EDITOR: Park Hoonwoo
BETA: Ellen
- o0o-
"....." Snape trầm mặc cái kết luận rối rắm này, Lockhart điên lên vò loạn mái tóc của mình, kết luận của hắn khiến hắn thấy cái danh bậc thầy tâm lý gì gì đó của mình cho chó ăn hết rồi.
Snape im lặng nửa ngày, đến tận khi Lockhart cho rằng gương của mình hư rồi mới mở miệng "Cách giải quyết."
"...Không có." Lockhart che mặt "Cho dù có tư vấn tâm lý riêng đi chăng nữa, chỉ bằng việc cậu ta không tin tôi thôi, cũng đủ khiến nước đổ đầu vịt."
"...." Đối với kết luận của Lockhart, Snape cảm thấy sau khi Potter nhập học não hắn cứ căng chặt, ngày xưa là lo lắng Potter tìm đường chết miết, bây giờ lại lo y tâm thần phân liệt, hắn là ba của Potter hay gì! Cẩn thận tự hỏi một chút, vấn đề dao động cảm xúc của y cũng rõ ràng hơn, tuy rằng hắn không thể hiểu được tại sao Potter lại tín nhiệm mình, nhưng vấn đề đầu tiên cần giải quyết là phải làm sao cho Potter không biến thành bệnh nhân tâm thần phân liệt sau khi giải quyết được màn ba năm sẽ thành người điên của y.
Thật sự muốn ném cho Potter một Avada, như thế thế giới sẽ thanh tịnh ngay lập tức! Snape ấn ấn cái trán căng cứng của mình "Cậu nói cho tôi nên tư vấn thế nào đi, tôi đi tìm người."
"Ừm, có thể...." Lockhart nghĩ nghĩ, tuy rằng hắn không cảm thấy tư vấn tâm lý có tác dụng lớn với cái tình huống của Potter, nhưng mà chuyện này không liên quan đến hắn, lát nữa lập tức chuyển nhà "Harry Potter cần một hoàn cảnh có thể khiến cậu cậu cảm thấy an toàn..."
.......!
Harry cảm thấy khí áp của Snape gần đây càng ngày càng thấp, đặc biệt là mỗi khi nhìn thấy y, Hogwarts toàn thể ngang dọc, đá quý trong đồng hồ cát còn không đủ để che đáy đồng hồ cát, Harry đứng trong văn phòng độc dược vắt óc suy nghĩ rốt cuộc y đã đắc tội Snape chỗ nào, dẫn đến hiện trạng mỗi lần Snape nhìn thấy y như muốn vứt Avada đến nơi thế này.
Càng quan trọng hơn là....Harry nhìn sữa bò với bữa tối trên bàn, y ăn rồi mới đến cấm túc mà, nhưng mà thứ này còn đỡ hơn bị bẻ răng đồ, nhưng không phải y đến cấm túc hả! Lần nào cũng thêm bữa là sao! Sau lưng là Snape áp suất thấp, khiến y cảm thấy mình đang ăn bữa cuối trước khi chết đó!
"Cái đó, giáo sư...." Harry biểu cảm cứng ngắc cầm ly, thầy còn phóng khí lạnh như thế chưa nói đến chuyện con không dám ăn, mà đồ ăn cũng lạnh cứng!
"......" Biểu cảm của Snape cứng ngắc, nhưng Harry lại cho đó là mặt vô cảm "Không chừng sữa bò có thể cứu vớt cái chiều cao của trò" Snape nói xong chợt nhớ ra cái gì, biểu cảm hơi vặn vẹo, tận lực thả chậm câu nói "Không uống thì thôi."
Harry cứng người vội vàng bê ly nốc cạn, sau đó vùi đầu vào dĩa, đù mé! Này tuyệt đối không phải Snape! Không nhẽ thiếu hụt linh hồn còn có thể gây ảo giác sao!
"..." Nhìn gương mặt cứng ngắc của Harry, Snape cũng không thích ứng được, thật ra hắn không biết phải tư vấn tâm lý cho Potter thế nào, mặc dù Lockhart đã nói đại khái với hắn, nhưng hắn vẫn không nghĩ bản thân mình có thể làm được cái gì mà "dùng ghữ khí quan tâm tiến hành tâm sự với Potter"! Cho nên mấy ngày nay hắn liên tục bảo Potter đến cấm túc, nhưng ngoại trừ khiến cho y thêm bữa thứ tư ra, cũng chả có tí tiếng triển gì.
Mặc dù hắn có thể làm lơ ánh mắt của người khác, nhưng cách nói chuyện bình thường của hắn chắc chắn không luên quan gì đến ngữ khí quan tâm.
Nhìn Potter cúi đầu ngày càng thấp, Snape vẻ một kí tự hoa mỹ đầy giận dữ nào đó lên tấm da dê hắn dùng để giả vờ chấm bài, tựa như nội tâm có thể đứng dậy rồi gào thét bất kì lúc nào của hắn.
"Potter..." Rối rắm mấy ngày, Snape quyết định vẫn tiến hành tư vấn tâm lý, tuy rằng biết nên tâm sự thế nào, nhưng có nói chắc là ổn.
Nhớ đến Potter phát điên trong tiệc đính hôn của Draco, hẳn là cái đó nhỉ?
"Draco đã đính hôn rồi, đời trước trò