Còn về phần Long Mặc Uyên tuy biết địa chỉ nhà Tử Du nhưng Bắc Minh Thiên bố trí vệ sĩ khắp nơi khiến anh không thể đến gặp cô.
Hiểu rằng Tử Du có thai di chuyển không tiện nên mới hẹn gặp gần nhà cô nhưng anh đâu có dè cô lại cho anh đợi suốt cả mấy tiếng đồng hồ mới chịu xuất hiện.
Long Mặc Uyên tuy ngồi đợi nãy giờ rất giận chỉ là vừa thấy Tử Du vừa đến đã ngồi xuống ghế ngả đầu vào vai anh thở d/ốc thì lại xót xa.
Mãi một lúc lâu sau cô mới ngồi thẳng dậy chất vấn Long Mặc Uyên.
"Rốt cuộc anh muốn nói chuyện gì với tôi? Hơn nữa làm sao anh có số điện thoại của tôi? Tôi tưởng lần trước ở bệnh viện chúng ta đã nói rõ mọi chuyện rồi chứ?"
"Đó là do em tưởng là vậy chứ anh thì không cho là vậy! Hơn nữa tôi từ đâu có được số điện thoại của em quan trọng đến thế sao?" Anh thản nhiên nhìn cô cười, trong lòng đang âm thầm tính toán xem cô định giấu sự thật tới khi nào mới chịu thừa nhận.
"Anh có ý gì? Chúng ta đều đã tìm thấy nửa còn lại và hợp đồng hôn nhân cũng đã chấm dứt, hai chúng ta đã tìm được một nửa kia rồi kinh anh đừng tới làm phiền tôi nữa!" Tử Du nghe Long Mặc Uyên cũng có chút bất ngờ nhưng vẫn cứng miệng chối bỏ mọi thứ với ý định tiếp tục lấp liếm mọi chuyện.
"Em nói xem đứa bé trong bụng em được mấy tháng rồi?" Long Mặc Uyên nào ngốc nghếch như vậy làm sao cô có thể đánh lạc hướng anh được hơn nữa kế đó còn bị anh hỏi vặn lại.
"Hôm đó ở bệnh viện tôi đã trả lời với anh đáp án rồi mà!
"Đúng là hôm đó ở bệnh viện em đã nói là đứa bé được ba tháng nhưng nhìn sao cũng không giống! Tại sao anh tính đi tính lại thì 17 tuần vẫn là bốn tháng chứ không phải là ba tháng nhờ?"
Tử Du cả người bỗng dưng cứng đơ, khuôn mặt tái dần cơ thể cũng.
Cô vội vàng nhìn đi chỗ khác tránh né ánh mắt của anh rồi cố chấp phủ nhận mọi chuyện.
"Tôi....!Tôi không hiểu anh đang nói chuyện gì cả!"
"Nếu em đã nói vậy hay là bây giờ chúng ta cùng nhau tới bệnh viện phụ sạn Cao Dương rồi tìm bác sĩ Cao Mẫn Thanh giải thích cách tính chính xác và rõ ràng xem, xem là 17 tuần là ba tháng hay bốn tháng.
"
Anh có thể biết cả lại có thể tra được tới chỗ bác sĩ Cao Mẫn Thanh? Tin tức này nói ra khiến cho Tử Du cảm thấy trận này bản thân chưa đánh đã thua, mọi kế hoạch đều đã trở thành công cốc.
Dù sao cô và anh cũng chỉ xảy ra quan hệ một lần duy nhất ở khách sạn khi cả hai đều bị trúng thuốc nên thời gian màn thai cũng chẳng chứng minh được đứa bé là con của ai.
Có lẽ nãy giờ là do cô lo lắng và suy nghĩ quá nhiều mà thôi.
"Tôi thừa nhận chuyện lần trước tôi nói với anh là giả, nhưng mà chuyện gì cũng có nguyên do của nó cả tôi lo lắng rằng sẽ khiến anh hiểu lầm, bởi vì đứa bé không phải con của anh thật mà!" Mọi chuyện gần như đã vỡ lở nên Tử Du nhanh như chớp thuận thế tiếp lời.
"Mặc dù lần trước em nói rằng đứa bé là con của em và người yêu cũ, nhưng theo tôi biết em từ trước tới nay không hề có bạn trai hoặc là nảy sinh bất cứ mối quan hệ với người khác giới nào ngoài anh cả! Trong tình huống này dù em có phủ nhận như thế nào cũng không thể che dấu được sự thật rằng đứa bé không phải là con của anh thì là của ai?" Long Mặc Uyên sau khi nghe Tử Du lý giải một đống thứ thì vẫn từ tốn trả lời cô.
Còn Tử Du khi nghe anh nói vậy có chút khiếp sợ không nói nên lời.
Bỗng dưng nghĩ tới chắc chắn Long Mặc Uyên thế nhưng lại dám phái người điều tra và theo dõi cô nên mới biết rõ như vậy thế là Tử Du thẹn quá hóa giận đáp lại anh một cách đầy mỉa mai.
"Không phải trước đây anh nói tôi ở ngoài qua lại với ngưu lang thì nên kín đáo chút sao? Có lẽ đứa bé là của một trong nhưng tên ngưu lang mà tôi đã từng qua lại hoặc là người tình một đêm của tôi.
Trên thế giới này nhiều đàn ông như vậy, tôi thì lại muốn tiền có tiền muốn sắc có sắc chỉ cần một cái búng tay cả khối người sẽ quỳ rạp dưới chân tôi.
Nên anh hãy bỏ cái suy nghĩ là chỉ có bản thân anh mới được có