Đối với những người tham gia yến tiệc, đêm nay không khác gì một trận động đất, từ lúc Dexter Knox tuyên bố dẫn con trai cùng đến dự tiệc, cho tới lúc chủ nhân trang viên Carl Balak đưa người lên phòng nghỉ, tổng cộng không đến năm phút đồng hồ, lại làm thế cục thế giới ngầm cả châu Âu xuất hiện biến hóa điên đảo.
Bữa tiệc này mang đến lượng tin tức quá lớn, nhóm lão đại đầu óc tinh tường đã không rảnh ở lại xã giao, hoặc rời đi trước hoặc tìm chỗ bí mật chỉnh lý suy nghĩ, thương lượng biện pháp ứng đối tiếp theo. Chuyện này không đơn giản chỉ là Knox có người thừa kế, nhóm cáo già mưu tính sâu xa đã nhìn ra tầng ý tứ sâu hơn, mấy thủ lĩnh nước ngoài sau khi Knox lên tầng liền dứt khoát rời đi, về xe riêng không khỏi thở dài: "Này thật là phiền toái."
Người đồng hành bên cạnh nghĩ đến chỗ mấu chốt cũng đau đầu không thôi: "Phiền toái lớn, Knox cái người điên này xem ra còn lâu mới chết được."
"Cha, Knox chẳng qua là có thêm một người thừa kế mà thôi." Cậu con trai trẻ tuổi của vị thủ lĩnh tỏ vẻ không hiểu, nói giọng thoải mái: "Đứa con trai kia của hắn cùng lắm chỉ mới đầu hai mươi, có gì đáng để mọi người kiêng kị?"
Vị thủ lĩnh nghe vậy chỉ tiếc rèn sắt không thành thép trừng mắt thằng con: "Con biết cái gì, ngày thường bảo bớt chơi bời, tiếp xúc sự vụ gia tộc thì không chịu nghe, bây giờ đến thế cục cơ bản nhất còn chẳng thấy rõ!" Nói xong thở dài, bất đắc dĩ giải thích: "Từ hai ba năm trước, sau khi vợ con Knox xảy ra chuyện cùng một lúc, hắn liền rơi vào trạng thái sa sút tinh thần, chẳng khác nào cái xác không hồn, tuy vẫn xử lý công việc hàng ngày nhưng không chịu thò đầu ra ngoài nữa, cũng không có ý tiếp tục khuếch trương.
Nhiều năm nay vẫn luôn như vậy, đang trông hắn sắp chịu không nổi chuẩn bị chết tới nơi, lại đột nhiên nhảy ra một đứa con trai! Này là con trai cái gì chứ, rõ ràng là thuốc thần cứu mạng hắn!"
Bạn đồng hành cạnh cười lạnh nói tiếp: "Hắn có con trai, sẽ không nỡ chết, dù là vì Bunny, hắn cũng sẽ ngoan cường sống sót che chở cậu ta chu toàn, xây dựng căn cơ vững chắc cho cậu ta. Ít nhất mười năm nữa hắn sẽ không chết, chắc chắn là vậy, bởi nếu hắn chết, đứa con trai còn chưa hiểu biết gì kia của hắn sẽ lập tức bị các thế lực có ý đồ liên hợp lại xé thành mảnh nhỏ."
Cậu con trai vị thủ lĩnh nghe họ phân tích không khỏi trắng mặt ra, nhưng thấy sắc mặt cha mình trầm trọng, lại nổi lòng không phục: "Gia tộc Knox thật sự lợi hại vậy sao, dù chúng ta có liên hợp với các thế lực khác cũng không phải đối thủ à?"
"Nếu Dexter Knox đã chết, chỉ bằng Clare Knox tất nhiên chẳng làm nên trò trống." Vị thủ lĩnh cười lạnh: "Nhưng tên điên Knox kia còn sống, năng lực của hắn là thứ con không cách nào tưởng tượng, huống hồ... Felix cũng chỉ là người thực vật, còn chưa bị tuyên bố tử vong, các thế lực nước Y sẽ không mưu phản họ."
Cậu con trai gãi đầu, lần đầu hối hận mình không nghiêm túc theo cha làm việc, thế nên giờ nghe một cái tên mới cũng cảm thấy lạ hoắc, đành phải mặt dày hỏi: "Felix là ai?"
Quả nhiên, vị thủ lĩnh nghe vậy hung hăng trừng cậu ta, nghiến răng nghiến lợi mắng: "Nếu không phải mày là con trai duy nhất của bố, bố nhất định sẽ không dẫn mày ra ngoài cho mất mặt xấu hổ!"
"Được rồi được rồi, nó không biết Felix cũng là bình thường, thế hệ bọn nhỏ bây giờ đều không biết cái tên này." Một người đồng hành khác đi ra hòa giải, hắn nhìn thoáng qua cậu trai, lắc đầu, giải thích: "Felix chính là phu nhân của Knox, cháu đừng coi thường hắn, năm ấy gia tộc Knox có thể thâu tóm toàn bộ thế lực châu Âu, một nửa công lao phải thuộc về hắn.
Knox âm ngoan độc địa làm người ta sợ mất mật, còn phu nhân hắn Felix, không chỉ không kém mà càng làm người ta sợ hơn, bởi hắn quá thông minh, cứ như có năng lực đặc biệt tính hết mọi sự, chưa bao giờ có ai có thể thoát khỏi mưu kế của hắn, gương mặt đẹp như thiên sứ kia của hắn quả thực chính là cú lừa lớn nhất...
Đáng tiếc, hắn tính đi tính lại, khôn ngoan khiến người ta e ngại, nhưng vẫn cứ không ngờ được chính mình sẽ bị em gái ruột lập mưu, rơi xuống nông nỗi đó."
Vị thủ lĩnh lúc đầu nghe thế gật đầu đồng ý, nhắc tới mụ em gái kia thì tỏ ra ghê tởm: "Tuy hắn gặp chuyện đối với chúng ta là một chuyện tốt, nhưng mụ em gái kia của hắn quả thực quá ghê tởm, rõ ràng là cặp song sinh mà chẳng giống nhau, tính cách cũng khác, mụ em gái kia trông rụt rè sợ hãi giống con chuột dưới cống ngầm, nhưng người kiểu vậy mới độc địa nhất, mụ ta gây ra loại chuyện này tôi cũng không hề ngoài ý muốn."
"Chị em phản bội, không phải là vì Knox kia đấy chứ."
Cậu con trai nhẹ giọng than thở một câu, lập tức bị ông bố vỗ bàn tay vào ót, đánh đến đầu nổi sao bay mà cha cậu ta vẫn nổi trận lôi đình mắng: "Mày thằng vô dụng, chị em cái gì, phu nhân Knox là nam mà mày cũng không biết, gia tộc Crichton ta sao lại có người thừa kế vô dụng như mày!"
Tiểu thiếu gia Crichton dại mặt ra: "..."
....
Các cuộc nói chuyện như vậy phát sinh ở mỗi góc xóm, người ở lại bữa tiệc thường không đề cập đến lợi ích liên quan, nhưng dù thế họ cũng không chờ đợi được mà truyền cái tin bom tấn này cho những người thân thuộc, rất nhanh, tin tức tựa như mọc cánh bay đến từng ngóc ngách toàn thế giới, số người bị tin này nổ đờ người đếm không hết, đêm nay đã định trước là một đêm không ngủ.
Đúng lúc này, một đội thị vệ trang viên Balak lại xông vào sảnh tiệc, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, bọn họ bắt giữ lấy một vị khách nam trung niên mặc tây trang giày da trong yến tiệc.
"Các anh... các anh thế này là có ý gì? Bỏ ra, bỏ!" Vị khách nam trung niên la to, định giãy dụa nhưng lại không cựa quậy được.
Đội trưởng đội thị vệ biểu cảm lạnh lùng, đồng thời vươn tay về phía ông ta, nói: "Ngài Charlie, mời ngài giao di động của mình ra đây, tôi nghĩ khi ngài vào trang viên đã có nhân viên bảo vệ thông báo rằng trang viên không cho phép chụp ảnh, đã vậy còn là chụp ngài Knox."
Mọi người ồ lên, thế mà cũng có người dám chụp ảnh ở trang viên Balak, Charlie này không có bối cảnh gì, gan ngược lại lớn!
Charlie trắng nhợt mặt, hai mắt mơ hồ, nhưng vẫn la hét không chịu nhận: "Tôi... tôi không làm, các anh vu khống, buông ra nếu không tôi... A!"
Lời chưa dứt đã bị một khẩu súng để ngay trước trán, Charlie nhất thời cứng ngắc tại chỗ, mồ hôi lạnh liên tiếp rơi xuống, hắn mở to hai mắt nhìn, cổ họng khô khốc: "Đừng... đừng nổ súng, tôi nghĩ trong này có hiểu nhầm, đừng!"
Đội trưởng thị vệ không để ý hắn cầu xin, vô tình cho tay vào túi hắn lục soát di động, trên màn hình còn đang hiện giao diện mở khóa, bấm mở album, đập vào mi mắt chính là bóng dáng ngài Knox, tuy chỉ là bóng dáng nhưng cũng đủ định tội người này.
Hắn cười lạnh một tiếng, xóa ảnh đồng thời ném di động cho cấp dưới, ra lệnh: "Đập nát đi!" Sau đó liếc ánh mắt lạnh lùng sang Charlie đã tái mặt không dám giãy dụa, mở miệng: "Ngài Charlie, hành vi của ngài đã mạo phạm nghiêm trọng mọi người ở đây, nhất là ngài Knox, từ hôm nay trở đi phàm là doanh nghiệp nào dưới trướng gia tộc Balak hay gia tộc Knox đều sẽ không tiếp tục mở cửa chào đón ngài, giờ đuổi người ra ngoài đi!"
"Không!!!" Charlie kêu thảm thiết, còn suy sụp hơn so với bị dí súng vào đầu: "Tôi không cố tình, bỏ ra, tôi muốn gặp ngài Knox, tôi có thể giải thích, buông tôi ra buông ra!"
Bị tất cả các doanh nghiệp dưới trướng Knox từ chối là khái niệm gì, dùng cách khác diễn giải thì chính là đang chói lọi nói cho hắn biết, hắn không sống tiếp ở nước Y nổi nữa, muốn sinh tồn nhất định phải đến quốc gia khác không nằm trong thế lực của gia tộc Knox.
Charlie cật lực giãy dụa, dùng hết sức mình lại ngã lăn ra đất, chẳng may va vào chân một vị khách vừa tới, sau đó lập tức bị đội thị vệ không lưu tình bắt lấy xách ra ngoài.
Đội trưởng thị vệ nhìn vị khách lững thững đến muộn không khỏi sửng sốt, kêu lên: "Ngài Holos."
Cách đó không xa truyền đến tiếng quần chúng thì thầm to nhỏ: "Không quy củ quá, loại người này đã định trước là không sống lâu được."
"Thứ gì kiêng kị cũng dám phạm... Đó là người hắn có thể tính kế sao, ngu xuẩn."
Holos vỗ vỗ ống quần, hơi nhướn mày, hỏi đầy hứng thú: "Xảy ra chuyện gì đấy?"
Đội trưởng thị vệ giải thích: "Vừa rồi người kia phạm điều cấm, chụp ảnh trên yến tiệc, lúc ấy hắn bí mật giấu giếm, nhưng vẫn không trốn khỏi nhân viên kiểm tra camera, hiện tại đã giải quyết xong rồi."
Holos nghe vậy mất hứng thú gật đầu, chẳng có nửa phần thông cảm với chuyện người nọ gặp phải, hắn đi vào, không thấy nhân vật chính bữa tiệc thì thuận miệng hỏi: "Carl đâu?"
Nét mặt đội trưởng thị vệ hơi lộ mỉm cười, trông tâm tình có vẻ không tệ, hắn nói: "Thủ lĩnh đương nhiên là đang tiếp khách quý, ngài biết đấy, vị nhân vật lớn kia."
Holos quay đầu nhìn hắn: "Nhân vật lớn nào?"
"... Ngài không biết à?" Đội trưởng thị vệ biểu lộ kinh ngạc, giống như đang nhìn quái vật: "Vậy ngài nhất định là người cuối cùng nước Y biết tin này!"
Holos không để ý lắm uống một hơi, chép miệng nói: "Tôi đây mải làm xong việc vừa rời phim trường chạy tới, nếu không phải để chúc mừng Carl lên ngôi, căn bản hôm nay tôi sẽ không đến, có thời gian còn không bằng ở phim trường ngủ bù một giấc."
"Thì ra là thế, về vị nhân vật lớn này tôi nghĩ vẫn nên để thủ lĩnh đích thân nói với ngài thì tốt hơn, vị đó tới làm ngài ấy vô cùng vui vẻ, chắc chắc ngài ấy sẽ thực mong muốn chia sẻ niềm suиɠ sướиɠ với ngài." Đội trưởng thị vệ nói, lại ân cần hỏi: "Bộ phim của ngài sắp khởi động máy rồi à?"
"Còn sớm." Nhắc tới vấn đề này, Holos không kiên nhẫn khoát tay với hắn, tiện tay nhấc một chai vodka, đi luôn lên tầng.
"Ngài muốn làm gì thế?"
"Ngủ bù." Hắn chậm chạp trả lời một câu, lại bổ sung nói: "Bảo Carl của anh xong việc tới tìm tôi."
Thái độ tùy ý như vậy, hoàn toàn không coi mình là người ngoài.
Đội trưởng thị vệ đứng phía sau, nhìn bóng dáng hắn ngày càng xa, đáp có chút bất đắc dĩ: "Vâng, thưa ngài."
....
Bên kia, phòng nghỉ.
Carl Balak tiếp nhận điện thoại, trở lại phòng bẩm báo: "Giáo phụ, tin thiếu gia trở về đã truyền đến các nơi trên thế giới, vừa rồi tôi nhận được điện thoại từ các thế lực gia tộc gọi tới, đều là hỏi thăm tin tức xác thực, xác định xong, giờ bọn họ đang trên đường tới nước Y, đều có ý muốn gặp mặt thiếu gia."
Điều này là tất nhiên, đối với bọn hắn mà nói, thiếu gia gia tộc Knox chính là đối tượng mà tương lai bọn họ nguyện trung thành, sau khi biết tin này thế nào chẳng nóng vội, thậm chí thiếu gia Knox lộ diện thế này là quá gấp, làm theo quy củ vốn có mới càng hợp quy chuẩn, ít nhất là tổ chức tiệc long trọng tại trang viên Knox, thông báo cho thế lực các quốc gia đích thân đến dự tiệc, giới thiệu cho họ biết thân phận thiếu gia.
Người thừa kế gia tộc Knox tương lai, nên phải là cảnh tượng như thế.
Nhưng Dexter Knox có tính toán khác, hơn nữa Việt Từ cũng không định tiếp nhận gia nghiệp, loại quy củ chính thức đó ngay từ đầu đã bị hai cha con bác bỏ.
Hiện giờ nghe Carl Balak nói, Knox cũng chỉ hơi nhấc nhẹ mi mắt, giọng khàn khàn thản nhiên: "Bảo bọn họ về đi, còn chưa đến lúc đó, ngày sau thời cơ đến, ta sẽ gọi bọn họ."
Carl Balak sửng sốt, tuy không rõ ngài Knox tính toán cái gì, nhưng vẫn đồng ý ngay, sai cấp dưới gọi điện thoại ngăn những người này lại, nếu giáo phụ không muốn gặp, vậy nhóm bọn hắn không có tư cách đến.
Người ở chỗ này đều là tâm phúc của Knox, Carl Balak lui ra, tự nhiên có người khác thay phiên tới, hơn nữa còn là đầy mặt hưng phấn hỏi: "Giáo phụ, lão già Mickey kia sớm có lòng phản, chúng tôi tra được tin hắn liên hệ với phía nước M, ngài xem nên xử lý như thế nào?"
"Mickey?" Dexter Knox hơi híp mắt, miệng nở nụ cười lạnh: "Lão cẩu này sống cũng lâu lắm, nên xuống địa ngục báo danh rồi, thế lực của hắn thì tách ra trợ giúp những thế lực nhỏ hơn là được. Về phần phía nước M, cậu điều tra xem kẻ nào dám to gan đối nghịch với Knox, ta đúng là lâu chưa động tay, khiến bọn chúng tưởng lầm gia tộc Knox đã suy thoái."
"Rốt cục ngài muốn động thủ sao?"
Vài người tâm phúc nhất tề ngẩng đầu nhìn hắn, mắt chứa kích động, vẻ mặt hưng phấn cực kỳ bức thiết. Đúng là khác biệt, trước kia nghe tin này, giáo phụ cũng chỉ không hứng thú mấy mà