Ánh mắt của Âu Thần quét qua mọi người
- Những người mới đến phỏng vấn ở đâu vậy?
- Bên này đã tập trung rồi.
Một giám đốc đích thân vươn tay ra hiệu cho phía bên kia.
- Tôi đang nói về Khúc Diễm Tô!
Âu Thần trực tiếp gọi.
Rõ ràng là hắn không nhìn thấy cô!
Mọi người đều ngạc nhiên rằng chủ tịch Âu vậy mà lại nhớ ra danh tính của một người phỏng vấn nhỏ!
- Cô ấy đến văn phòng với Đồng Vương
- Anh ta định làm gì?
Câu hỏi của Âu Thần một lần nữa khiến mọi người sững sờ. Trước đây, dù người mới đến có quyền lực cỡ nào, anh ta cũng gật đầu cho qua, thậm chí không thèm hỏi một câu, người mới đến này xuất thân như thế nào, học vị cao đến mức nào, để ngài Âu có thể hỏi bao nhiêu câu hỏi này đến câu khác.
Chủ nhiệm cùng phỏng vấn với Đồng Vương nói:
- Nghe nói có chuyện cần phải giải thích với người mới. Đã vào trong mười phút rồi!
Nói cách khác, vợ hắn đã ở một mình với người đàn ông khác mười phút rồi?
Âu Thần bước vào thang máy với thái độ thù địch và quản lí Vệ theo sát phía sau ... Một nữ nhân viên thốt lên
- Cô có cảm thấy rằng mỗi lần Chủ tịch Âu xuất hiện, không khí dường như trở nên đặc biệt loãng, và tôi gần như không thở được ...
- Ngài ấy thật đẹp trai! Tôi quyết định ở đây cả đời, để có thể nhìn thấy ngài ấy mỗi ngày.
Một người mới đến to nhỏ nói.
- Cô nghĩ ngài Âu dễ thân thiết như vậy sao? Tôi đã làm việc ở đây năm năm, những gì ngài ấy nói với tôi không quá năm câu với nhau. Đừng ôm quá nhiều hy vọng ... Ngài Âu có thể đã có bạn gái.
- A? Không thể nào, nếu có người phụ nữ bên cạnh Âu Thần thì đã bị giới truyền thông đào lên rồi
...
Âu Thần ngạo nghễ đến văn phòng của Đồng Vương . Âu Thần gõ cửa và đẩy vào. Bên trong không có ai, đồ vật được sắp xếp ngăn nắp, lại không có dấu vết ở đây!
Quái lạ, Đồng Vương đã đi đâu?
Thấy Âu Thần mặt mũi tối sầm lại, sáng sớm không thấy vợ, tâm trạng tự nhiên không tốt, Vệ Khanh vội vàng gọi điện thoại hỏi nhân viên bộ phận giám sát
- Tầng mười chín? Được rồi, chỉ có hai người thôi sao? Được rồi?
Sau khi cúp điện thoại, Vệ Khanh tóm tắt lại tin nhắn
- Thiếu gia , bọn họ đã tới phòng lưu trữ ở tầng 19. Chỉ có hai người.
Cô ấy đến phòng lưu trữ làm gì! Để vợ hắn sắp xếp hồ sơ? Thật là một dũng khí lớn !
Ít người lên tầng 19. Tất cả đều là nơi lưu trữ hồ sơ, hắn ta không ở trong phòng làm việc trong giờ làm việc mà đưa vợ hắn đến nơi vắng người sao?
Nghĩ đến điều này, Âu Thần lại bước vào thang máy.
- Thiếu gia ...
Vệ Khanh vội vàng đuổi kịp, thầm nghĩ "Thiếu gia sẽ không bị bệnh cuồng vợ chứ ? Tại sao lại có xu hướng như hiện nay? Mới gặp lúc sáng mà giờ lại nhớ vợ đến mức này rồi sao?"
Thang máy đến tầng 19, âm thanh mở ra, Âu Thần đi tới đã nghe thấy âm thanh ở phía xa
- Có ai không? Giúp tôi với! ...... Anh đang làm cái trò gì vậy?
Vệ Khanh sửng sốt và khuôn mặt của anh ta thay đổi, chẳng lẽ là tiểu thư gặp nguy hiểm sao?
Âu Thần bước nhanh và đột ngột xoay nắm cửa, nhưng bên trong đã bị khóa và đang phát ra những tiếng động kì lạ. Tiếng thét nhẹ của Diễm Tô phát ra từ bên trong khiến Âu Thần tức giận.
- Đừng chạm vào tôi… tránh ra… dừng lại cho tôi… khốn nạn…
Vệ Khanh vội vàng lấy điện thoại di động ra
- Chủ nhân, tôi sẽ gọi ngay cho bộ phận nhân sự và yêu cầu họ đến với chìa khóa.
Âu Thần lùi lại hai bước không nói lời nào dùng lực đá vào cánh cửa. Sau một vài cú đá, cánh cửa mở ra với một tiếng rầm
Điều đập vào mắt hắn là Diễm Tô bị đè lên bàn làm việc không thể động đậy, áo đã cởi đến thắt lưng, nhưng Đồng Vương mới chỉ cởi được áo sơ mi ngoài lộ ra áo lót bên trong. Trên cổ Đồng