Ông ta dùng pháp lực hút cành cây vào tay,"Nhìn kỹ đây."Ông ta múa cho Lạc Phong xem bộ Vô Ảnh Kiếm Pháp, bất luận là nội lực, linh lực hay chiêu thức đều tuyệt đại vô song, dù chỉ qua loa trình hiện cũng rất thâm hậu khó lường.“Ngài là người của phái Tiêu Dao?”Ông ta thu hồi kiếm pháp, giẫm xuống đất một cái rồi bay lên cây nằm uống rượu.
Uống ực ực hết nửa bình mới lên tiếng đáp trả: “Không sai.”“Ngươi truyền lời đến tên tiểu tử thối Nhạc Bằng, bảo hắn trùng lặp quy phái, nếu hắn còn làm càn, ta nhất định sẽ thanh lý môn hộ.”“Tiền bối…”“Tất cả cút hết cho ta” Ông giận dữ phất tay ném bọn họ bay khuất mắt, hậu việc ông còn đắc ý cười thút thít “Hi hi..”Aaaaaa…Toàn thể bay một đoạn đường xa, rơi trước Yên Hoa Thành.
Họ mất đà ngã lăn vào nhau, người này đè lên đè kia, bộ dạng thảm hại trông hết sức nực cười.“Tránh ra.”, “Ngươi tránh ra mới đúng”Tử Vân và Băng Cơ đè lên nhau, họ chán ghết đẩy đối phương ra chỗ khác, tất bật đứng dậy chỉnh trang lại y phục.“Phi Điểu, muội không sao chứ?” Nàng chạy lại đỡ Phi Điểu, cô ta năng lực thấp kém nhất trong đây, bị cường khí đánh mạnh như vậy, chắc chắn bị đả thương rồi.“Tỷ yên tâm, muội không sao hết.
Muội không có yếu đuối như vậy” Phi Điểu nhảy nhót mấy cái để chứng tỏ bản thân không hề hấn gì.Đại Thất ôm bả vai đau nhức, hắn té đầu tiên, rồi lại bị người này người kia đè vào: “Lạc Phong, tên lão già ngông cuồng đó rốt cuộc là ai vậy?”Lạc Phong cũng phải chỉnh lại y phục xuề xòa của mình, chàng nhún vai: “Ta cũng không biết.”Những vấn đề nan giải này vẫn phải để Kỳ Lân giải đáp, không uổng công hắn sống vạn năm: “Ngươi đúng là có mắt không tròng, lão ta chính là Tiêu Dao Tử, người sáng lập phái Tiêu Dao.”“Ngài ấy là tổ sư gia của ta?” Lạc Phong trừng to mắt ngạc nhiên, từ nhỏ chàng chỉ nghe qua đại danh của người, không ngờ bây giờ được tận mắt nhìn thấy, lại còn giao đấu với ông ta, có thể nói không uổng kiếp người.Tô Mộ Nam góp miệng: “Trông hắn chỉ hơn chúng ta vài chục tuổi, không ngờ lại có một lai lịch lợi hại như vậy.”Khi đó Kỳ Lân là thần thú kề bên Bạch Y, người thường xuyên hạ cờ, uống rượu với Tiêu Dao Tử.
Ông ta không nhớ Kỳ Lân vì lúc đó hắn luôn xuất hiện bằng chân thân thần thú chứ không phải hình dạng con người.“Năm xưa ông ta là một phàm nhân học kiếm đạo, sau đó tu luyện thành tán tiên, còn sáng lập phái Tiêu Dao xưng bá thiên hạ.
Bây giờ ông ta đã là một thượng thần trường sinh bất lão, còn lý do ông ta bỏ mặc môn phái thì có trời biết, đất biết, ông ta biết.”Lạc Phong suy tư khó hiểu: “Chúng ta quay lại tìm ông ta.”“Để làm gì?” bọn họ đồng thanh thắc mắc.Thế nhân truyền miệng, Tiêu Dao Tử là thiên đình nghịch tử, kết bè với tà ma ngoại đạo, phản bội chính phái.
Chàng nhất định phải làm rõ sự việc này, trả lại sự trong sạch cho tổ sư gia.“Là chuyện của bổn phái.”Tử Vân lắc lắc đầu:"Ông ta nóng nảy như vậy, quay lại khác gì tự chui đầu vào lỗ chết.
Một cái phất tay nhẹ cũng đủ ném chúng ta bay xa vạn trượng rồi."“Từ từ tìm cũng được, trước tiên chúng ta hãy vào thành tìm chỗ dừng chân đã” Đại Thất đói bụng rồi, thời khắc này ăn nghỉ là chính, còn Tiêu Dao Tử thì khi nào tìm chẳng được.Lạc Phong thấy mọi người mệt mỏi, cũng không muốn cưỡng ép họ đi chung, đành chấp nhận chủ ý của Đại Thất: “Được, đi thôi.”…[Yên Hoa Thành]Yên Hoa