EDITOR: Park Hoonwoo
BETA: Ellen
- o0o-
Thấy rằng hôm trước có tiến triển, Snape sau đó tối nào cũng lôi Harry ăn thêm bữa nữa rồi ngồi ôn chuyện, lúc đầu Harry nói mấy chuyện tình duyên xui xẻo của bạn mình, hơn nữa sau khi quen hoàn toàn có thể nói đùa đôi ba câu.
Snape tự nhận khoảng thời gian tâm sự này không tệ, nhưng trong mắt Harry, Snape mấy ngày gần đây rất không bình thường, trước không nói cấm túc = ăn bữa nữa, cái con người hơi tò mò về chuyện của mình kia ngày vẫn trừ điểm Hogwarts như đúng rồi mà tối không trừ mình điểm nào đủ để Harry cảm thấy Snape bị tác dụng phụ của độc dược nào đấy.
Nhưng nhìn thấy Snape ngày nào cũng xỉa xói người khác, áp suất thấp trừ điểm, ngay cả đồng hồ cát của Slytherin cũng không thoát, nhưng hết lần này đến lần khác bỏ qua cho y, Harry bày tỏ, cái di chứng này vui lòng kéo dài đến khi y đi gặp ba mẹ mình nhé.
Mặc dù không thích ứng được cũng như không hiểu gì với cái thái độ khác thường của Snape, nhưng Harry rất vui lòng khi cười trên sự đau khổ của người khác nhìn mọi người xung quanh gục ngã trước nọc độc của rắn chúa, còn y không chỉ không bị mà ngày nào cũng được ăn thêm bữa thứ tư trong này.
Nhưng mà học sinh xuất sắc Hermione có thể sống sót một cách khó hiểu trong đợt càng quét của Snape cũng không nhàn nhã như mọi người thấy, đối với hành động cầm luận văn đi hỏi mình của đội trưởng đội Quidditch năm bảy Wood, Hermione thật sự rất muốn xé rách cái tờ luận văn toàn mấy luận điểm không bình thường của anh ta, bây giờ là lúc cô cần ngọt ngào với bạn trai mới của mình, anh thân là năm bảy mà đi cầm luận văn hỏi năm ba, anh ngẫm lại coi coi được không hả!
"Granger, anh cũng không muốn quấy rầy em đâu, nhưng em là Gryffindor duy nhất có thể lấy được con O dưới tay lão dơi già, luận văn tốt nghiệp của anh phải dựa vào em hết!" Wood bởi vì sắp tốt nghiệp, cho nên đã rời khỏi đội quidditch, bây giờ anh nhức đầu kết quả của mình hơn, đẩy Harry đang ngồi đối diện Hermione ra, bỏ một đống bài luận chi chít nhận xét sắc bén lên bàn "Em không cần chỉ anh kiến thức liên quan đến năm bảy đâu, chỉ anh cách lấy được con A dưới tay lão dơi già là được rồi!"
"...Anh trước giờ ngay cả P (kém) cũng không được hả?" Hermione nhìn mấy bài luận văn cũ Wood cầm đến, tờ nào cũng chi chít nhận xét sắc bén cộng thêm chữ T (cực kém) giận dữ bằng mực đỏ, lật đến cuối cùng thì tờ tốt nhất cũng chỉ D (rất kém cỏi), mà đây còn là do hôm bữa cô ngứa mắt quá nên chỉ.
"..." Nếu như cô là Snape thì đã sớm ném hết mấy học sinh hết thuốc chữa này ra khỏi phòng học.
Hermione bỏ bài luận không bằng học sinh tiểu học kia xuống, cô đã không nhìn thấy mấy cái này kể từ khi mình kết thúc năm nhất, để cho chủ nhân của cái đám này lấy được con A...thật là một nhiệm vụ gian nan.
"Granger, em nhất định sẽ không muốn nhìn thấy đàn anh của em không ngóc nổi đầu giữa một đám Slytherin không A thì cũng O lúc tốt nghiệp đâu đúng không?" Nếu như không phải áp suất của Weasley Ravenclaw kia quá kinh dị, anh đã sớm túm tay Hermione lắc lắc.
"........" Hermione thật sự không biết nói gì với cái suy nghĩ Slytherin là xấu của Wood, đối với Wood mà nói chuyện đạt chuẩn độc dược còn không quan trọng bằng việc mất mặt với Slytherin.
"Hừ, Wood, tôi cảm thấy dù có là Hermione Granger cũng không cứu được thành tích độc dược đã rớt xuống đáy vực của cậu đâu." Người đối đầu với Wood cả bảy năm, đội trưởng đội Quidditch Slytherin Marcus đi ngang qua phán.
Wood thích ăn ngọt thì Marcus biểu anh không đàn ông, Wood thi triển thần chú không thành công trong tiết biến hình thì nói người ta đầu óc ngu si, thần chú đơn giản mà cũng phải hơn nửa tiết mới thi triển được, Wood lúc tập Qudditch thì bay chưa chuẩn lắm, thì nói người ta tứ chi như quỷ khổng lồ, còn dùng kỹ xảo hoàn hảo của mình bay một vòng trên đầu anh....Cho nên, Marcus đã thành công đạt được thành tựu, nguyền rủa chết đi chết đi chết đi chết đi....(tỉnh lược cả ngàn từ) trọn đời từ Wood.
Sau khi Marcus mở miệng, Wood lập tức đập bàn đứng dậy cãi tay đôi với Marcus, cái bàn bị Wood vỗ run, chậu thang trên bàn run rẩy.
Hermione dùng ánh mắt quỷ dị nhìn Marcus, rồi nhìn căn phòng đủ rộng đi để đến bàn dài Slytherin mà không cần đi ngang qua bàn dài Gryffindor, rồi nhìn mớ bài kiểm tra trên tay Marcus, theo như những gì cô nhớ hình như chỉ có một con đường từ tháp thiên văn đến đại sảnh đường, đi đường đó sẽ vào thẳng đại sảnh đường mà không cần qua bàn dài Gryffindor, có thể đặc biệt lượn sang tận đây rồi mới vòng qua bên kia lại...!
"Đàn anh Wood, anh yên tâm, em chắc chắn sẽ giúp anh lấy được một con A!" Nhìn Marcus cãi nhau không chút lưu tình với Wood, Hermione ha hả, đây thật sự là EQ của một Slytherin? Cái loại hành động thích người ta cho nên đi bắt nạt người ta này thật sự có ai đó trên năm ba áp dụng hả?
"Thật sự đội ơn em, Granger!" Wood hưng phấn cho Hermione một cái ôm.
Tạm thời ngó lơ cái áp suất lạnh băng từ bên Ravenclaw, Hermione cười cười nhìn đôi mắt tức giận của Marcus "Đàn anh Wood, yên tâm, chỉ là một con A mà thôi, cơ sở của đàn anh vẫn tốt, chỉ là cách đàn anh...."
Ba câu câu nào cũng là đàn anh Wood, Harry gặm bít tết trong dĩa, cái gì mà con người muốn hắc hóa bên Ravenclaw, rồi cái gì mà lửa giận sau lưng Marcus, rồi cái gì mà Hermione ủng hộ đàn anh, y không thấy gì hết....Nữ vương Hermione vạn thọ vô cương!
Hermione mới ăn trưa xong, không có gì bất ngờ, Ron – bình giấm – Weasley vọt từ bên Ravenclaw vọt qua, nếu như không phải Hermione kiên quyết không đồng ý hơn nữa cấm cậu ta nhào qua bên này lúc ăn, cậu ta đã sớm đổi chỗ với Moni "Hermione..."
Chưa kịp nói hết đã bị Hermione làm cho nghẹn trở lại "Ghen cái gì mà ghen! Hẹp hòi!" Xoạt! Một con dao cắm thẳng vào ngực Ron, nhìn biểu cảm tội nghiệp của cậu ta, Hermione không biết nói gì "Tớ không có hứng thú gì với học trưởng Wood, nhưng cái cách theo đuổi người khác của Marcus thật sự không chịu nổi mà, EQ đàn anh Wood thấp kinh dị, tớ cảm thấy hai người họ cực kì hợp nhau đấy, nhưng mà Marcus thiếu chút kích thích."
Đối mặt với loại trạng thái này của Hermione, Ron chỉ có thể im lặng đồng ý, Harry một bên che mặt, trước đây còn cảm thấy cậu ấy có thể biến nữ vương thành nữ sinh, kết quả nhìn lại, nữ vương vẫn là nữ vương, còn Ron trung khuyển hơn cả đời trước.
Tua đến bữa thứ tư, Harry chê bai nói chuyện này cho Snape "Ron thật sự quá ném thể diện của đàn ông mà, mặc dù con biết lần nào nhắc đến Hermione cậu ta cũng rạo rực, nhưng không ngờ cậu ta khi yêu đương xong gói mặt ném đi luôn như vậy."
"Thật ra, tôi nghĩ trò Granger có thể vừa ý Weasley chắc