Hoàng Phủ Thiên Kỳ là đang xem hắn muốn nói gì, nhưng lúc này Từ Thiên Phương từ trên lầu đi xuống. Cô mặc một chiếc váy hồng nhẹ nhàng, vóc dáng yêu kiều thu hút đối phương.
" Phương Phương, chiếc váy này rất hợp với em, cứ như nó được may riêng cho em vậy!" Cung Trạch lên tiếng trước, cái miệng quả nhiên không tầm thường.
" Cảm ơn anh!" Từ Thiên Phương mỉm cười gật đầu, cô lướt qua Hoàng Phủ Thiên Kỳ ngồi xuống bàn ăn sáng.
" Anh không đến ăn sáng sao? Mà hai người chắc cũng biết nhau rồi, em chắc không cần giới thiệu đâu!" Nhưng chợt nhớ ra, cô lại quay sang nhìn anh hỏi.
Hoàng Phủ Thiên Kỳ gương mặt vẫn lãnh đạm, anh hít sâu một hơi rồi ngồi xuống cùng Ân Vệ, đôi mắt vẫn để ý đến Cung Trạch không thôi.
" Phương Phương, em ăn cái này đi!" Cung Trạch lại tiếp tục tấn công, hắn gắp cho cô một miếng thịt xông khói nóng hổi, hành động tỏ ra vô cùng thân mật.
" Để em tự làm được rồi, anh cũng ăn đi!" Từ Thiên Phương ái ngại nói.
Cô lại không để ý đến ánh mắt của Hoàng Phủ Thiên Kỳ lúc này, nó như muốn ăn tươi Cung Trạch vậy. Hơi thở của anh bắt đầu nặng nề hơn, anh cố gắng ăn bữa sáng của mình thật nhanh.
" Thiếu gia, anh ăn nhiều một chút!" Ân Vệ bên cạnh lại chăm sóc anh như bảo mẫu.
Việc tưởng chừng chỉ có như thế, nhưng đột nhiên Cung Trạch lại đưa tay về phía Từ Thiên Phương, hắn cẩn thận lau đi bọt sữa trắng đang dính trên khoé môi của cô.
" Ở yên, để anh giúp em!" Hắn nói.
" À, không...không cần đâu!" Từ Thiên Phương theo quán tính vội vàng đẩy mạnh hắn ra.
Hoàng Phủ Thiên Kỳ lúc này đã không thể chịu đựng thêm, anh đặt muỗng nĩa xuống bàn, rồi đứng lên đi thẳng về phòng ngủ của mình. Ân Vệ thấy chủ nhân của mình rời đi rồi, hắn cũng đứng lên đi theo, trước khi đi còn không quên ném cho Cung Trạch một ánh mắt sắc bén.
" Anh ta không phải ghen rồi chứ?" Hắn ta nở nụ cười thích thú hỏi.
Đối với câu nói này Từ Thiên Phương không có trả lời, cô chỉ nhẹ liếc nhìn Hoàng Phủ Thiên Kỳ một cái, rồi lại lắc đầu nhẹ.
Cô mong rằng là do anh nghen, nên mới bày tỏ thái độ như thế, nhưng ý nghĩ này nhanh chóng vụt tan biến. Nhưng cô nào biết được, anh là đang ghen thật sự, chỉ là chính anh còn không nhận ra điều đó.
Hoàng Phủ Thiên Kỳ bộ dáng hậm hực trở về phòng, anh rót đầy một ly nước uống cạn, rồi nằm vật ra giường. Chỉ cần nghĩ đến hành động thân mật của Cung Trạch khi nãy, là anh đã cảm thấy hit thở không thông..
" Thật đáng chết!" Anh chau mày khó chịu nói.
Sau khi dùng xong bữa sáng, thì Từ Thiên Phương và Cung Trạch đi cùng xe đến Diamond. Hoàng Phủ Thiên Kỳ lúc này đang đứng bên ban công, anh đưa mắt nhìn hai người. Đột nhiên Cung Trạch ngẩng cao đầu nhìn anh, sau đó