Vào lúc này có thể nhìn thấy toàn bộ dáng người của nàng, vô cùng mê
người, nhưng nơi nào cần to thì to, nơi nào cần nhỏ thì nhỏ, trắng nõn
như phấn, đôi môi anh đào đỏ mọng, lông mày như lông chim trả, băng cơ
ngọc cốt; eo thon mềm mại, răng trắng như ngọc, nói cười tự nhiên,
khuynh quốc khuynh thành.
Bạch Tố Trinh dưới ánh mắt của hắn, giống như một thân thể bất an đang co rúm người lại. Sau đó nói:
- Quan nhân, còn muốn thế nào?
Hứa Tiên nhìn lên mặt của nàng, thấy nàng đang nhìn mình, rồi sau đó
tiếp tục hôn một lần nữa, trong nội tâm không hề do dự, một tay lòn ra
sau lưng của nàng, bắt lấy sợi dây lụa nhỏ, sau đó kéo nhẹ một cái. Bạch Tố Trinh kinh hô một tiếng, bản năng bảo vệ trước ngực, không cho cái
yếm rớt xuống, nhưng khó tránh khỏi để lộ da thịt bên dưới.
Hứa Tiên thò tay cầm lấy một góc yếm, Bạch Tố Trinh động lòng người nhìn qua hắn, không chịu buông tay. Hứa Tiên nhẹ nhàng nói:
- Nương tử.
Sau đó kéo nhẹ một cái, cái yếm cũng từ trên người của nàng tróc ra.
Tuy Bạch Tố Trinh dùng cánh tay bảo vệ, nhưng bàn tay nhỏ bé chỉ có thể
bảo vệ phạm vi có hạn, đè vú xuống, làm nó phình to ra, càng thêm mê
người.
Nhưng làm Hứa Tiên lại cầm lấy hai tay của nàng, đặt
qua hai bên, nàng cũng đành không làm gì cả, mặc cho hắn tùy ý. Tuyết
phong có chút run run, vươn cao ngạo nghễ. Bạch Tố Trinh lộ ra thần sắc
bất đắc dĩ, giống như đang nói: cho ngươi xem thỏa mãn đi Nhưng nhìn
thấy ánh mắt của hắn. Lại càng ôn nhu.
Hứa Tiên lại một lần
nữa hôn lên đôi môi của nàng, dán thân thể của nàng lên người của hắn,
giống như có thể cảm nhận một tia mềm mại, ôm ấp lấy thân trên xích lõa
của nàng, một đôi tay không ngừng vuốt ve lượn quanh, nhưng khi chạm tới nụ hoa thì rút lại.
Đôi tay trắng nõn của Bạch Tố Trinh ôm
lấy lưng của hắn, thân thể mềm mại xích lõa dán sát vào người Hứa Tiên,
phát giác suy nghĩ của hắn, cho nên vô cùng ngượng ngùng, cầm hai tay
của hắn, áp lên ngực của mình, ngươi muốn cái gì thì ta đều cho. Trong
nội tâm Hứa Tiên chấn động, xúc giác trong tay lúc này mềm mại nhu
nhuyễn, chỉ cảm thấy giống như cánh tay của hắn đang bị hòa tan, lại
nhịn không được vuốt ve.
Bạch Tố Trinh có chút nhăn mày, một
cảm giác khó có thể nhẫn nại từ ngực truyền tới, trong miệng phát ra
tiếng rên khẽ. Hô hấp đã hỗn loạn, trong thân thể xuất hiện cảm giác lạ
lẫm, thiêu đốt thân hình băng cơ ngọc cốt của nàng. Nàng đã có thể cảm
nhận được cái gì đó, dù nàng thanh tâm quả dục tu hành ngàn năm, nhưng
chưa bao giờ biết cái gì là dục hỏa, loại cảm giác này bị bản năng của
nàng bài xích, nàng khẽ động niệm, lập tức có thể tĩnh hạ tâm lai, đem
cảm giác này thanh trừ không còn lại gì. Tâm tính của Địa Tiên, không
phải chuyện đùa, đủ loại dục niệm trên thân thể, đối với nàng mà nói,
căn bản không đáng nhắc tới. Cho nên ở phương diện này, Hứa Tiên có thúc ngựa cũng không đuổi kịp, dục niệm đại tiêu, quỳ bái.
Nhưng Bạch Tố Trinh nhìn nam tử trên người, nhịn không được mỉm cười một cái. Đôi tay như ngọc ôm cổ của hắn, nhẹ nhàng nói:
- Hôn ta.
Trong khi hắn hôn, nàng có thể hoàn toàn trầm tĩnh lại, phóng túng dục
vọng trong thân thể. Chuyện này đối với nàng mà nói, kỳ thật rất nguy
hiểm, hoàn toàn mất đi khống chế với mình, loại nguyên nhân này, ngày
sau sẽ biến thành tâm ma. Nhưng giờ phút này, trong nội tâm chỉ còn lại
bóng dáng của hắn, lưu lại sơ hở lớn lao.
Hứa Tiên rõ ràng
cảm giác nhiệt độ thân thể dưới thân đang tăng cao, trên làn da trắng
như tuyết đã lộ ra nét ửng đỏ, giống như tiết Đoan Ngộ vậy, nhưng so với Đoan Ngộ, còn khắc sâu hơn. Bởi vì Đoan Ngọ là ảnh hưởng từ bên ngoài,
còn bây giờ là nội tâm của nàng phóng túng, người tu hành trên Địa Tiên, đều cần tâm thần thanh tỉnh, tất cả tâm tình đều phải nắm giữ cẩn thận. Thực sự đã làm cho Hứa Tiên mất đi tia do dự cuối cùng.
Hứa
Tiên chú ý tới, trên khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng, trấn định đã biến mất, hàm răng cắn môi dưới, theo động tác của hắn khi thì nhíu lại, giãn ra. Miệng mũi cũng phát ra hơi thở hừ hừ, thoáng nghe như âm thanh của tự
nhiên. Chỉ có điều trong đôi mắt của nàng,
đã nhìn hắn thật sâu, tuy
tràn ngập ngượng ngùng. Cũng không chịu nhắm mắt lại, trong mắt nhu tình nhộn nhạo.
Tay của Hứa Tiên càng thêm tùy ý, vú của nàng đã
biến dạng, cái hạt đậu đỏ tươi đang căng cứng lại, lập tức bị hắn ngậm
vào trong miệng, liếm láp, tiếng rên rỉ càng cao hơn. Đôi mắt của Bạch
Tố Trinh, cánh tay ngọc ôm chặt hắn, càng cắn chặt, nhưng khó tránh khỏi phát ra âm thanh khó xử.
Đợi cho Hứa Tiên cảm thấy mỹ mãn
ngẩng đầu lên, trên tuyết phong đã xuất hiện một vết nước. Hứa Tiên đứng dậy, thưởng thức dáng vẻ của nàng vào lúc này. Thân tình tuyết trắng đỏ tươi cuốn người, giống như cừu non đợi làm thịt. Hắn nhẹ nhàng thở ra
một hơi, đem tay ôm lấy bờ mông nở nang của nàng, vuốt ve vài cái, vẻn
vẹn cách một lớp quần lót tơ. Bạch Tố Trinh thuận theo nâng bờ mông lên, đây là chuẩn bị cuối cùng Hứa Tiên dành cho nàng.
Khi quần
lót cửi ra tới đùi, tầng phòng bị của bờ mông đã cởi xuống, nhưng thời
điểm Hứa Tiên muốn xem xét, nàng lại mạnh mà ôm hắn vào ngực, nói:
- Đừng nhìn.
Trong mắt hiện ra một tia cầu khẩn. Nếu nàng dùng lực, thì mười Hứa Tiên cũng không giãy ra được.
Hứa Tiên cười xoa bóp gò má của nàng, nói:
- Biết rõ.
Bạch Tố Trinh mới thở ra một hơi, đong đưa hai chân, chính mình thanh
trừ lớp phòng tuyến cuối cùng, không mảnh vải che đối mặt với Hứa Tiên.
Tuy Hứa Tiên rất muốn thưởng thức thân thể của nàng, nhưng tránh làm cho nàng khó chịu nổi, liền không thể như thế, mặc dù có chút tiếc nuối,
nhưng cảm thụ của nàng là trọng yếu nhất. Cũng cởi bỏ cái quần của mình, hai người với nhau, đã không còn ngăn cách.
Mặc dù Hứa Tiên
không thể nhìn, đụng lại không sao, chạm vào chỗ tư mật nhất của nàng,
nàng cũng khép hai chân lại, toàn thân tùy Hứa Tiên sờ mó. Trên mặt Hứa
Tiên có chút kinh ngạc, xúc giác có thể cảm nhận rõ ràng, địa phương đó
đang ẩm ướt. Bạch Tố Trinh chú ý tới thần sắc của hắn, cũng chậm rãi
buông lỏng thân thể, thở hào hển hỏi:
- Quan nhân, làm sao vậy?
Hứa Tiên cười cười, nói:
- Không có gì.
Được nàng cho phép, bàn tay lớn đưa lên ngực của nàng, Bạch Tố Trinh
lập tức quên đi nghi hoặc của nàng, cảm nhận được cảm giác từ lúc chào
đời tới nay không cảm nhận được, tiếng rên rỉ không đè nén được. Một
ngụm cắn lên vai của Hứa Tiên. Hạ thân ướt át, cảm giác này càng nồng
đậms.
Hứa Tiên cảm giác bả vai của mình đau xót, thấy toàn
thân nàng run rẩy, khuôn mặt có chút biến hình, hắn chưa bao giờ nhìn
qua biểu hiện này của nàng, không còn chút đoan trang của ngày thường.
Hứa Tiên thu tay lại. Nàng mới nhả vai của hắn ra, thân thể rung động,
cảm giác khí lực toàn thân như bị rút sạch.
Hứa Tiên nhìn tay của mình, mang theo một chất lỏng dinh dính, không khỏi mỉm cười. Bạch
Tố Trinh thấy thế, sắc mặt lập tức biến thành đỏ bừng, trong nội tâm vô
cùng xấu hổ, trong đôi mắt đã bịt kín hơi nước. Vừa rồi đã dọa Hứa