Diệp Trạch Đào phát hiện mình là một người chuyên gây chuyện, gây ra chuyện, cuối cùng người thực hiện không liên quan gì đến hắn.
Tình huống lần này cũng vậy, nói chuyện một hồi với Hô Diên Ngạo Bác, hắn mới biết, quả nhiên chuyện này cũng không liên quan nhiều đến mình.
Nhưng mà, từ nơi Hô Diên Ngạo Bác biết được, hai sự việc mình liên tục gây ra đối với Bí thư Hạo Vũ là một sự giúp đỡ rất lớn, nắm trong tay Bộ thương mại càng trở nên thuận lợi hơn.
Đặc biệt Diệp Trạch Đào nghe nói, lần này Bộ thương mại chắc chắn sẽ tiến hành một hành động thay đổi toàn bộ, sau khi thay đổi toàn bộ, người của Bí thư Hạo Vũ đã nắm chắc Bộ thương mại trong tay.
Từ trong nhà Hô Diên Ngạo Bác đi ra, Diệp Trạch Đào không lái xe, gọi chiếc taxi về đến Lưu gia.
Cuối cùng cũng thấy Diệp Trạch Đào trở về, Lưu Mộng Y cười nói:
- Em phát hiện mỗi lần anh đến thành phố đều làm ra một số chuyện, một lần so với một lần lớn hơn! Lần này chơi đến chuyện chặn giết vợ của Uỷ viên Bộ chính trị! Hay cho anh nói được như vậy, anh biết không? Bây giờ cả thành phố đều chấn động, còn mấy nhà kia bị doạ đến mức cũng không nhẹ đấy!
Nói xong liền mỉm cười.
Diệp Trạch Đào cũng cười nói:
- Không còn cách nào, đã báo lên trên rồi!
Nhận lấy quần áo của Diệp Trạch Đào, Lưu Mộng Y nói:
- Nguyên ngày mệt rồi, mau đi tắm rửa cái đi.
Khi tắm gội xong đi ra, Diệp Trạch Đào thấy Hoàng Hân đã ngồi đó.
- Trạch Đào, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, ba của con cũng gọi điện đến hỏi về chuyện này!
Diệp Trạch Đào đem toàn bộ sự việc kể một lần.
Sau khi nghe xong, nửa ngày trời Hoàng Hân không nói gì, sau một hồi mới thở dài một hơi:
- Ôi, nhớ ngày đó Lưu gia chúng ta và Vi gia cũng tốt lắm, không ngờ bây giờ lại phát triển đến tình trạng như thế này!
Vừa nghĩ đến sự thay đổi này, Hoàng Hân không ngừng thấy tiếc.
Lưu Mộng Y nói:
- Con người ai cũng sẽ thay đổi, cũng không ai biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì!
- Ba con đang công tác ở Kim Lăng. Trong nhà này có vẻ hiu quạnh đi nhiều, Trạch Đào. Đêm nay ở lại nhà đi.
Nhìn thấy được, sự ra đi của Lưu Đống Lưu, Hoàng Hân có chút không quen.
Diệp Trạch Đào đồng ý.
Ngồi đó gọi điện thoại cho bọn Lý Tiến Lâm, hỏi thăm một chút việc bọn họ ở bệnh viện.
Lý Tiến Lâm cũng biết trong chuyện này anh ta chỉ là một diễn viên, cũng phải diễn xuất như mình đang nghỉ ngơi và điều dưỡng, ở trong thành phố, anh ta chỉ biết nghe theo Diệp Trạch Đào, hai ngày này anh ta cũng lặng im, để cho lãnh đạo cấp Bộ đến bệnh viện hỏi thăm mình.
- Trạch Đào. Một mình ba ở nhà cảm thấy hoang vắng lạ thường, em dự định cùng mẹ đến Kim Lăng một chuyến, anh thấy thế nào?
Sau khi cùng Diệp Trạch Đào ở trong phòng trải qua cuộc ân ái mãnh liệt, Lưu Mộng Y nhìn Diệp Trạch Đào hỏi.
- Như vậy cũng tốt. Kim Lăng cũng là nơi có không ít quan cảnh có thể tham quan.
Diệp Trạch Đào gật gật đầu.
- Anh thấy có lạ hay không. Tiểu Nhu cũng đã có, vì sao em lại không có nhỉ?
Sau khi Lưu Mộng Y làm nóng Diệp Trạch Đào, hai người lại hoạt động. Đang vận động, không ngờ Lưu Mộng Y lại hỏi chuyện này.
Cười cười, Diệp Trạch Đào nói:
- Anh nghĩ em cũng sắp có rồi đó, chúng ta cũng làm chuyện đó không ít!
Đang nói chuyện, hai người lại tiếp tục hoạt động.
Đang làm việc, chợt di động không ngừng vang lên.
Hai người nhìn nhau. Cuối cùng Lưu Mộng Y cầm di động của Diệp Trạch Đào lên.
Sau khi nhìn thoáng qua, Lưu Mộng Y hừ một tiếng nói:
- Tiểu Nhu!
Diệp Trạch Đào cười cười. Tiếp điện thoại nói:
- Tiểu Nhu, anh đang ở chỗ của Mộng Y.
Trong điện thoại truyền đến tiếng cười, Trịnh Tiểu Nhu cười to nói:
- Không ảnh hưởng đến thế giới của hai người chứ, nghe nói em có rồi, tâm trạng của Mộng Y không tốt lắm, không chừng lúc này Mộng Y đang nổi giận!
Lời này được nói bằng giọng hơi lớn, Lưu Mộng Y cầm di động qua nói:
- Như thế nào, chúng em đang hoạt động, có chuyện thì nói nhanh đi, đừng có ảnh hưởng đến chúng em!
Diệp Trạch Đào mở to mắt nhìn Lưu Mộng Y, không ngờ Lưu Mộng Y lại nói như vậy, khiến cho hắn không nói được lời nào.
Trịnh Tiểu Nhu lại cười phá lên nói:
- Được, được, không nói nữa, chị muốn hỏi Diệp Trạch Đào về chuyện hôm nay, xem ra không có gì nghiêm trọng, các em tiếp tục đi, Mộng Y, phải cố gắng đấy!
Nghe hai cô nói chuyện, Diệp Trạch Đào âm thầm lắc đầu, hai cô này đúng là muốn cùng nhau mà!
Lại làm xong chuyện đó, đột nhiên Lưu Mộng Y hỏi:
- Hình như Tô Thiến Ảnh kia cũng là người đẹp?
Lúc nói lời này liền nhìn Diệp Trạch Đào.
Diệp Trạch Đào vội giả bộ thành bộ dạng bình thản nói:
- Bình thường thôi mà, không có để ý lắm!
Nhìn nhìn khuôn mặt Diệp Trạch Đào, Lưu Mộng Y nói:
- Đã lâu không có liên lạc với bọn Ôn Phương, có nhớ đến họ không?
Thật ra, Diệp Trạch Đào rất nhớ, nhưng lại nói:
- Nói thật, hơi nhớ thôi!
Không ngờ Diệp Trạch Đào nói lời này, ngược lại Lưu Mộng Y rất vui mừng nói:
- Xem ra, anh cũng nói thật đấy chứ.
Có câu nói này, Lưu Mộng Y không còn hỏi về chuyện của Tô Thiến Ảnh nữa.
Diệp Trạch Đào nghĩ lại liền bật cười, Lưu Mộng Y mượn chuyện mình có nhớ đến Ôn Phương bọn họ để kiểm tra xem mình có nói thật hay không, tâm tư của phụ nữ đúng là khó đoán!
- Đúng rồi, mẹ nuôi đã giao một nhiệm vụ cho anh, chính là trợ giúp Tô Thiến Ảnh mở một công ty điện ảnh và truyền hình, ngày mai anh phải đi bàn bạc chút về chuyện này.
Rõ ràng Diệp Trạch Đào cũng đã nói ra chuyện này.
Lưu Mộng Y biết Triệu Hương Lăng nhận Tô Thiến Ảnh làm con gái nuôi, nói:
- Em cũng cảm thấy một cô gái, đặc biệt những cô gái có thân hình xinh đẹp tốt nhất là đừng nên xuất đầu lộ diện nhiều quá, bề ngoài minh tinh rất lộng lẫy, thật sự đằng sau nào có một ông chủ thật sự, mẹ nuôi của anh suy nghĩ rất đúng, chuyện này anh cứ giúp cô ấy một chút đi.
- Ôi!
Diệp Trạch Đào thầm than một tiếng, vợ mình đúng là không tệ.
Sáng hôm sau, Lưu Mộng Y phải đi giải quyết chuyện của công ty, Diệp Trạch Đào gọi cho Trương Phong, hắn phải nghiêm túc bàn bạc với Trương Phong một chút về chuyện này.
Thật ra Trương Phong cũng là một người làm việc rất khéo léo, sau khi được Diệp Trạch Đào giao cho anh ta nhiệm vụ, căn bản