Edit: Thủy Tích
Nước lạnh từ vòi sen chảy xuống, Hàn Đông Lỗi nhắm mắt lại.
Hắn là đồng tính luyến ái, từ ngày đầu tiên bắt đầu có dục niệm thì hắn đã biết mình thích đàn ông rồi. Trước nay, Hàn Đông Lỗi chưa bao giờ từng khiến bản thân mình phải uất nghẹn cả, nhưng mà hôm nay, từ lúc hắn nhìn môi của Lý Tân Hạo, nhìn cổ Lý Tân Hạo rồi sinh ra dục niệm thì đây lần đầu tiên trong đời, hắn muốn lẩn tránh ra khỏi phòng đọc sách.
Hắn biết Lý Tân Hạo không thích mình, thậm chí hắn còn không biết vì sao Lý Tân Hạo lại không thích mình nữa.
Lần đầu gặp Lý Tân Hạo là vào năm hắn mười tuổi, Lý Tân Hạo bốn tuổi.
Đó là một đứa nhỏ như được điêu khắc từ vàng từ ngọc, xinh đẹp làm rúng động lòng người.
Từ đó về sau, mỗi lần đến kỳ nghỉ, Lý Tân Hạo về nhà, nếu hắn không việc gì làm thì đều sẽ chạy theo tới. Hắn thích trêu chọc đứa nhỏ kia, thích nhìn cậu tức giận rồi trừng mắt nhìn mình chằm chằm.
Lúc đi du học ở nước ngoài, hắn cũng qua lại với rất nhiều đàn ông, nhưng chỉ là vâng theo nhu cầu sinh lý mà thôi, có lẽ cũng có thích, nhưng lại không kiên trì được bao lâu cả.
Mà hôm nay, hắn lại nảy ra dục niệm với một người mà mình vẫn luôn xem như em trai đặt nơi đầu quả tim mà yêu thương.
Hắn ở nước ngoài năm năm, năm năm qua cũng không có nhớ nhiều tới Lý Tân Hạo, nhưng vào lúc đứng ở trạm xe chờ Lý Tân Hạo cùng Lý Tân Long, đó là lần đầu gặp lại sau năm năm, đúng là đã bị cậu khiến cho kinh động. Đứa nhỏ đã từng beo béo mập mạp, mà nay đã là một cậu thiếu niên tuấn tú xinh đẹp như vậy rồi.
Đột nhiên, Hàn Đông Lỗi mở mắt ra, hắn kéo khăn tắm xuống, bọc ngang hông rồi lại lấy một cái khăn lông khác ra lau tóc mình.
Cơm trưa chỉ có Lý Tân Hạo, Lý Tân Long, Hàn Vân Phỉ cùng Hàn Đông Lỗi.
Lý Tân Hạo không biết có phải do mình nhạy cảm quá không mà cậu phát hiện tầm mắt sắc bén của Hàn Đông Lỗi cứ nhìn chằm chằm vào mình. Hàn Đông Lỗi là đồng tính, chuyện này Lý Tân Hạo đã biết từ đời trước rồi, Hàn Đông Lỗi đời trước cũng là đồng tính, nhưng Lý Tân Hạo không chắc chắn được Hàn Đông Lỗi đời này có phải là đồng tính hay không.
Nhưng cậu rất quen loại ánh mắt mang theo tính xâm lược này.
Đậu m*, đừng nói là đời này người này cũng vừa ý mình đó chứ?
Nhớ lại đời trước, cũng là Hàn Đông Lỗi tiếp cận mình trước, sau đó có được mình rồi không cần nữa. Còn cậu là một người gương vỡ khó mà lành lại.
Hai hàng lông mày của thiếu niên chau lại chứng tỏ cậu đang khó chịu, Hàn Đông