EDITOR: Park Hoonwoo
BETA: Ellen
- o0o-
Snape sải bước, vừa nhìn đường vừa nghiên cứu cái khế ước chết tiệt.
Trừ tác dụng giữ linh hồn Potter nói ra, cái khế ước này còn có thể cảm nhận được tình huống của đối phương như an toàn với lại...Snape mặt đen cảm nhận buồn phiền truyền đến từ bên kia, nhưng có lẽ vì linh hồn Potter không hoàn hảo, cho nên chỉ có mỗi hắn cảm nhận được, nếu không thì dù có phải đến trước mộ Lily để tạ tội thì hắn cũng phải thịt thằng nhãi này!
Nhưng mà, dù vậy thì Snape vẫn rất đau đầu, bởi vì hắn tự cảm nhận được chuyện này đã vượt ngoài tầm khống chế của mình, nói cách khác là dù Potter tối ngủ gặp ác mộng nên buồn phiền cũng sẽ ảnh hưởng đến hắn! Không ấy xơi tái thằng oắt này đi!
Harry hoàn toàn không biết ý tưởng trong lòng Snape, nơm nớp lo sợ theo sau, rất sợ Snape đột nhiên phát điên quay người tặng cho mình một bùa Avada.
Mặc dù đã khôi phục huyết thống cũng như có thể biến về dạng griffin một lúc, nhưng Harry hoàn toàn không vui nổi! Sao không nói là hôn khế ngay từ đầu đi! Y tình nguyện để linh hồn bị xói mòn cũng không muốn mạo phạm xà vương đâu!
Harry đang rên rỉ trong lòng đột nhiên vấp chân một cái, thiếu chút nữa mặt hôn đất, y đột nhiên nhớ đến một chuyện, Ufiebell đã từng nói y và Snape tương lai...kết hôn?!
Cơn sốc của Harry truyền đến đầu Snape thông qua khế ước, Snape nghiêng đầu nhìn Harry sụp đổ sau lưng, cái gì cũng không nói tiếp tục đi về phía lâu đài.
Hắn không muốn nói chuyện liên quan đến cảm giác này cho Potter, tuy sự tồn tại của cái khế ước này khiến hắn rất phiền, nhưng ít nhất hắn sẽ biết được thằng oắt này khi nào đi tìm chết.
Harry phát điên tại chỗ không thấy Snape quay đầu, mới tỉnh hồn lại, đã phát hiện hắn đi đến đâu luôn rồi, vội vàng nhấc chân chạy theo.
Hogwarts lúc này cũng đang trong giờ học, may mắn là chiều nay không có bất kì năm nào học bay, cho nên không ai thấy hai người vừa mới đi ra khỏi rừng cấm.
Mặc dù không có làm việc gì tiêu hao thể lực, nhưng Harry sau khi thấy tháp Gryffindor lại cảm thấy mệt mỏi vô cùng, thành ra y đang muốn trở về phòng ngủ làm một giấc "Giáo sư, con về...."
"Harry Potter bởi vì uống bậy độc dược cho nên đang tiến hành điều trị trong Bệnh Thất, mà ta là người chịu trách nhiệm nấu độc dược cho mi." Đối mặt với Harry mặt đầy nghi ngờ Snape ngay cả đầu cũng không thèm quay mà đi thẳng "Nếu không muốn người khác thấy cái tên ngày mai mới có thể ra về nằm ngáy ro ro trên giường trong ký túc xá, thì nhấc cái chân lên!"
Harry sững sờ theo sau, một lát mới phản ứng được đó là cớ Snape dùng để xin nghỉ.
Uống bậy độc dược....Harry đen mặt, y có ngu đến mức uống lộn độc dược để phải vào Bệnh Thất đâu, cái cớ này khiến Harry cảm thấy trí thông minh của mình trong mắt Snape không bằng trùng nước mũi nửa.
"Potter, sắp đến giờ tan học rồi, chân mi không chống nổi nửa người trên của mi nữa hay gì!" Harry vội vàng tăng tốc đuổi theo, lúc này mới phát hiện hướng đi của Snape không phải là văn phòng độc dược mà là văn phòng môn phòng chống nghệ thuật hắc ám.
Đến văn phòng môn phòng chống nghệ thuật hắc ám, Harry vừa định đi lên gõ cửa — biểu cảm của Snape cứ như y đang tìm ngược vậy – kết quả là Snape trực tiếp dùng khẩu lệnh để mở, nhưng mà cái đó nó....!"Al Grin."
Cái quỷ này chắc do Grindelwald cài, nhưng gã thật sự không lo rằng hiệu trưởng sẽ tặng mình một cái Avada hả.
Đẩy cửa, bên trong không phải cảnh tượng vỗ bàn trợn mắt như xưa, mà là hai người đang viết viết vẽ vẽ cái gì đó, sàn nhà toàn là giấy, ngay cả chỗ đặt chân cũng không kiếm được.
Harry vừa định nhặt tờ giấy lên dọn đường cho mình đi, đã bị Nicholas dùng giọng nói nghiêm nghị cản lại "Dừng tay, đừng đụng vào