Nhìn kỹ tấm bản đồ, Tom mới phát hiện mực ghi tên Dumbledore có chút hơi khác với mực ghi những cái tên khác – những cái tên khác là màu đen, duy chỉ tên người nọ là màu xám đậm.
"Chuyện này là sao?" Hắn ngẩng đầu nhìn Harry, phát hiện ánh mắt của đối phương đã trở lại vẻ ngây thơ, vô tư – cái vẻ ngây thơ, vô tư mà hắn rất căm ghét! Chẳng lẽ không có thứ gì có thể khiến Harry thật sư coi trọng sao? Dù có chuyện gì xảy ra, cậu ta để có thể điềm nhiên bày ra dáng vẻ vô tư như thế?
Không phải! Trong đầu đột nhiên vang lên một tiếng nói nhắc nhở Tom, chuyện của Hagrid từng khiến Harry nổi giận.
Harry chắc chắn là có người hay thứ gì đó khiến cậu ta để tâm, chỉ là...!Tom trầm tư, thậm chí không nghe thấy tiếng nói chuyện của Harry cùng hai người kia.
Chỉ là, điều Harry coi trọng, không bao gồm cả hắn mà thôi.
Chậm rãi hít sâu một hơi, lúc này Tom mới chú ý tới cuộc nói chuyện của ba người trong phòng.
Nghe kể lại những việc làm của Grindelwald và Dumbledore những năm gần đây, tâm trạng có chút bực bội của Tom lập tức chìm xuống.
Sao càng nghe lại càng cảm thấy không hiểu gì vậy? Dù hắn có không thích Dumbledore, nhưng hắn cũng hiểu ông ta không phải người gian trá, nếu như có người nào đó hỏi về những chuyện ông ta từng làm, ông ta tuyệt đối sẽ không lờ đi hay phủ nhận.
Có điều, Grindelwald cũng sẽ không cố ý lấy chuyện Dumbledore không hề làm ra để gây khó dễ với ông ta.
Chẳng lẽ, ý nghĩ của câu nói Dumbledore không phải Dumbledore chính là còn một Dumbledore đang hoạt động?
Nghĩ tới đây, Tom híp mắt lại nhìn Dumbledore.
"Giáo sư Dumbledore, ông đã đến nước Đức gặp ngài Grindelwald lúc nghỉ hè đúng không?"
"Không! Suốt kỳ nghỉ hè, ngoại trừ tham gia mấy buổi thảo luận về Biến Hình ở Luân Đôn, ta đều ở trong trường học chuẩn bị cho năm học mới và đi đón những học trò Muggle sẽ nhập học trong năm học này." Dumbledore nhíu mày, "Nói vậy tức là, trận quyết đầu lần này..." Ông ngập ngừng nhìn Grindelwald, không hề để ý tới Tom đã chuyển tầm mắt sang Harry.
Mà Harry chỉ bày ra dáng vẻ vô tội cười ngây ngô với Tom, "Tôi đã từng nói, dù thế nào tôi cũng không lừa anh, cho nên...." Cho nên gì, Harry không nói ra, chỉ chậm rãi thu lại nụ cười trên mặt.
Tom cũng không ngốc mà tiếp tục vặn hỏi nó nữa.
Hắn hiểu ý của Harry, cho nên...!về sau hắn không cần dùng thủ đoạn gì với cậu nữa, như vậy không chỉ không có được thứ hắn muốn, mà thậm chí sẽ còn phá hỏng quan hệ giữa hai người.
Hắn đã mấy lần lựa chọn sai, mặc dù kết quả lần nào cũng là hai người ăn ý không nhắc lại những chuyện kia, nhưng ai có thể đảm bảo sau này Harry sẽ không nổi giận? Nếu không phải không còn cách nào khác, hắn thật không muốn mất Harry.
Mà sau những chuyện đã xảy ra, khẳng định là chưa bị bức đến đường cùng, Harry cũng không muốn đối địch với hắn.
Ít nhất bây giờ là vậy.
Nắm tay siết chặt rồi thả lỏng, Tom yên lặng nghe cuộc đối thoại giữa Dumbledore và Grindelwald, cuối cùng không nhịn được mà đưa tay sang chọt Harry một cái.
Ariana là em gái của Dumbledore, mà Harry lại nói mơ hồ như là...!Tom lắc lắc đầu, mặc dù biết Harry cố ý nói cho hắn hiểu nhầm, nhưng hắn lại chẳng thể nói được gì.
Bởi vì nếu như hắn chất vấn, Harry hoàn toàn có thể phản bác rằng, cậu ta chưa từng nói Ariana không phải là em gái của Dumbledore, càng chưa từng nói người phụ nữ ấy có quan hệ yêu đương với bất kỳ ai trong hai người kia.
Có điều...!Tom phức tạp nhìn Dumbledore và Grindelwald, rốt cuộc đã hiểu được, hai Pháp sư lúc trước vốn có tình cảm với nhau vì sao cuối cùng lại chia tay.
Lập trường của hai bọn họ dần không đồng nhất, vì vậy trong lúc tranh chấp, một lời nguyền bắn trật đã đánh trúng Ariana vì bị Muggle công kích mà pháp thuật