Một đêm không mộng.
Sáng hôm sau, vì vừa trải qua một đêm mưa bão, thời tiết ngày hôm nay trong lành mát mẻ, mùi đất tự nhiên sộc lên mũi, Tiết Nhiên Ly rất yêu thích mùi hương từ đất trời này.
Cốc...!Cốc...
Có tiếng gõ cửa từ phía ngoài, Tiết Nhiên Ly nhìn đồng hồ chỉ mới có 6 giờ 30, trong lòng thập phần khó hiểu ai lại tìm cô sáng sớm thế này.
Đến khi mở cửa tiếp khách, trong lòng Tiết Nhiên Ly đánh rung lên hồi chuông cảnh báo.
Không ổn rồi...! Là mẹ của Mã Thiệu Huy.
- Con là Tiết Nhiên Ly có phải không?
Tiết Nhiên Ly đơ người, đôi mắt nai nhìn chăm chăm vào người phụ nữ trung niên quý phái, và mang dáng vẻ như một đoá hoa ly xinh đẹp và thanh lãnh.
Cô biết rất rõ người phụ nữ đang đứng trước mặt mình, cho dù không phải vì bà là mẹ bạch nguyệt quang, mà còn là vì trên báo thường xuất hiện tin tức của bà.
Bởi bà vừa là dâu hào môn nhà họ Mã, vừa là người mang cốt cách đại tiểu thư nhà họ Chu, dòng họ giàu thứ hai ở Tây Đô.
Còn vấn đề vì sao bà ấy lại biết cô thì chắc có lẽ...!Do Tiết Chính đã bày trò trước.
Ông ta thực sự [email protected] muốn giàu sang bằng cách bán con gái mình như vậy sao?
Giữ phép lịch sự, Tiết Nhiên Ly mời phu nhân Mã vào trong ngồi, chiếc ghế đẩu nhỏ đã được cô dùng khăn lau sạch trước khi đưa cho Chu Hồng Ngân ngồi.
Nhìn thấy dáng vẻ chu đáo, ân cần của Tiết Nhiên Ly, Chu Hồng Ngân mỉm cười nhẹ nhàng, đáy mắt hiện rõ sự hài lòng.
Tuy thân xác căn nhà nghèo nàn nhưng bên trong không tệ đến mức ngay cả một ấm trà, một lạng lá trà cũng không có.
Tiết Nhiên Ly nhanh chóng đưa cho Chu Hồng Ngân tách trà bình dị nhưng vẫn giữ được mùi thơm thanh nhẹ.
Trước tiên nhấp chút nước trà làm mềm cổ họng, Chu Hồng Ngân trên tay cầm tách trà, mắt thì vẫn luôn dõi theo từng cử chỉ của cô gái trẻ trước mặt.
Dáng vẻ ngồi thẳng lưng, hai tay đặt gọn trên bàn gỗ, cả người thanh tịnh, mắt nhìn thẳng một hướng chứ không phải đảo mắt qua lại như những người hay bị run sợ trước áp lực từ giới nhà giàu.
Quả nhiên có cảm giác khác biệt so với tính cách người nhà nghèo.
Tiết Nhiên Ly không hề biết rằng, chỉ với tư thế ngồi nghiêm chỉnh cũng có thể khiến cho mẹ Mã Thiệu Huy đánh giá mình thêm nhiều điểm cộng.
Để không làm gián đoạn thời gian hai bên, Chu Hồng Ngân lên tiếng trước để phá vỡ bầu không khí tĩnh lặng này:
- Tài xế Tiết đã nói với tôi về cô, có việc này tôi rất cần sự giúp đỡ từ cô Tiết.
- Thưa bà Mã, tôi biết bà đang muốn nói gì.
Nhưng rất lấy làm tiếc, tôi không thể....
Chu Hồng Ngân thoáng nét đượm buồn trên khuôn mặt thanh tú.
Bà quên đi mình là phu nhân có gia thế, Chu Hồng Ngân tiến tới chỗ Tiết Nhiên Ly ngồi, giây sau liền quỳ phịch xuống.
Tiết Nhiên Ly giật mình, cô vội vàng khụy người xuống đỡ bà ấy đứng dậy.
Chu Hồng Ngân nhất quyết không chịu, nước mắt cứ thế thi nhau chảy xuống làm cho Tiết Nhiên Ly hoảng sợ và khó ứng xử.
- Bà mau ngồi dậy đi, chúng ta sẽ nói tiếp.
Dứt lời, Chu Hồng Ngân chầm chậm đứng dậy, Tiết Nhiên Ly đỡ bà ấy về ngồi lại chỗ cũ, bàn tay khô ráp vỗ nhẹ vào hai đầu gối, cô cố gắng phủi sạch đi vết dơ bẩn dính trên đầu gối cao quý của bà.
Chu Hồng Ngân thuận thế đưa tay bắt lấy tay cô, bà ôm chặt lấy nó, giọng run rẩy cầu xin:
- Chỉ cần cô kết hôn với con trai tôi, thì tôi sẽ cho cô mọi thứ, tiền tài, danh vọng tôi đều có thể cho được.
- Tại sao bà cứ phải nhất quyết cho anh ấy tái hôn?
Đêm qua Tiết Nhiên Ly có nghe lời giải thích từ Tiết Chính, nhưng bản thân cô vẫn là không tin, cho đến khi từ chính miệng Chu Hồng Ngân nói ra.
Tiết Nhiên Ly ngồi thẫn thờ trên ghế đẩu nhỏ khác, hai ngón tay cái xoắn xít vào nhau.
Trí óc một mớ hỗn loạn.
Sơ lược vấn đề lại, nếu như không sinh ra một người con khác cho Mã Thiệu Huy, thì anh sẽ chết.
Số phận của anh dính phải chòm sao Thái Tuế, thầy bói nói rằng cần phải có một đứa con nối dõi khỏe mạnh để áp chế đi khí