Sau một hồi,Chung Linh trở về trạng thái bình thường,cô liền đem cất chiếc lọ mùi hương vào trong túi xách chuẩn bị cùng Lam Lam bước ra ngoài.
Nhưng cho tới khi ánh mắt cô lướt ngang qua chiếc cổ trắng xinh của Lam Lam thì ánh mắt tràn đầy kinh hãi.
" Cái gì vậy? " Chung Linh đưa tay vạch nhẹ cổ áo của Lam Lam ra một chút.
Một dấu hôn cực lớn trên cổ của Lam Lam đập vào mắt của Chung Linh.
Giọng nói đầy tức giận liền vang lên.
" Chị! Có phải cái tên Lục Diệp Bằng đó đã ăn hiếp chị không?"
Lam Lam ngại ngùng, gương mặt đỏ lên nhìn vào trong gương.
Cô không ngờ vết hôn lúc sáng mà anh đã để lại bây giờ không những đỏ tím lên rất nhiều mà còn rất rõ ràng hơn nữa.
Cô bất giác đưa tay lên che đi vết hôn lại nhìn Chung Linh khó xử.
Chung Linh trầm mặt, thật ra cô hiểu chứ.
Trên người cô cũng có khác gì như chị ấy đâu.
" Em không biết ba người đàn ông tối hôm ấy đã nói gì với nhau.
Nhưng thái độ của Duy An tối hôm đó làm em phải khiếp sợ."
Lam Lam suy ngẫm lời cô ấy nói, không lẽ đêm hôm ấy cô gái này cũng như cô bị người chồng của mình hành hạ.
Chung Linh nhìn vào mắt Lam Lam hiểu ngay chị ấy cũng đang suy nghĩ như mình.
Cô mệt mỏi lại đưa tay lấy một chai thuốc từ trong túi xách đem ra.
Cô sức nhẹ lên vết hôn trên cổ của Lam Lam.
" Thuốc này sẽ làm cho mờ nhanh đi cái này đấy...!"
" Cảm ơn em!" Cũng may có Chung Linh, chứ cô cũng không biết phải làm sao nữa.
Một lát sau, khi hai người định bước ra ngoài thì lúc này đây Lam Lam chợt nhớ điều gì đó khẽ dừng bước, bất ngờ xoay qua nhìn Chung Linh.
" Chung Linh! Em có....!" Cô rất muốn hỏi cô ấy có thuốc tránh thai khẩn cấp không nhưng lời vừa tới miệng của cô liền lập tức dừng lại.
Cô không biết nói ra thì cô ấy sẽ suy nghĩ gì về cô.
Thật tình khi nãy khi nghe câu chuyện của những người đàn ông đó.
Cô thật sự rất tức giận.Cô cũng không biết Chung Linh có tham gia việc này hay không,có biết về bản hợp đồng đó không?
Nhiều câu hỏi đặt ra nhưng cô không tài nào thốt ra để hỏi cô ấy.
Còn Lục Diệp Bằng,những ngày qua cô và anh phát sinh quan hệ với nhau rất nhiều lần cộng theo mấy ngày này lại là thời kỳ nguy hiểm của cô.Cô chỉ sợ chưa hết đầy ba tháng cô lại mang thai con của anh nữa thì không biết phải tính làm sao.
Cô không muốn dùng đứa bé để buộc anh phải trách nhiệm.
Làm vậy thì cô có khác nào giống như Dương Tiểu Vy lấy đứa con ra uy hiếp anh.
Chung Linh nhìn thẳng vào ánh mắt của Lam Lam dường như chị ấy có điều gì muốn nhờ cô thì phải.
" Chị có việc gì muốn em giúp cứ nói".
Lam Lam ngạc nhiên ngẩng đầu lên nhìn Chung Linh.
Cô tự hỏi trong lòng mình, cô ấy biết đọc suy nghĩ của cô sao.
Trái tim Lam Lam run lên, cô khẽ quay lưng lại với Chung Linh hít sâu một hơi thật sâu quyết định nói ra cho dù cô ấy có là đồng minh của anh hay không,cô vẫn muốn nhờ sự giúp đỡ của cô ấy.
Cô nghĩ cô ấy cũng có chồng lại hiểu rõ vấn đề vợ chồng hơn cô nên những biện pháp phòng tránh chắc chắn cô ấy sẽ có.
" Em....!Em...!Có mang thuốc tránh thai ở đây không?" Cô mong cô ấy sẽ trả lời " Có" Giùm cô.
Thật sự đây là lần đầu tiên cô qua đây,cô cũng không biết phải đi mua ở đâu những loại thuốc như vậy.
Biết trước khi qua đây,cô sẽ bị cái tên đàn ông xấu xa đó xử đẹp thì cô đã chuẩn bị trước đó rồi.Để có như bây giờ,cô phải xấu hổ nhờ cô gái này giúp không.
Ngược lại,đợi từ nãy giờ Lam Lam không nghe tiếng trả lời mà lại nghe giọng cười khúc khích của Chung Linh.
Lam Lam gương mặt chợt sượng ngắt, quay đầu lại nhìn cô ấy.
Chung Linh càng lúc càng cười lớn hơn.
Sắc mặt Lam Lam tái mét, bắt đầu cảm thấy không vui.Giọng nói có một chút khó chịu vang lên.
" Nếu em không giúp thì thôi!" Cô nói xong buồn bã xoay lưng chuẩn bị đi ra ngoài.
Đáy mắt Dịch Chung Linh dấy lên một sự có lỗi.
Cô nhanh chóng nắm lấy tay Lam Lam an ủi.
" Em không có ý gì đâu,em chỉ thấy chị càng ngày càng giống em lắm đấy "
Lam Lam khó hiểu.
" Em nói vậy có ý gì?"
Lúc này,Dịch Chung Linh không biết từ đâu ra,trên tay cầm một vĩ thuốc màu trắng đưa tới trước mặt Lam Lam.
" Em cũng như chị thôi!"
Lam Lam nhìn thấy lập tức hiểu ngay.
Cô gái này cũng phải uống thuốc tránh thai như cô.
" Chị yên tâm thuốc này không có hại sức khỏe đâu.
Thuốc này có kê đơn của bác sĩ, mấy tên đàn ông bên ngoài không hề biết đâu".Chung Linh sợ Lam Lam lo lắng liền giải thích thêm.
" Chồng em không biết em uống thuốc tránh thai sao? "
Chung Linh gật đầu cười khổ khẽ nói.
" Không phải vì anh ấy tối ngày đòi sinh thêm một đứa con,em cũng không phải nhờ bác sĩ kê đơn thuốc này cho em".
Chung Linh nói xong nghiên đầu nhìn Lam Lam,có một sự nghi ngờ chạy nhanh vào đầu cô khiến cô không ngừng tò mò.
" Chị đừng nói Lục Diệp Bằng cũng như vậy!"
Lam Lam chỉ cười khổ,im lặng không trả lời.
Thấy biểu hiện của Lam Lam thì Chung Linh đã đoán ra cái tên Lục Diệp Bằng đã đối xử như thế nào với cô gái xinh đẹp đang đứng trước mặt cô rồi.
Đột nhiên cô lại nhớ hành động lúc nãy cái tên Lục Diệp Bằng định giở trò ngăn cản không cho Lam Lam chơi chung với cô thì cơn giận lúc nãy phun trào lên gương mặt.
Trong đầu liền nhảy lên một kế hoạch chơi xỏ anh ta.
Cô