Nhưng bây giờ là ban đêm, có nữ tử nào lại không muốn được yêu
thương chứ? Cho dù là nàng cũng cảm thấy bất an, nhưng khi được ôm vào
ngực sẽ cảm thấy rất an tường. Bạch Tố Trinh chỉ do dự một chút. Đã bò
lên vài bước. Tiến đến bên người Hứa Tiên, tư thái đáng yêu tới cực
điểm.
Hứa Tiên nhìn nàng mỉm cười một cái, nàng cũng tựa đầu vào nưực của hắn, nói:
- Quan nhân.
Ôm lấy lưng áo của hắn, dán mặt vào ngực Hứa Tiên, giống như muốn nghe tiếng tim của hắn đập.
Hứa Tiên cảm thụ được thân thể yểu điệt của nàng, thân thể của nàng không
cứng ngắt như dự kiến, nhưng có lẽ bởi vì tối nay nàng không thánh khiết như thường ngày, đoan trang thanh lịch. Cũng giống như tiên tử bước ra
khỏi thần đàn, đi vào ngực mình. Cho nên thân thể cũng từ từ khôi phục
bình thường.
Hứa Tiên ôm nàng, ngửi hương thơm từ cơ thể nàng, nói:
- Thực xin lỗi, vừa rồi là ta quá gấp.
Nhất định vừa rồi vuốt vuốt chân ngọc của nàng, có chút quá phận, dù sao,
đây cũng là lần đầu tiên của nàng. Hứa Tiên vừa nhẹ nhàng vuốt lưng, lại chú ý tới biểu lộ của nàng. Thấy nàng trừ trừ khẩn trương lúc ban đầu
ra, rất nhanh trầm tĩnh lại. Thân hình trong ngực của hắn càng mềm mại,
trên mặt cũng lộ ra thần sắc thoải mái. Hứa Tiên hiểu rõ, nàng cần thêm một chú ôn nhu và kiên nhẫn, tính tình của nàng vốn ôn hòa. Mà chính
mình, cũng cần có thời gian để chính thức tiếp nhận nàng.
Hứa
Tiên cúi đầu xuống. Khẽ hôn lên cái cổ thon dài thánh kiết của nàng,
nàng nhịn không được co cổ lại, lúc thì giãn ra, hưởng thụ ôn nhu của
hắn. Hôn thẳng lên môi. Nàng cũng nhu thuận quay đầu đâng môi lên. Gắn
bó giao tiếp. So với lần đầu tiên, đã tự nhiên hơn rất nhiều, nàng cũng
biết lưu động cái lưỡi mềm mại của mình, quấn vào lưỡi của hắn.
Động tác tay của Hứa Tiên không ngừng, từ tấm lưng bóng loáng chuyển xuống
eo, thời điểm tiếp cận bờ mông thì thu hồi, nàng thỉnh thoảng vặn vẹo hạ thân, dường như muốn thoải mái hơn một chút.
Đợi tới thời điểm rời môi. Bạch Tố Trinh ngồi thẳng lên, nói:
- Quan nhân, cởi quần áo cho ta!
Trong mắt của nàng chỉ có bóng dáng của hắn, mặc dù còn tràn đầy ngượng
ngùng, nhưng bất an đã biến mất. Bỗng nhiên nàng hiểu rõ, tối nay nàng
sẽ được hưởng thụ tất cả từ hắn. Mà bây giờ, nàng muốn bỏ quần áo ngăn
cách, muốn bàn tay thô ráp của hắn, trực tiếp chạm vào lưng trần của
mình, trực tiếp hưởng thụ tất cả ôn nhu.
Hứa Tiên hít sâu một
hơi, nâng thân thể nàng đặt lên đùi, sau đó tay đặt ở giữa cổ nàng, thử
cởi bỏ nút áo đầu tiên. Nhưng thử mấy lần, tuy nhiên đều thất bại. Bạch
Tố Trinh tựa vào đùi hắn, hai gò má đỏ bừng, nhưng đang mỉm cười, chính
mình có chút bất an, nhưng bất an của quan nhân còn nặng hơn nàng mấy
lần! Hứa Tiên nín thở tập trung tư tưởng, rốt cục cởi bỏ nút áo, lộ ra cái cổ trắng nõn thon dài như thiên nga của nàng.
Trên trán của
Hứa Tiên đổ mồ hôi hột, cũng may vạn sự khởi đầu nan, sau đó thuận lợi
hơn rất nhiều, tuy hỉ phục cởi rất phiền phức, nhưng sau khi cởi khăn
quàng vai ra, sẽ có một cái áo khoác vàng bên dưới, phía dưới nữa mới là quần áo thật sự.
Bạch Tố Trinh cũng không có bình yên trong lồng ngực của hắn, nửa quỳ chống đỡ thân thể, mở rộng hai tay cho hắn cởi áo khoác ra. Nhưng động tác này, càng làm cho bộ ngực của nàng cao ngất,
gần chóp mũi của Hứa Tiên trong gang tấc. Hứa Tiên sững sờ một chút, sau đó mới cởi áo khoát ra, rồi sau đó là quần áo cuối cùng, Hứa Tiên đặt
bàn tay ra sau lưng của nàng.
Nhưng tư thế này làm cho hắn có
chút không với tới, Bạch Tố Trinh nghiêng thân thể về phía trước, ôm lấy hắn, muốn cho hắn dễ dàng mở ra một chút. Hứa Tiên chỉ cảm thấy hô hấp
trì trệ, mặt của hắn vùi đầu ngực của nàng, cảm thấy mềm mại và co giãn
đàn hồi, thêm nữa chính là mùi hương thơm ngào ngạt, hô hấp cũng dồn
dập.
Bạch Tố Trinh cảm thấy ngực có khí nóng, nàng cũng hoảng
hốt, vội vàng buông hắn ra, Hứa Tiên lúc này mới có thể thấy ánh mặt
trời. Bạch Tố Trinh cắn cắn bờ môi, sau đó quay người lại, Hứa Tiên lúc
này mới có thể cởi bỏ đai lưng của nàng. Trong nháy mắt cởi đai lưng ra, áo đã tán ra nhiều.
Hứa Tiên biết rõ, không giống với bề ngoài
lúc
nãy, chỉ cần loại trừ tầng bình chướng này, sẽ thấy được da thịt của nàng, loại tưởng tượng này, chẳng những kích thích động tác của hắn,
ngược lại còn khiến hắn tiến thêm một bước, nhưng không dám hành động
ngay.
Bạch Tố Trinh ôn nhu nói:
- Quan nhân, làm sao vậy?
Cho tới bây giờ, nàng ngược lại không còn khẩn trương nữa. Cười một cái,
chủ động cúi đầu hôn đôi môi của hắn, giống như truyền một ít dũng khí
cho hắn, đây là nụ hôn sâu.
Rốt cuộc Hứa Tiên cũng cởi được áo của nàng ra.
Màu sắc tuyết trắng làm cho Hứa Tiên thất thần. Cánh tay thon dài giống như bạch ngọc điêu khắc thành, băng cơ ngọc cốt, giống như tác phẩm nghệ
thuật kinh điển. Trên thân của nàng chỉ còn lại cái yếm bạc, bên dưới
cái yếm có lan da trắng ngần như tuyết, chỉ thấy có hai ngọn thánh nữ
phong đang nhô cao, dưới bụng hiện ra cái rốn tuyệt đẹp.
Bạch Tố Trinh lại nói:
- Ta cởi nhiều như vậy rồi, hiện tại nên tới ngươi, quan nhân.
Ôn nhu đong đưa cánh tay ngọc, sau đó cởi dây lưng của hắn ra, hiệu suất
so với Hứa Tiên cao hơn rất nhiều. Không bao lâu, Hứa Tiên cũng chỉ còn
lại cái quần dài, xuất hiện thân hình cường tráng. Bạch Tố Trinh lần đầu tiên nhìn thấy thân thể của nam nhan, cho nên đỏ mặt cúi đầu xuống, cái cổ như thiên nga cúi xuống, tạo thành đường cong ưu nhã.
Hứa
Tiên một lần nữa ôm nàng vào trong ngực, da thịt cùng da thịt trực tiếp
chạm nhau, cảm nhận hơi lạnh trên thân hình của nàng, có một cảm giác
giống như bị hòa tan. Dùng tay vuốt ve lưng ngọc của nàng, cũng không
giống như lúc còn cách lớp quần áo. Cảm giác rất tinh tế mượt mà, giống
như không có sợi lông nào cả. Cơ hồ khiến hắn cảm thấy, mình đang ôm một khối ngọc. Nhưng ngọc thạch tuyệt đối không mềm mại như thế này. Từ
lưng ngọc xuống tới eo, không biết là hai tay của hắn quá mức thô ráp,
hay da thịt của nàng quá mẫn cảm. Những được phương lướt qua, đều lưu
lại màu đỏ tươi.
Hứa Tiên vuốt ve một phen, Bạch Tố Trinh chịu
đựng không được, mềm nhũn nằm trong ngực của hắn, trong mắt dường như là một vũng xuân thủy. Hứa Tiên nâng nàng dậy, phục vào vai của mình, vú
tương áp, dù cách lớp yến mỏng manh kia, Hứa Tiên cũng cảm thấy bờ vai
của mình mát lạnh, nhưng tay hắn lại đặt lên hông của nàng, kéo làn vấy
xuống, nhẹ nhàng cởi nó ra.
Cái váy đỏ tươi được cởi ra ngoài, để lộ đùi ngọc thon dài, duy nhất chỉ còn lại cái quần lót màu trắng, bao
lấy cặp mông đầy đặn và chỗ tư mật nhất. Hứa Tiên dứt khoát ôm lấy thân
thể nhu hòa của nàng, thật vất vả quét tất cả quần áo qua một bên, mới
có thể đặt nàng xuống giường.
Trong mắt của Hứa Tiên vào lúc này
chỉ còn lại màu trắng và màu đỏ, màu đỏ chính là áo hỉ vừa cởi ra, còn
máu trắng chính là thân thể của hắn Bạch Tố Trinh, tươi sáng rõ nét
mà chói mắt.