Đồng Vương chỉ nói rằng văn bằng đại học của tôi không thể đứng trong Phong Thần . Nếu tôi sẵn sàng chấp nhận anh ta, anh ta có thể mở một mắt cho tôi vào được vị trí quan trọng trong Phong Thần.Nghe Diễm Tô vừa nói xong, sắc mặt của Đồng Vương đột nhiên thay đổi
- Cô, cô đang nói cái gì vậy! Vừa rồi, rõ ràng là tôi không muốn thừa nhận cô. Cô khóc lóc làm phiền và muốn tự tử bằng cách nhảy khỏi tòa nhà. Cô đã dùng mỹ nhân kế để dẫn tôi đến đây. Cô là một con đàn bà lẳng lơ và tráo trở!
- Ông im miệng!
Diễm Tô quát thẳng vào mặt hắn ta. Cho dù có bị ức hiếp, cô vẫn tự tin, khẳng khái nói
- Với dáng vẻ và con người của Đồng Vương đây, anh nghĩ gu đàn ông của tôi "mặn" vậy sao? Chủ tịch Âu, anh không nghĩ rằng tôi là loại người đó chứ ?
- Cô...
Đồng Vương vừa sợ vừa bực.
- Vừa rồi anh Đồng nói với tôi rằng phó giám đốc phòng kế hoạch, trưởng phòng tiếp thị và Lily của bộ phận nhân sự đều đã nhận được sự chăm sóc đặc biệt của anh ấy.
Theo tiết lộ của Diễm Tô , Đồng Vương không thể chịu đựng nổi. Không ngờ nữ nhân này vạch trần hắn, như vậy sẽ càng làm chuyện thêm rắc rối!
- Ngài Âu, xin anh đừng tin cô ta, cô ta biết mình không còn hy vọng, nên muốn kéo tôi cùng xuống bùn lầy!
Đồng Vương vội vàng giải thích
- Ngài Âu, tôi đã làm việc ở Phong Thần nhiều năm như vậy, mọi người và ngài đều biết tính cách của tôi! Tôi không thể làm ra loại chuyện đó được!
- Thật không may, bây giờ tôi mới biết.
Âu Thần chế nhạo và đá thẳng vào bụng Đồng Vương.
Đồng Vương bị Âu Thần đánh mất cảm giác giác, và tính mạng của hắn ta gần như không còn nữa.
- Chủ tịch Âu...
- Hãy gọi phó giám đốc phòng kế hoạch, giám đốc phòng tiếp thị và Lily của phòng nhân sự lên đây cho tôi!
Vệ Khanh ở ngoài cửa nghe Âu Thần ra lệnh lập tức tiến hành
- Vâng!
Một lúc sau, ba người phụ nữ bước ra khỏi thang máy trên tầng 19 với vẻ phấn khích
- Này, trợ lý Vệ, anh nghĩ ngài Âu muốn chúng tôi làm gì?
- Làm việc ở Phong Thần nhiều năm như vậy. Đây là lần đầu tiên ngài Âu triệu tập tôi!
- Tôi cũng là lần đầu tiên!
- Chẳng lẽ… ngài Âu muốn chọn mục tiêu trong số ba chúng ta, đúng không?
Một người trong số họ háo hức đoán.
- Sao? Sao cô không nói sớm hơn?
Một người phụ nữ khác vội vàng vén vài sợi tóc gãy sau tai,
- Làm sao đây, tối hôm qua tôi không gội đầu!
- Tôi cũng vậy!
...
Vệ Khanh đẩy mở phòng hồ sơ. Ba người phụ nữ vừa nhìn thấy liền đi vào.
Đồng Vương đang quỳ trên mặt đất, toàn thân bị thương, khuôn mặt đầy vết máu, quần áo rách rưới đang run rẩy. ... Lúc này một cô gái đang trong vòng tay của một người đàn ông, mà người đàn ông này chính là ông chủ của bọn họ_ Âu Thần!
- Chủ tịch Âu!
Ba người cùng nhau cúi đầu, thầm đoán thân phận của người mới.
- Nơi này quen thuộc sao?
Âu Thần hơi quay lại, khiến ba nữ nhân viên sợ hãi run rẩy, vội vàng cúi đầu thấp hơn.
Điều này có nghĩa là gì?
- Cô ở đây lâu như vậy, không để ý có camera giám sát sao?
Với lời nói của Âu Thần sắc mặt của ba nữ nhân viên đột nhiên thay đổi,cameras giám sát? Ở đâu? Tại sao họ không nhận thấy?
Cách họ nhìn lên tìm camera xác minh những gì Diễm Tô nói- thực sự đã đến đây rất nhiều lần!
Nếu họ không làm gì sai, làm sao họ có thể hoảng sợ như vậy được!
- Xem ra Đồng Vương thực sự có năng lực. Không chỉ sự nghiệp phất lên, mà bạn gái, anh cũng có thể hẹn hò cùng lúc nhiều người như vậy, dãi nắng dầm mưa. Thực sự là làm tôi mở mang tầm mắt!
Nghe được lời nói của Âu Thần , ba nữ nhân viên đều nhìn chằm chằm nhìn nhau, có chuyện gì vậy? Hai người kia cũng là nữ nhân của Đồng Vương?
- Không, không...ngài Âu, anh thực sự hiểu lầm.
Đồng Vương sợ hãi nói.
- Hiện