Bước vào phòng,Hoắc Thiếu Tiên liền đặt A Mẫn nằm ngay trên giường,khi anh định đứng lên lấy một chiếc khăn để lau người cho cô,thì ngay lúc này đây A Mẫn đã có chút động đậy, cô đưa tay ôm lấy anh.
"Anh lại muốn bỏ rơi tôi nữa có phải không?"
Hoắc Thiếu Tiên kinh ngạc, vội kéo cô ra xem,có phải là cô đã tỉnh rồi không?
Nhưng A Mẫn quả thật đã say rồi, cô chẳng biết mình đang làm gì nữa.
Cô vòng tay, giữ chặt lấy anh,sau đó đặt lên môi anh một nụ hôn thật sâu.
Một nụ hôn đầy nóng bỏng.
Bàn tay cô từ từ đi xuống,bỗng nhiên chạm vào một thứ được gọi là niềm tự hào của người đàn ông, cô nhanh chóng phá lên cười khanh khách,vừa cười vừa nói.
"Chưa gì nó lại ***** *** rồi sao?"
Hoắc Thiếu Tiên nhìn cô, giọng điệu đè nén thấp giọng nói
"Là do em chọc nó thức dậy".
"Vậy bây giờ phải làm sao?" A Mẫn tỏ vẻ ngây thơ.
Hoắc Thiếu Tiên nhịn không được liền lập tức nằm đè lên người cô, nghiến răng trả lời.
"Em đã người châm ngòi, thì em phải là người dập tắt".
Anh vừa nói dứt câu, chuẩn bị hành động.Vậy mà anh không ngờ, cô lại làm cho anh có chút ngạc nhiên.
A Mẫn dùng hết sức mình đẩy mạnh anh ra,sau đó cô trèo lên người của anh đưa tay cởi từng chiếc cúc áo sơ mi của anh ra.
Giọng điệu có chút ghen tuông của cô liền vang lên.
"Có phải từ rất lâu,anh luôn xem tôi là người con gái anh yêu.Tôi chỉ là người thế thân của cô ấy, có phải mỗi đêm triền miên với tôi anh cũng tưởng tượng tôi là cô ấy có đúng như vậy không?"
Hoắc Thiếu Tiên giật thoát, muốn đưa tay ôm lấy cô.Nhưng lúc này đây, cô đã cởi chiếc áo của anh ra, điều khiến anh kinh hãi chính là cô dùng chiếc áo sơ mi đó để trói tay của anh lại.
Mặc dù anh có thể phản kháng lại,nhưng thật tâm anh muốn xem người phụ nữ của anh khi say xỉn có thể táo bạo đến như thế nào!
A Mẫn chẳng biết mình đang làm gì nữa, cô trói anh xong thì di chuyển xuống cởi luôn chiếc quần dài của anh ra, cả chiếc quần nhỏ cô cũng cởi ra ngoài.
Giờ đây Hoắc Thiếu Tiên như thoát y dưới ánh mắt của cô.
Hoắc Thiếu Tiên thật sự rất bất ngờ với hành động của cô.Anh cảm giác có một chút thích thú.
Anh lên tiếng.
"Đến lượt em cởi đồ luôn đi chứ!"
Nghe xong,A Mẫn bậm môi nói lớn.
"Từ từ tôi sẽ cởi luôn mà,anh làm gì lo thế! Sợ tôi chạy sao?".
||||| Truyện đề cử: Cầu Chu Tước |||||
Hoắc Thiếu Tiên mắc cười vì điệu bộ say xỉn của cô, lần đầu tiên anh mới thấy cô cũng có một gương mặt đáng yêu như thế nữa chứ! Tại sao trước giờ anh lại không nhìn thấy?
Tiếp theo đó,A Mẫn lấy được trong túi quần của anh một chiếc cà vạt,cô liền đeo vào cổ của anh.
Cô thật kéo mạnh như muốn siết cổ của anh, rồi sau đó cô kéo đầu anh lên.
"Anh nói thử xem, nếu bây giờ anh gặp nạn.....!Người phụ nữ của anh có xuất hiện mà cứu anh không?"Giọng nói khe khẽ của cô thả vào tai của anh vừa quyến rũ vừa nhẫn tâm.
Hoắc Thiếu Tiên mặc dù khó thở, nhưng anh cảm nhận được sức lực của cô vẫn chưa tới.Anh nhìn vào ánh mắt của cô,anh chỉ cảm thấy rất chua xót.
Có lẽ anh thật sự đã tổn thương cô quá nhiều,cho nên bây giờ cô mới có thể can đảm nói những lời từ tận đáy lòng mình.
"Anh chỉ cần em bên cạnh,anh yêu em Mẫn Mẫn!"
Dứt lời,anh rướn người định hôn lên môi cô.
Nhưng A Mẫn lại tránh né.
Cô xô anh nằm xuống, rồi sau đó cô đưa tay bắt đầu cởi từng cút áo sơ mi trên người của mình ra.
Đôi mắt Hoắc Thiếu Tiên tựa như dã thú khi anh đã nhìn thấy chiếc áo ngực màu đỏ đầy quyến rũ của cô.
Đã bao lâu rồi,anh không được ở bên cạnh cô như thế này.
Con quái thú bên dưới liên tục bị người phụ nữ này làm cho thức dậy,anh cảm nhận nó càng lúc càng lớn dần lên.
Hoắc Thiếu Tiên gầm gừ.
"Mẫn Mẫn nhanh lên.....Anh chịu hết nổi rồi!"
Nếu không vì sợ cô giận,anh đã nhanh chóng thoát ra và ăn tươi nuốt sống cô ngay lập tức rồi.
"Suỵt...."
A Mẫn đột nhiên đưa ngón tay lên miệng của anh, như muốn kêu anh bình tĩnh lại.
Hương thơm của cô như một loài hoa bỉ ngạn từ ngón tay trực tiếp bay thẳng vào hai cánh mũi của anh.Hoắc Thiếu Tiên nhịn không được liền há miệng ra ngậm cắn ngón tay của cô.
A Mẫn bật cười khúc khích.
Cô từ từ hành động,đầu xuống cô cúi xuống chui xuống hõm vai của anh,hôn từ yết hầu xuống đến bờ ngực vạm vỡ của anh.Cơ thể của anh đúng là làm cho những người phụ nữ vừa nhìn thấy anh sẽ phát nghiện lên,khi anh lại sở hữu một thân hình nóng bỏng như thế,khiến cho cô cũng có chút say mê muốn lao vào anh bấp chấp.
Yết hầu của anh lên xuống dữ dỗi, dáng vẻ quyến rũ của cô lại thêm bầu ngực thoắt ẩn thoắt hiện khiêu khích dưới ánh mắt của anh,nhìn cô như vậy trong đầu anh chỉ nghĩ đến sự đen tối.
"Mẫn.....!Chúng ta quay lại với nhau đi,đừng chia tay nữa!"
Lần này gặp cô,anh đã không còn giữ được bình tĩnh được nữa.Anh sợ đánh mất người phụ nữ này vô cùng.
A Mẫn nở một nụ cười tà mị, cô rướn người lên hôn chặt đôi môi của anh, cô chủ động cho chiếc lưỡi ẩm ướt của mình đi vào bên trong quắn chặt môi anh.
Ngực anh liên tục chạm vào chiếc áo ngực màu đỏ của cô khiến anh có chút khó chịu muốn nhìn ngắm thứ bên trong đang được một lớp vải bảo vệ.
"Em yêu.....! Cho anh đi,anh muốn em!" Hoắc Thiếu Tiên thở hỗn hễn nhìn cô với ánh mắt khao khát,bây giờ chỉ biết trong người anh càng lúc càng trở nên nóng như lửa đốt và cô sẽ người giúp anh giải nhiệt sức nóng trong người của anh.
A Mẫn khẽ nhếch môi cười, cô đưa tay cởi chiếc áo ngực trên người mình ra.Sau đó cô trút khỏi chiếc chân váy cùng với chiếc tất màu da ra khỏi cơ thể cô.Cuối cùng dưới đáy mắt sâu thẳm của anh, cô đã hoàn toàn không còn một thứ gì che đậy.
Cô ép ngực mình đến trước mặt của anh, khẽ nói.
" Tôi và cô gái đó.....Anh yêu ai hơn,cơ thể của tôi cũng không thua kém cô ta có phải không?"
A Mẫn nhìn anh, một tay thì chạm lên ngực anh,tay còn lại cô luồn xuống nắm thật chặt dị vật đang không ngừng bành trướng trong lòng bàn tay của cô,làm cho Hoắc Thiếu Tiên hít thở không sâu, bụng liên tục co rút khó chịu.
Hoắc Thiếu Tiên vội vàng lắc đầu, nhân lúc ngực cô nằm gần miệng của anh.Hoắc Thiếu Tiên nhân cơ hội mở miệng ra ngậm cắn đỉnh hồng từ nãy giờ vẫn luôn khiêu khích anh.
"Thiếu Tiên...Ưmm" A Mẫn bỗng chốc rên nhẹ,tay cô vô tình siết chặt vật cứng.
Hoắc Thiếu Tiên đã nhịn hết nổi rồi,anh nhanh chóng dồn sức lực hung hăng giật mạnh một cái.Chỉ chưa đầy hai giây,anh đã phát nát chiếc áo sơ mi của mình đã bị cô lấy để trói tay anh lại.
Anh thật sự phát điên,vừa thoát ra anh đã lập tức ngồi dậy và lần này đến lượt anh chủ động nằm đè lên người cô.
Hoắc Thiếu Tiên kéo hai chân cô vòng qua eo của anh, trước khi tiến vào,anh liền đưa tay kiểm tra nơi tư mật của cô đã xuất hiện nhiều nước nhờn hay chưa,anh muốn khi anh tiến vào sẽ không làm đau cô.
"Ưhmm..." Bàn tay anh vừa chạm đến,A Mẫn liền phát ra tiếng rên,cơ thể không ngừng run rẩy dưới thân của anh.
Hoắc Thiếu Tiên thích cô ngày hôm nay chủ động trong việc này, nhưng anh không muốn cô hiểu lầm mình chỉ là vật thế thân.
Đúng vậy! Anh trước đây có yêu Chung Linh và luôn muốn cất giấu tình yêu dành cho cô ấy.Anh cũng tự nhận mình rất đa tình, tiếp xúc với người phụ nữ đều cũng bị rung động với đối phương.
Cả Lam Lam,anh cũng từng bị cô ấy cuốn hút,anh cũng rất thích cô ấy, trước đây khi biết được Lam Lam và A Mẫn là hai đứa bé gái cùng anh lớn lên trong cô nhi viện.Quả thật