Edit: Ryal
Buổi gặp mặt fan kết thúc, bầu trời mây biến thành làn sương màu xanh lam.
Tô Hoài khoác chiếc áo đen ngồi trong xe bảo mẫu rộng rãi, nhíu mày nhìn mớ xe cộ kẹt lại do tuyết bên ngoài trung tâm hoạt động.
Nữ trợ lí Beta ngồi phía sau lén liếc gò má đẹp đẽ của anh, trái tim thình thịch rung động, không dám thở mạnh.
Người đại diện Hứa Mính ở ghế phó lái bình thản cúi đầu bấm điện thoại: "Valentine năm nay lạnh quá nhỉ, tuyết rơi nhiều thế này, cả thành phố bị kẹt xe rồi".
Trợ lí ngắm Tô Hoài, còn anh chỉ nhíu mày như đang suy tư điều gì.
Hứa Mính quay đầu lại: "Phải báo cho phía kia hoãn buổi phát sóng trực tiếp rồi, cậu có thể ngủ một lúc, chắc hôm nay cậu mệt lắm?".
Tô Hoài vẫn chẳng đoái hoài gì đến hắn.
Hứa Mính cũng chẳng thèm để bụng, còn mỉa mai cười: "Còn bảo không thích tổ chức họp mặt fan cơ đấy, cuối cùng chẳng phải thấy fan đáng yêu là cậu ôm luôn à?".
"Hóa ra đến nam thần Alpha cũng không thể không tự vả [1] được".
Tô Hoài khinh miệt liếc hắn một cái, rồi buồn bực dời mắt.
Ban nãy anh đã nói quá nhiều ở buổi gặp mặt, nên giờ không muốn ừ hử gì nữa.
Giờ đầu anh chỉ toàn mùi pheromone trên người nhóc bánh gừng kia.
Đó chỉ là một tia hương rất yếu ớt, như vầng sáng nhạt nhòa mùi hoa chanh tỏa ánh cam ấm áp thoảng qua dưới mũi anh.
Trên thế giới có rất nhiều người sở hữu mùi pheromone tương tự nhau, khả năng đó là người trong trí nhớ của anh quá thấp.
Nhưng ngay cả cái tên cũng giống.
"Chẳng phải nhóc fan may mắn ban nãy đấy ư?". Hứa Mính nhìn sang ven đường.
Xe bảo mẫu bị chặn lại ở đường cái bên ngoài trung tâm hoạt động. Nơi cửa hội trường, một cậu trai trẻ mặc quần áo trắng bước ra ôm theo bộ đồ bông hình bánh gừng, đi bước nào cũng rón rén như đang trốn ai đó.
Tầm mắt Tô Hoài lơ đãng đuổi theo bóng dáng trắng ngần ấy.
Một người phụ nữ nhanh chóng chạy tới túm được cậu, bất đắc dĩ kéo cậu về: "Ngạn Hi à, em đừng quá đáng thế nữa. Em bảo tặng quà cho Tô Hoài xong thì về dự tiệc mừng cơ mà, đừng có kiếm cớ vì bản thảo mà chuồn mất chứ!".
Khương Ngạn Hi lanh lẹ tránh khỏi bàn tay Lục Nhất Ninh, chạy vụt đi như nhóc thỏ tuyết mới được cởi trói, vừa chạy vừa hô vọng lại trong gió tuyết: "Xin lỗi chị Ninh, em thực sự không muốn đi liên hoan đâu...".
Lục Nhất Ninh bước mấy bước là bắt được nhóc con Omega này về: "Không có nhân vật chính thì liên hoan làm khỉ gì, em định để mọi người chúc rượu với ảnh chụp em à? Vất vả lắm chị mới túm em ra đây được đấy, em phải tham gia hoạt động xã hội đi chứ!".
Trong nháy mắt, hình như không khí hơi xao động. Khương Ngạn Hi dừng bước nhờ trực giác mẫn cảm của "động vật nhỏ" mách lời, quay đầu nhìn lại.
Cậu định vị được chính xác một ánh mắt như thuộc về mãnh thú, rõ rệt vô cùng, đang ẩn sau màn đêm mịt mờ.
Hai người nhìn nhau qua làn tuyết mênh mông, cuối cùng Tô Hoài cũng thấy rõ mặt cậu.
Khương Ngạn Hi như một vệt trăng đang tỏa ánh sáng dìu dịu giữa gió tuyết, đôi mắt cậu cực kì rõ ràng.
Màu sắc chúng sở hữu vừa ấm áp lại trong veo, hệt như hai muỗng mật ong quánh đặc.
Đôi ngươi của cả hai đều thoáng sáng bừng.
Cơn gió nhẹ mang theo bông tuyết khẽ thổi qua, vén phần tóc mái mỏng trước trán Khương Ngạn Hi lên, để lộ vầng trán trơn bóng mịn màng như sữa.
Mắt Tô Hoài hơi mở to vào khoảnh khắc ấy, anh nghi hoặc nhíu mày.
Khương Ngạn Hi hình thành phản xạ có điều kiện mà giơ tay vuốt phần tóc mái xuống che trán, khuôn mặt đeo khẩu trang chôn càng thêm sâu xuống chiếc khăn quàng màu vàng nghệ.
Lục Nhất Ninh cũng ngó theo tầm mắt cậu. Cửa sổ xe bảo mẫu đã được gạt lên, chị tiếp tục kéo Khương Ngạn Hi xuống bãi đỗ xe dưới lòng đất: "Lần này em đừng hòng chạy, tất cả mọi người đang chờ em đấy".
Khương Ngạn Hi ngơ ngác dời mắt khỏi chiếc xe bảo mẫu đang dần lăn bánh, bất đắc dĩ bước theo Lục Nhất Ninh.
Hứa Mính quay đầu nhìn Tô Hoài - vẻ mặt anh hơi kì lạ. Hắn thắc mắc: "Sao thế, cậu biết người đó à?".
Tô Hoài đột nhiên hỏi: "Ban nãy nhóc bánh gừng tặng gì cho tôi thế?".
Trợ lí vội vàng đáp: "Quà của fan được gửi hết về công ty rồi ạ".
Tô Hoài khẽ dời mắt ra ngoài cửa sổ, nhìn chuỗi vết chân Khương Ngạn Hi còn để lại trên nền tuyết: "Tìm đi, rồi đưa cho tôi".
.
"Sách mới bán chạy!!".
"Tiêu thụ triệu bản!!".
Trong phòng riêng của một quán nhậu cổ phong, sashimi hải sản đắt tiền cùng những món ngon xa xỉ bày đầy chiếc bàn dài, bọt bia tung bay theo tiếng cốc va vào nhau lạch cạch.
Áp lực công việc ở nhà xuất bản rất lớn, chuyện phiền lòng cũng nhiều. Nhân viên ở đây chỉ giải tỏa mỗi khi có liên hoan, trên bàn đầy không khí mơ màng chúc tụng.
Khương Ngạn Hi lặng thinh ngồi ăn một mình một góc, nhìn mọi người vui vẻ cụng ly chúc mừng, dần đỡ căng thẳng hơn lúc đầu.
Lục Nhất Ninh uống một hơi nửa cốc bia, thấy Khương Ngạn Hi cứ ngơ ngẩn dùng đũa chọc chọc mớ natto thì cười chế nhạo: "Không ngờ chiếc khăn đó là để tặng cho Tô Hoài đấy".
Hai má Khương Ngạn Hi ửng hồng. Kể từ sau khi bị Tô Hoài ôm rồi nhẹ hôn một cái, đầu óc cậu cứ dính cả vào nhau, chẳng khác gì natto cả.
"Tô Hoài debut mới được sáu năm thôi đúng không?". Lục Nhất Ninh ngà ngà say chống tay xuống sàn tatami, đôi môi đỏ quyến rũ hơi ánh sắc nước. "Trận tuyết tên nam thần Alpha này công nhận lớn thật, mới lên sàn đã thành bão tuyết vù vù".
Khương Ngạn Hi nhỏ giọng đáp: "Dạ, sáu năm".
Sáu năm trước cậu chuyển trường cấp ba, cũng trong năm ấy Tô Hoài debut.
Trong giới ca nhạc, chỉ bằng một physical album [2] mang tên "Bão tuyết" mà anh đã càn quét khắp các ngôi vị của mọi bảng xếp hạng âm nhạc lớn trên toàn thế giới, thu được những giải thưởng âm nhạc lớn cuối năm.
Trong giới diễn xuất, chỉ bằng một bộ phim điện ảnh mang tên "Anh đợi em ở thành phố Omelas [3]" mà anh đã lập ra kỉ lục doanh thu phòng vé điện ảnh trên toàn cầu, thu được cúp ảnh đế.
Debut một cái đã đứng trên đỉnh cao, số fan không ngừng đạt kỉ lục thế giới.
Tô Hoài trở thành thần tượng toàn năng xưa nay chưa từng có.
Khương Ngạn Hi chẳng hề bất ngờ khi thấy những thành tựu anh đạt được ngày hôm nay.
Lần đầu tiên cậu nhìn thấy Tô Hoài là trong trận bóng rổ đầu tiên năm lớp mười, cầu thủ áo đen thu hút ánh mắt toàn trường, ngay cả mồ hôi anh cũng sáng lấp lánh.
Chỉ cần liếc một cái cậu đã biết - số trời đã định sẵn, rằng cậu và người ấy sẽ đi trên hai con đường rất khác nhau.
Tô Hoài mang theo ánh sáng của các vị thần đến với thế giới này, còn cậu mang theo kí hiệu của một lời nguyền.
Khương Ngạn Hi sờ lên trán theo bản năng, dưới đầu ngón tay là cảm xúc nhẵn nhụi lạ lẫm.
"Bắt đầu rồi bắt đầu rồi! Buổi phát sóng trực tiếp đặc biệt nhân lễ valentine của Tô Hoài!".
Phải đến một nửa trong số các nhân viên là fan của Tô Hoài, họ lấy điện thoại ra xem phát sóng trực tiếp trên kênh livestream lớn nhất cả nước.
Lục Nhất Ninh phát hiện Khương Ngạn Hi đang liếc điện thoại của người khác bèn giơ tay tắt đèn, đặt điện thoại di động lên bàn, một màn hình được chiếu lên không trung.
Khương Ngạn Hi rót rượu đưa sang: "Em cảm ơn chị Ninh".
Lục Nhất Ninh xoa đầu cậu, dịu dàng dần hiện trong đôi mắt: "Em vui là được rồi".
Người cậu vừa thấy lúc chạng vạng thoắt cái đã biến thành nam thần Alpha trên màn ảnh, một sự tồn tại khó tin tới mức dường như không thực, Khương Ngạn Hi chẳng biết liệu có phải mình đang mơ.
Gương mặt đẹp đầy cuốn hút của Tô Hoài được phóng to lên, đáy mắt anh lóe ánh sáng lộng lẫy, từng chiếc lông mi nhỏ dài cũng trở nên rõ ràng.
Trong phòng ăn đồng loạt vang lên những tiếng hít sâu.
"Tim đập dữ quá, tôi yêu mất rồi".
"Vì trên đời có một Alpha như thế nên tôi mới không yêu đương như thường được đấy".
"Chỉ cần được hẹn hò với nam thần Alpha một lần thôi, dù có vất vả mà chết thì tôi cũng có thể mỉm cười tới tận khi xuống mồ".
Người chủ trì hỏi: "Lần này nam thần Alpha đây tham gia chương trình 'Tui có hẹn với nam thần của mấy bạn' số thứ tám, là để thỏa mãn giấc mơ của các fan ư?".
Khương Ngạn Hi ngơ ngác mở to hai mắt, chớp chớp.
"Tô Hoài... định tham gia 'Giao ước thánh thần' ư?".
"Đây chẳng phải chương trình thực tế vờ yêu đương với thần tượng à? Tôi tưởng giờ nam thần Alpha đang quay phim mới chứ?".
Tin tức này chấn động quá mức, tất cả mọi người đều choáng váng, bầu không khí im lìm.
Tô Hoài mặc vest nhàn nhã vô cùng, cổ áo sơ mi không cài hai nút, xương quai xanh thẳng tắp, ngay cả nét cong mờ nhạt bên khóe môi cũng đẹp trai vô cùng: "Để thỏa mãn giấc mơ của tôi mới đúng chứ, mười hai lần hẹn hò, đúng là một kì nghỉ phép hoàn hảo".
Anh tham gia một chương trình thực tế vờ yêu đương với người nổi tiếng, "Tui có hẹn với nam thần của mấy bạn" số thứ tám.
Mọi Omega lẫn Beta bình thường trên toàn thế giới đều có thể đăng kí, một người may mắn sẽ có cơ hội được ghép đôi với Tô Hoài, được hẹn hò lãng mạn với nam thần Alpha quốc dân cả thảy mười hai lần.
Khương Ngạn Hi đứng ngồi không yên, ăn một gắp mì udon thật to.
Cậu rất thích mì udon của nhà hàng này. Sợi mì được làm ra bởi những đầu bếp giàu kinh nghiệm, cảm giác đủ đầy vừa phải khiến người ăn suиɠ sướиɠ vô cùng, phối với nước dùng cao cấp thơm lừng mà vẫn thanh thanh,