Vừa kết thúc hồi tưởng, Phùng Linh An đã nghe thấy tiếng mở cửa cách đó không xa.
Vandelisa lạnh lùng bước tới, chỉ liếc mắt nhìn bọn họ một lần rồi chậm rãi ra ngoài.
Tuy rằng cô không nói gì, nhưng đám huyết tộc vừa nói xấu cô nhìn thấy đôi mắt lãnh khốc ấy đều có chút chột dạ, sợ sệt.
Vandelisa có năng lực điều khiển máu, một loại năng lực hết sức nguy hiểm đối với người thường và cả huyết tộc.
Thân phận của cô cao quý hơn bất kỳ một huyết tộc nào, nhưng cô lại sa đọa, không ai rõ lý do vì sao.
…
Mấy ngày sau đó.
Thành phố về đêm an tĩnh, Vandelisa một thân váy dài màu đỏ xẻ đùi, chân ngọc thon dài lộ ra mỗi khi cô di chuyển, xinh đẹp không sao tả xiết.
Người trên đường đều quay đầu nhìn cô, nghĩ thầm cô là diễn viên hay minh tinh nào đó.
Vandelisa dừng lại trước cửa một công ty, đó là Lục thị.
Cơ thể thôi thúc cô tìm đến những nơi đã từng ở, cô cứ như vậy xuất hiện bên ngoài.
Bảo vệ trực ca đêm nhìn thấy Vandelisa thì giật cả mình, nhìn kỹ mấy lần mới dám tiến lại gần và hỏi:
“Thư ký Vân đấy à? Cô vừa đi nhuộm tóc sao? Còn đeo cả lens màu đỏ nữa.
Trông cô như vừa ở phim trường về vậy.”
Vandelisa nheo mắt nhìn người nọ một lát rồi gật đầu xem như chào hỏi, sau đó thì không nói gì mà rời đi.
Sau một hồi lang thang trên đường, Vandelisa dừng chân trước con hẻm nhỏ, quay đầu nhìn về phía sau rồi chậm rãi hỏi:
“Các người muốn gì?”
Trong bóng đêm xuất hiện vài huyết tộc mặc quần áo đồng nhất, có vẻ là đến từ một gia tộc nào đó.
Họ lên tiếng mắng nhiếc:
“Ác nữ, không ngờ được cô còn dám xuất hiện ở trong thành phố!”
Vandelisa không muốn gây sự, cô chỉ đơn giản là đi dạo mà thôi, nhưng trong mắt của những kẻ này thì lai giả bất thiện.
Chịu sự ghét bỏ của một đám đồng tộc, cô cũng chỉ im lặng định bỏ qua cho họ.
Nhưng vừa nhấc chân, đám huyết tộc kia liền bày ra tư thế chiến đấu.
Một kẻ trực tiếp xông qua, cầm một góc của tấm lưới kim loại hất về phía cô.
Thứ này vừa nhìn đã biết là thiết kế đặc biệt dành riêng cho việc vây bắt huyết tộc!
Sự kiên nhẫn của Vandelisa có hạn, gót chân bùng lên một vòng tròn huyết sắc.
Máu tươi xoay quanh thân thể cô như bay múa, dưới chân, phía sau lưng, trên đỉnh đầu, ánh đèn mờ ảo xung quanh đều đã bị nhuộm thành màu đỏ.
Tấm lưới kia vung ra nửa đường đã bị một cánh tay hình thành từ máu hất văng.
Cũng cùng lúc đó, hai kẻ còn lại nhân cơ hội cô không chú ý liền bắn tín hiệu lên trời.
Pháo hiệu nổ bung khiến những thợ săn của chính phủ và huyết tộc đều chú ý, lần lượt di chuyển về phía này.
Vandelisa nhắm mắt lại, bên tai không ngừng truyền tới tiếng bước chân thịch thịch thịch, mười, mười tám, hai mươi ba.
Đông như vậy? Cô chỉ vừa tỉnh giấc, sức mạnh còn chưa hoàn toàn hồi phục, hơn nữa ở nơi này không thiếu người thường, đánh nhau trong thành phố chỉ gây thiệt