua không phải quá lớn, nhưng Chủ tịch cũng biết rồi đấy, những người nông dân nhìn thấy tiền là sáng mắt ra, nhìn thấy những dự án đầu tư có lợi, bây giờ ai cũng nói Diệp Trạch Đào tốt!
Thượng Bảo Vệ nói:
- Những chuyện mà Diệp Trạch Đào làm đều chẳng có điểm gì chê trách cả, hắn ta là Bí thư, phát huy tác dụng tổ chức Đảng là có thể làm được. Mấu chốt là hắn làm như thế, tôi lo lắng bước tiếp theo cán bộ quần chúng sẽ đi theo hắn!
Nghe mọi người bàn luận một hồi, tâm trạng Cảnh Quốc Ninh càng không tốt.
Trưởng phòng Tài chính Phương Mẫn Ý cười khổ nói:
- Chủ tịch Cảnh, từ khi ở huyện muốn làm tăng sức mạnh chiến đấu sau đó, Khâu Dân Sinh ở phòng Tài chính cũng gây ra sức ép không nhỏ.
Cảnh Quốc Ninh nhíu mày nói:
- Cậu ta là một phó điều tra viên có gây ra sức ép gì đâu?
Phương Mẫn Ý cười khổ nói:
- Anh không biết cũng phải, lần trước đưa lão tiểu tử biến thành điều tra viên nghiên cứu sau đó, anh ta liền nín một hơi, bây giờ ngày này cũng nhúng tay vào công việc của phòng chúng tôi. Công tác bất thường liền báo cáo cho bí thư Diệp, anh nói chúng tôi còn triển khai công tác thế nào được!
- Anh ta sắp về hưu rồi, còn có thể làm nên chuyện gì, cho anh ta thêm chút tiền không phải xong rồi sao!
Ngô Đại Dụng nói.
Phương Mẫn Ý nhìn về phía Khúc Lập Toàn nói:
- Bí thư Khúc, bọn bọ thuộc Ủy ban Kỷ luật quản lý, anh cũng phải quản lý một chút. Công việc của chúng tôi chịu sự chế định của bọn họ thì còn triển khai thế nào được?
Khúc Lập Toàn nói:
- Các anh vẫn nên chú ý chút đi, để cho bọn họ tham gia quản lý cùng. Việc này đã được quyết định trong hội nghị thường vụ rồi, đừng để cho bọn họ bắt được nhược điểm là được!
Nhìn Phương Mẫn Ý cười khổ, vẻ mặt Cảnh Quốc Ninh vô cùng không tốt, ông ta đương nhiên biết điều mà Phương Mẫn Ý băn khoăn. Phòng Tài chính không thể đem ra mà so sánh với các phòng ban khác được, bản thân mình và Phương Mẫn Ý cũng có nhiều chỗ nhập nhèm. Có một người đứng ra cản trở, áp chế thì công việc nhất định là sẽ làm không tốt.
- Mẫn Ý, đến bây giờ cô vẫn chưa nắm được phòng Tài chính trong tay ư?
Cảnh Quốc Ninh có chút không vui.
Phương Mẫn Ý nói:
- Đại đa số mọi người đều nghe tôi, mấu chốt chính là Khâu Dân Sinh từng đảm nhiệm chức Trưởng phòng. Trong tay cũng có một số lượng người khá đông, bây giờ anh ta vừa nhúng tay vào, thì những người đó lại sống dậy!
Khúc Lập Toàn nhìn về phía Cảnh Quốc Ninh nói:
- Anh Cảnh, cứ như thế này nữa thì không được!
Ánh mắt hai người vừa chạm vào nhau liền biết rằng hai lần Hội nghị thường vụ thì Cảnh hệ đã thất bại, đã tạo nên Diệp Trạch Đào mạnh mẽ, cứng rắn. Có Diệp Trạch Đào gây sức ép xuống dưới, tình hình huyện Lục Thương có khả năng xảy ra thay đổi lớn, đây là điều tất cả mọi người không muốn thấy.
Cảnh Quốc Ninh cũng là kẻ tàn độc, nếu không cũng không có khả năng nắm huyện Lục Thương trong thời gian dài như vậy, trong ánh mắt liền lộ ra một tia sát khí.
- Tiểu Tào, cô đến đây một chút.
Nhìn về phía Tào Hân Hân, Cảnh Quốc Ninh bèn gọi một tiếng, sau đó liền quay người đi tới căn phòng nghỉ ngơi đã được sắp xếp.
Tất cả mọi người đều biết Cảnh Quốc Ninh có việc căn dặn Tào Hân Hân, cũng đều nhìn thấy trách nên cũng không có ai thấy lạ. Mọi người ở trong này đánh mạt chược, Tào Hân Hân đi theo Cảnh Quốc Ninh đi ra.
Tào Hân Hân đi sau, vẫn không quên đóng cửa.
Cảnh Quốc Ninh ngồi trên sô pha, ánh mắt nhìn trên người Tào Hân Hân.
Tào Hân Hân sở dĩ có thể ngồi vào vị trí giám đốc Nhà khách huyện ủy, mấu chốt chính là cô được Cảnh Quốc Ninh yêu thích. Cô gái này thân hình cám dỗ, lại hiểu người, trước mặt Cảnh Quốc Ninh hoàn toàn là người nói một câu nghe một câu.
Vừa thấy