"Trò Potter, chờ một chút." Đang đi trên hành lang lầu ba ở Hogwarts, vừa mới xong lớp Biến Hình, đang định đi xuống hầm để học tiếp lớp Độc Dược, Harry chợt nghe có tiếng gọi từ phía sau.
Nó có chút sửng sốt, quay đầu nhìn giáo sư Dumbledore.
"Giáo sư, có chuyện gì sao ạ?"
Dumbledore vẫy vẫy tay với Harry, trước ánh mắt tò mò của tất cả mọi người, mời Harry đi vào một phòng học trống gần văn phòng của giáo sư Biến Hình.
"Trò ngồi đi."
Harry ngồi đối diện Dumbledore, trong đầu nhớ tới người trước kia luôn vội vàng lên lớp và bức thư đầu tiên Tom gửi trong suốt ba năm không gặp.
"Giáo sư, trong lớp Biến Hình có chỗ nào trò làm chưa đúng ạ?" Trong lớp Biến Hình hôm nay, giáo sư Dumbledore có thảo luận về Phép Hóa Thú Animagi, mà Harry tự tin về mặt lý thuyết nó đã nắm vững.
Quả nhiên, Dumbledore lắc đầu, nói ra một chuyện khiến Harry giật mình: "Do thành công của lần tổ chức trước, cho nên trong học kỳ tiếp theo, ba ngôi trường Pháp thuật sẽ tổ chức cuộc thi Tam Pháp thuật một lần nữa."
"Cái...!gì?" Harry sửng sốt đến ngây người, lần đầu tiên cuộc thi được tổ chức là vào năm thứ ba của nó, đến năm thứ sáu không thấy có bất kỳ tin tức gì, nó đã nghĩ cuộc thi đấu này sẽ không được tổ chức nữa, ai ngờ thời gian tổ chức lại chậm hơn một năm.
"Không phải cuộc thi Tam Pháp thuật ba năm tổ chức một lần ạ?" Nó thốt ra thắc mắc của mình, "Đến học kỳ tiếp theo không phải chính là năm thứ tư sao?"
"Là cách ba năm tổ chức một lần, xem ra trò có tìm hiểu về cuộc thi này." Dumbledore bật cười lớn, sau đó điều chỉnh vẻ mặt của mình thành cười mỉm, nhỏ giọng nói: "Vốn dĩ chuyện này phải sang đầu học kỳ tiếp theo mới được công bố, nhưng ta cảm thấy là một trong những học trò ưu tú trong số học trò năm sáu, năm bảy, trò nên chuẩn bị để ra nước ngoài một chuyến."
"Ra nước ngoài?" Harry trợn trừng hai mắt.
Mà nụ cười trên mặt Dumbledore càng thêm xán lạn, "Đúng thế! Lần tranh tài này sẽ được tổ chức ở nước Pháp."
Nước Pháp!
Harry có chút thất vọng, nó những mong sẽ ở nước Đức.
Nghe nói Durmstrang quanh năm tuyết đọng, quan trọng nhất là Tom đang ở nước Đức, dù cho hai người bọn nó không thể gặp mặt, nhưng ít ra khoảng cách giữa bọn nó coi như gần lại một chút.
Thầm thở dài một hơi, sau đó Harry mới ngẩng đầu cười nhìn giáo sư Dumbledore, "Trò biết rồi, trong kỳ nghỉ hè trò sẽ chuẩn bị thật tốt." Harry nói xong đứng lên, "Lớp Độc Dược sắp bắt đầu rồi.
Hẹn gặp lại, giáo sư."
Nhân đoạn đường từ lầu ba xuống hầm, Harry vội vàng mở bức thư đầu tiên Tom gửi cho nó sau ba năm chia xa, trong lớp Độc Dược sau đó, nó đã lơ đãng đến làm nổ vạc thuốc.
"Harry!" Đến khi giáo sư Slughorn kéo nó vào một góc nhỏ giọng cảnh cáo, Harry vẫn còn chưa lấy lại tinh thần, tựa như nó vừa gặp phải chuyện gì đấy vô cùng buồn bã.
Slughorn bất lực, "Sang năm con còn sang Pháp thi đấu Tam Pháp thuật, chẳng lẽ con định mang trạng thái này đi hay sao?"
"Con...!con không muốn đi." Harry ngập ngừng, ngẩng đầu nhìn Slughorn, "Giáo sư...!Chủ nhiệm, con có thể không tham gia không?"
"Con đang nói điên khùng gì thế? Đây là cơ hội khó có được.
Ba năm trước Tom đã giành được Quán quân Tam Pháp thuật, nếu như năm tới con cũng có thể đoạt chức Quán quân, vậy Nhà Slytherin của chúng ta sẽ đi lên đỉnh cao...!Hơn nữa, Harry, không chỉ tính riêng Slytherin, mà cả Hogwarts, dù các học trò khác không biết, chẳng lẽ giáo sư chúng ta lại không biết, ngoài con ra, Hogwarts này còn tìm được học trò khác xuất chúng hơn con sao?"
"Alphard?" Harry theo bản năng đẩy cho bạn cùng phòng của mình, nhưng sau đó nó liền cười khổ.
Alphard rất ưu tú, nhưng tham gia Tam Pháp thuật, sợ rằng Alphard không phải tuyển thủ tốt nhất.
Giống như giáo sư Slughorn nói, cuộc thi đấu này còn liên quan đến vinh quang của Hogwarts, liên quan đến vinh quang của Tom năm đó.
Nếu như chức Quán quân ba năm trước đây Tom đoạt được bị một Quán quân của trường khác cướp đi, chỉ sợ đến Tom cũng không tha thứ cho nó.
Có điều, trong thư Tom nói hắn đã rời nhóm nghiên cứu, muốn ở lại đó thêm mấy tháng để chuẩn bị cho công việc mới, phải đến tháng mười mới có thể gặp lại nó.
Mà nếu lúc đó nó đang tham gia thi đấu Tam Pháp Thuật ở Beauxbaton nước Pháp xa xôi...
Ba năm không gặp, chẳng lẽ bọn nó còn phải vì đủ loại nguyên nhân mà để lỡ cơ hội gặp mặt?
Vấn đề phức tạp này khiến Harry suy nghĩ đến hết năm lớp sáu vẫn chưa có kết quả.
Ngày ba mươi mốt tháng bảy, Harry nhận được thư của Tom, còn cả quà sinh nhật.
Harry cúi đầu nhìn dòng chữ viết ngoáy, những câu viết đơn giản, có thể cảm nhận được cuộc sống hiện tại của Tom bận rộn đến thế nào.
Cười khổ một cái, Harry cất đồ rồi Độn Thổ đến thung lũng Godric.
Nhìn cảnh vật quen thuộc, nó đi thẳng tới nhà thờ tương lai sẽ chôn cất ba má, ba đỡ đầu, và những người quen khác.
Có thể là do thời gian, trong nhà thờ lúc này không có nhiều người.
Harry bước vào ngồi xuống vị trí cuối cùng, ngẩng đầu nhìn Chúa Jesus bị treo trên thánh giá, vẻ mặt khiến người khác không sao nhìn ra được nó đang nghĩ gì.
"Harry?" Một giọng nói không chắc chắn vang lên, Harry giật mình, mở mắt nhìn chủ nhân của giọng nói kia.
"Chị Dorea?" (Dorea Black, mẹ của James)
"Đúng là cậu sao? Suýt chút nữa tôi không nhận ra cậu! Harry, mới một năm mà cậu thay đổi nhiều quá, nhất là..." Dorea lấy tay ra so, "...!cậu cao lên nhiều rồi."
"Thế sao?" Harry cười, mời bà nội của mình trong tương lai ngồi xuống, sau đó mới tò mò hỏi: "Sao chị lại ở đây?" Chị ấy hẳn vẫn chưa kết hôn với Harlus chứ?
"Ừ, để chuẩn bị hôn lễ ấy mà.
Tôi và Harlus sẽ kết hôn sau hai tuần nữa, cậu nhất định phải tham gia đó." Dorea nhiệt tình mời, "Tôi đã muốn nhờ Alphard thông báo cho cậu, nhưng bây giờ gặp thì quá tốt rồi.
Nhưng sao cậu lại ở đây?"
"Tôi..." Harry mấp máy môi, nhưng cuối cùng chỉ nói lời