- Cô ơi, con đường này có giới hạn tốc độ là 40, tôi đã lái đến 39 rồi!
Tài xế taxi nhìn qua Lâm Dương đang đi song song thì bất giác rùng mình
- Người này là Lâm Dương đấy! Một trong bốn đại thiếu gia giàu nhất Đông Thành này! Tôi mà dám vượt qua cậu ấy không phải là tìm cái chết sao?
Lâm Dương bật cười khi nghe bác tài xế nói điều này, rồi dương ánh mắt tự đắc nhìn Diễm Tô.
Diễm Tô không thể nhịn được cái bản mặt vênh váo không sợ trời không sợ đất này của anh ta được nữa. Dựa dẫm vào gia đình mình là lớn mà có thể vô luật pháp, coi luật lệ giao thông như rác mà lái xe theo ý anh ta muốn sao? Anh ta thực sự coi con đường như nhà của mình?
Đến ngã tư đèn giao thông, tất cả các xe từ từ dừng lại. Trên xe hoặc bên vệ đường có một vài cô gái trẻ, nhìn thấy Lâm Dương cùng với chiếc xe thể thao màu sắc rực rỡ dừng ở làn đường , họ thốt lên một tiếng:
- Oa, người đàn ông lái xe thật đẹp trai!
- Có phải đó là Lâm Dương không? Đúng rồi! Anh ấy là Lâm Dương , một trong tứ đại thiếu gia của Đông Thành!
- Chà! Cuối cùng tôi cũng được tận mắt chứng kiến! Anh ấy đẹp hơn trên tạp chí rất nhiều!
...
Khi nghe những lời khen ngợi của phụ nữ khác, Lâm Dương làm hành động là đưa ngón trỏ lên môi và hôn gió họ, nhân tiện nở một nụ cười siêu quyến rũ . Những người phụ nữ trên xe buýt hét lên:
- Đẹp trai quá!
Diễm Tô nhìn anh ta một cách khinh thường nhất. Cậy mình đẹp trai mà đi thả hoa đào khắp nơi? Đúng là tên suy đồi, lưu manh, cặn bã.
- Lâm Dương! Anh có thể ký tên cho em được không?
- Anh có thể cho em biết số điện thoại của anh được không?
- Lâm Dương! Em thích anh lâu rồi!
- Lâm Dương cho em thêm tài khoản WeChat của anh được không?
.....
Từ nhiều chiếc xe khác nhau, những người phụ nữ trong đó lần lượt chạy ra ngoài, không kể ô tô, xe máy lần lượt xúm quanh anh ta, một lúc sau, đường tắc nghẽn. Đèn đỏ qua từ lâu, nhiều xe bấm còi hối thúc Lâm Dương nhưng anh ta vẫn thản nhiên chụp ảnh, kí tặng giống như một cuộc họp fan vậy
Cảnh sát giao thông đến quan sát nhìn thấy cảnh này đau đầu không biết làm sao! Lâm Dương con trai của tập đoàn giàu có_Bộ tư lệnh Cảnh sát giao thông! Mấy người cũng không thể làm gì được anh ta.
Lâm Dương bây giờ vẫn bình tĩnh không có chuyện gì xảy ra và trông anh ta như một ngôi sao lớn,
- Đừng chen lấn, từng người một đều có!
Nhìn thấy khuôn mặt tràn đầy gió xuân của anh ta, Diễm Tô ước có một nồi axit tạt vào mặt anh ta!
- Bác tài, đèn xanh đã bật, chúng ta đi thôi!
Đây là cơ hội ngàn vàng của cô!
- Cái này… Tôi sẽ cố gắng hết sức…
Bác tài lái xe một hồi, thấy Lâm Dương không đuổi theo nữa , liền run rẩy hỏi:
- Cô ơi, cô là bạn gái của thiếu gia Lâm Dương sao?
- Làm sao có khả năng!
Diễm Tô phủ nhận một cách dứt khoát.
Nghĩ đến dáng vẻ kiêu hãnh vừa rồi của anh ta Diễm Tô rất muốn xé nát bản mặt đó.
- Không sao...?
Tài xế taxi dừng một chút mới buột miệng nói:
- Các người giống như là một đôi đang chiến tranh lạnh..
- Cái gì?
- Tuy rằng trên truyền hình không có nhiều tin tức cho lắm , nhưng chuyện vừa mới xảy ra này tôi cũng đoán ra được vài phần. Ai trên đời khi còn trẻ mà chẳng có chút giận hờn, ghét nhau . Tôi nghĩ cô đừng giận quá lâu, hãy có lòng độ lượng bởi vì anh ta đã làm chiếc xe trải đầy hoa hồng đó để muốn làm lành với cô.. Với lại hoa bây giờ cũng không rẻ ...
"What the heo?" Diêm Tô suýt nữa nôn ra máu.