EDITOR: Park Hoonwoo
BETA: Ellen
- o0o-
Bây giờ là mười hai giờ khuya, trong phòng yêu cầu tầng tám, Draco – Tinh Linh – Malfoy, Moni – Nightmare – Cruise, Ron – Nhân Ngư – Weasley, ba người sẽ thẩm tra bị cáo Harry – Griffin – Potter, nguyên nhân thẩm tra: Má ơi! Cái hôn khế trên đầu Snape là cái con mẹ gì thế!!!!
"Tớ chẳng qua là xin nghỉ về Đức một chuyến mà thôi, đi đi về về không đến nửa ngày, xin hãy nói với tớ rằng, cái thứ tớ thấy hồi nãy trong đại sảnh là sai đúng không, chỉ là ảo giác thôi nhỉ!" Moni ôm tia hy vọng cuối cùng nhìn Harry đối diện, Merlin cậu chỉ xin nghỉ có chút xíu thôi mà, thiếu chút nữa bị cái thế giới đáng sợ này dọa biến thành nguyên hình bỏ chạy rồi đó!
"Harry....tớ đã biết rằng trước giờ cậu luôn khiến người khác bất ngờ, như là chơi Quidditch thì được giám ngục nhào vào chơi chung, bị cấm túc thì gặp Chúa Tể Hắc Ám, ở nhà thì gặp gia tinh điên khùng kia (Dobby), đi học là lên trang nhất ngồi...Ăn một bữa thôi cũng thành dũng sĩ thứ tư được, nhưng mà...." Giọng Draco ngày càng mông lung "Tớ chưa từng nghĩ đến chuyện cậu tiếp nhận truyền thừa không thôi mà cũng có thể đẻ ra hôn khế này, đây là chủ nhiệm đó!!!" Mấy lời cuối Draco nói như quát.
"A a, hôn khế chỉ là chuyện muỗi thôi, tương lai hai người bọn họ còn kết hôn mà." Ron cũng không sốc đến thế.
"!!!" Moni bị tin này dọa dợ đến mức biến về nguyên hình ngu ở đó.
"...." Linh hồn của Draco bay ra khỏi miệng rồi.
"A...." Biểu cảm của Ron kiểu "Thế giới này thật là tàn khốc".
Harry sờ sờ mặt, nhét linh hồn muốn thăng thiên của Draco vào trong lại, ném cái sofa về phía con nightmare đang bốc cháy kia, giơ tay nện môt phát vào ót Ron, bà nội cha nó chứ! Mày thêm muối vào làm gì!
"Lông đỏ! Ron! Ngài hải yêu! Cậu đùa thôi phải không!" Moni đổi về dạng người bò dậy khỏi cái ghế sofa, xông lại túm cổ áo Ron la hét.
"Tương lai còn kết hôn!?" Draco nhăn nhó nhìn về Harry biểu cảm như đã chết.
"Tớ và Harry hồi năm hai đột nhiên quay về lúc Chúa Tể Hắc Ám cường thịnh nhất, sau đó vô tình gặp phải lão yêu quái xuyên thời gian Ufiebell, hắn nói cái gì mà Harry sẽ kết hôn với giáo sư rồi cái gì mà cậu ấy nằm dưới." Ron bình thản nói.
Không biết tại sao, khi nghe thấy Harry nằm dưới thì lại có cảm giác đúng như dự đoán – Draco và Moni bị đả kích đến suy nghĩ bay ra phương xa.
Harry túm cổ Ron gào vào mặt cậu chàng "Ron Weasley! Đó chắc chắn không phải là tương lai, chẳng qua chỉ là tên khốn kia nói năng bậy bạ mà thôi!"
"Nếu như trước không phải thì giờ cũng phải." Giọng Draco vẫn đang ở tầng mây nào đó.
"Người nào nói, khi nào bổ túc xong linh hồn tớ sẽ giải trừ..." Truyền thừa nhảy lên khiến Harry mém nữa nghẹn họng.
"Hôn khế của griffin...không giải trừ được." Ron mắt cá chết nhìn Harry.
"...." Y vừa mới biết!!! Harry trợn to hai mắt.
Đù mé! Cái truyền thừa gì vậy trời!
"Harry...hay bọn mình bàn chuyện năm hai đi." Thấy Harry sau khi ngộ ra chân lí thì hóa đá luôn, cho nên Draco tốt bụng lái sang chuyện khác...thật ra cậu cũng không muốn bàn cái vấn đề kia nữa! Dọa chết người ta rồi!
"Năm hai?" Đầu Harry sau khi biết khế ước không giải trừ được cứ như cái máy cát xét, tua đi tua lại câu nói mà Ufiebell để lại, đờ đẫn lập lại câu hỏi của Draco.
"Chậc..." Hình như bị đả kích còn nghiêm trọng hơn cả cậu hồi nãy nha.
"Nếu biết thế này tớ chắc chắn sẽ không đi tìm mấy hồn ma trong lâu đài để hỏi "đất đỏ" gì gì đấy đâu, không đúng, lẽ ra nên ngó lơ luôn mấy câu đó của trưởng lão nhân mã mới phải, nếu như không phải Raun xong đời rồi thì tớ chắc chắn sẽ nghiền nát nửa cái linh hồn còn lại của ông ta rồi đút cho Moni ăn!" Tiếng oán niệm nhỏ biến thành tiếng gào đau đớn, Moni nằm không cũng trúng đạn hú hồn, nhận được cái xoa đầu an ủi của Draco.
Ban đầu còn tính chờ linh hồn tốt lên thì giải trừ khế ước, kết quả thắt nút