Cuối cùng, Godric lại trầm tư, sau đó thốt ra một câu: "Tính lại, chúng ta ai cũng không nợ ai."
"Xem như thế đi." Salazar nghiêng đầu sang chỗ khác, nhìn Godric: "Có gì muốn hỏi thì hỏi đi, trên mặt cậu vốn không giấu được chuyện gì."
"Cậu sẽ trở về sao?" Godric rốt cục hỏi ra, tìm đường về tộc là mục đích ban đầu của Salazar, ngàn năm trước là như vậy, còn ngàn năm sau, ai có thể đảm bảo Salazar sẽ không trở về, nơi đó đã sớm cách ly khỏi thế giới phù thủy - cội nguồn của thế giới bóng tối, ở đó có những sinh vật Hắc Ma Pháp chân chính tồn tại.
Không giống với Laenly, Salazar hoàn toán kế thừa năng lực của mẹ, Vũ xà nhất tộc thừa nhận anh.
Tình yêu là chuyện riêng, nhưng yêu nhau cũng là chuyện hai người, hai người ngang hàng không thua thiệt.
Vô luận là Salazar hay Godric đều không phải người bình thường, nếu một trong hai người quyết ý rời đi, người còn lại không thể tìm được.
Trở về? Salazar sửng sốt một chút, thành thật mà nói, kể từ lúc xây dựng Hogwarts trở về sau, anh rất ít khi có ý nghĩ này, "Tại sao lại hỏi như thế?"
"...!Bọn họ đã tới tìm cậu." Godric bỗng nhiên nói, có chút không tình nguyện nói nốt: "Cậu không có ở đó, kết quả bọn họ cùng tôi đánh một trận rồi dời đi."
"Cậu không nói cho tôi biết." Salazar lần đầu tiên nghe chuyện này, anh biết bọn họ là tộc nhân của mình.
Godric đột nhiên nhìn chằm chằm Salazar: "Nói cho cậu, có phải cậu sẽ rời đi với bọn họ?"
Một lúc lâu sau, Godric rầu rĩ nói: "Bọn họ nói còn trở lại." Kết quả không đợi bọn họ đến, hai người đã tới ngàn năm sau.
Lúc này Godric nhìn qua tựa như một đứa nhỏ giận dỗi: "Cậu sẽ rời đi ư, bất kể phát sinh chuyện gì." Đối với Godric, thái độ của Salazar là biến số duy nhất, anh không lo lắng ánh mắt của người khác, cũng không sợ có người cản trở, ai dám cản anh, anh sẽ giết chết, có lúc, lòng dạ Godric so với Salazar còn độc ác hơn.
Salazar cũng thế, Godric cũng vậy, đều không phải người am hiểu chuyện tình yêu, Salazar nhìn Godric, nhẹ thở dài một tiếng, câu hỏi cùng biểu lộ của Godric cũng không khác nhau mấy.
Salazar vươn tay, ôm Godric, nhẹ giọng nói bên tai anh: "Tôi không rời đi, tôi bảo đảm."
Chỉ một câu như vậy, hai tai Godric bắt đầu hồng hồng, anh thật không nghĩ đến Salazar sẽ ôm mình, mặc dù hồi nhỏ lúc cãi nhau hay cùng chung sống cũng chưa từng chủ động thân cận qua, như vậy xem ra Salazar cũng có tâm tình giống mình, Godric đột nhiên cảm thấy toàn bộ thế giới như được mặt trời chiếu sáng.
Salazar nói xong liền buông tay ra, anh đứng lên, cũng kéo Godric dậy: "Dẫn cậu đến một nơi."
Một giây sau, Salazar trực tiếp dùng Ảo ảnh di hình mang Godric theo.
...!
"Phòng học?" Godric buồn bực, còn tưởng rằng Salazar dẫn anh đi đâu, nơi này thoạt nhìn chính là một phòng học bỏ đi của Hogwarts.
"Nơi đó." Salazar chỉ chỉ góc, sau sự kiện Hòn đá phù thủy năm nhất, Dumbledor đặt Gương Ảo Ảnh ở nơi này, thế nhưng cũng không lừa gạt được Salazar.
Godric nhìn một cái liền nhận ra cái gương, tấm gương có thể soi sáng khát vọng trong tim, đó là đồ của Rowena nha, anh tiến lên phía trước, nhìn nhìn bên trong.
Ngàn năm trước anh thật sự chỉ thấy chính mình, mặc dù những người khác đều cảm thấy khó tin nhưng Godric nói thật, anh trời sinh tính nhiệt tình, Salazar trời sinh tính lãnh đạm, hai người tính tình trái ngược nhưng trên thực tế bọn họ đều không phải dạng người dễ động tâm động tình, cũng không có khát vọng gì.
Vẻ mặt Godric giống như nghĩ tới cái gì, sau đó anh quay đầu dùng giọng bất đắc dĩ nói: "Bên trong biến thành cậu."
Quả là như thế, Salazar nhịn cười không được, Godric chính là như vậy, thấy gì nói đó, Salazar cũng tiến lên phía trước, giống hệt năm nhất, thứ anh nhìn thấy là Godric.
"Cậu nhìn thấy gì? Godric rất mong đợi nhìn Salazar.
"Cái này sao..." Salazar quay đầu đi ra ngoài, "Không nói cho cậu."
"A?" Godric vội vàng đuổi theo, "Tôi cũng nói cho cậu biết rồi, cậu cũng quá xấu tính." Thật ra thì anh đại khái cũng biết Salazar nhìn thấy gì, nhưng nếu nghe chính miệng Salazar nói ra thì tốt hơn.
Hai người đẩy cửa ra ngoài, ra đến hành lang, Salazar đột nhiên đứng lại: "Đúng rồi, cậu làm nổ hầm?"
Còn đang quấn quýt nghĩ cách khiến Salazar nói cho mình biết hình ảnh trong gương, Godric nghe vậy liền u mê: "A ---- Hầm của ta ----- dược của ta ----" Godric chạy nhanh về hầm, vì nơi đó có thể còn người đứng xem, dùng Ảo ảnh di hình hiển nhiên không thích hợp.
So với vấn đề hỏi Salazar, vấn đề ở hầm càng nghiêm trọng hơn, nếu anh nhớ không nhầm...!chỗ bị nổ thật không dư lại gì, nhưng anh ở năm thứ hai đã chế rất nhiều thứ tốt để ở đó a.
Salazar cũng không có gì vội, thong thả đi đằng sau.
...!
Xung quanh hầm không có một bóng người, Godric có chút kinh ngạc, chờ anh xông vào liền hiểu nguyên nhân – Snape mặt không đổi sắc đứng bên trong, khí ấp cực thấp đủ để dọa bất kỳ học sinh nào vây xem.
Hoàn toàn không nhìn Snape, Godric nhìn quanh bốn phía một chút, tất cả ma dược cũng bị hủy, tất cả dược liệu cũng hỏng, mấy thứ như hộc tủ, bàn ghế các loại đều bị nổ thành phế liệu.
"Có lẽ ngài có thể giải thích." Giọng Snape lạnh như băng, hắn sở dĩ vẫn đứng ở chỗ này là vì không còn cái ghế nào có thể ngồi, hơn nữa những đồ vật bị hỏng này không