Ninh Á nhìn di động trên giường, lại nhìn sắc mặt khó coi của Lạc Xu, chớp mắt khó hiểu: "Chả nhẽ xấu như vậy, đến mức cậu sợ quá phải ném di động đi..."
Nói rồi cầm lấy điện thoại, màn hình vẫn sáng, khuôn mặt quen thuộc vẫn cứ đẹp khiến người ta hoa mắt chóng mặt, hoàn toàn không dính dáng gì đến "xấu", điều này không khỏi làm cô hoài nghi rốt cục là mình hay bạn mình cần đi khám mắt.
Lạc Xu cũng nhận ra bản thân thất thố, nhưng cảm xúc nôn nóng quanh quẩn dưới đáy lòng mãi không tiêu tan. Mặt cô tái nhợt, đôi môi khẽ nhếch, cứng ngắc nói: "Sau này đừng nhắc tới anh ta trước mặt tớ nữa."
"Cậu bỏ làm fans?" Ninh Á kinh ngạc nhìn vẻ tuyệt tình của cô: "Lúc trước chính cậu dẫn tớ rơi vào hố mà, sao mới đó mà đã bỏ rồi, hay là xem được tin lá cải gì? Sẽ không phải là gặp được người thật nên vỡ mộng đấy chứ?"
"... Không phải."
Lạc Xu nhỏ giọng đáp, ngồi trên giường cắn môi, mãi sau mới hỏi dưới ánh mắt nghi hoặc của Ninh Á: "Cậu còn nhớ lúc trước có người bịa đặt Việt... Việt Từ bị kim chủ bao dưỡng không?"
Ninh Á nhíu mày: "Đang êm đẹp sao nghĩ tới cái đó, tất nhiên tớ nhớ rõ những tin bôi nhọ ấy, cũng mệt cho bọn họ bịa đủ mũi đủ mắt, nói chắc chắn cứ như thể chui vào gầm giường rình tận mắt vậy, thực tế chẳng có chứng cứ gì cả, mỗi cái ảnh chụp cũng chỉ mờ mờ không rõ."
Tiếng Lạc Xu khô khốc: "Hai ngày trước tớ tìm trên mạng mãi mà không thấy còn dấu vết gì nữa, cậu có nhớ lúc ấy bọn họ nói kim chủ là ai không...?
"Không dấu vết thì nhất định là do đội truyền thông xóa đi rồi, lúc ấy họ bịa ra thì ai mà chả nhắc đến, nào là cấp cao Hoa Thanh, ông chủ nhà tài trợ, đạo diễn Phương rồi Lô Khê, cả chỗ xa đến tên lửa bắn không tới cũng có thể dính dáng được cơ mà." Ninh Á hồi tưởng một chút rồi lắc đầu: "Ai tin những lời đồn ấy chứ, lúc đó không phải cậu còn bảo tớ đừng tin lời đồn, chúng ta chỉ cần hâm mộ mỹ nhan thịnh thế của người đẹp là tốt rồi sao."
Nói xong vẫn thấy Lạc Xu im lặng, sắc mặt khó coi banh chặt, lòng cô không khỏi nhảy một cái, trong đầu đột nhiên lóe lên, đoán ra đại khái:
"Chẳng nhẽ cậu cho rằng..."
Lạc Xu ngẩng đầu nhìn cô.
Ninh Á thở dài:"Thật ra giới chúng ta rộng như thế, tớ cũng có nghe nói chuyện trước kia của tình lang nhà cậu, có điều đều là đồn đãi, cậu thích anh ta như vậy, tớ cũng không tiện nói thẳng, không ngờ cậu lại tự phát hiện."
"Đồn cái gì?" Lạc Xu hỏi.
"Nghe nói anh ta là gay." Ninh Á xem xét sắc mặt cô, nói một cách cẩn thận: "Chắc cậu vẫn còn nhớ chuyện Giang Chi Lâm mâu thuẫn với Việt do vị trí nam chính Sở Minh Đế chứ, lúc ấy anh trai tớ còn bật cười nói rằng: Phó Tấn vừa ra nước ngoài, hậu cung liền đại loạn.
Tớ hỏi anh ấy có ý gì, anh ấy nói hai người này đều là tình nhân của Phó Tấn, lúc ấy tớ nửa tin nửa ngờ, nhưng không dám nói với cậu, sợ cậu nghĩ tớ nói xấu tình lang ca ca của cậu, hơn nữa loại chuyện đó cũng không có chứng cứ gì nên bỏ qua, hôm nay cậu nhắc lại... tớ mới nhớ đến."
Lạc Xu hạ mi mắt không nói, ngón tay âm thầm nắm chặt ga giường, nắm đến nỗi trắng cả khớp xương.
"Cậu định thế nào?" Ninh Á nhẹ giọng hỏi, khuyên: "Kỳ thật chúng ta đều biết hết đám đàn ông trong cái giới này, tên nào tên ấy phong lưu thành tính, đàn ông tốt có thể đếm được trên đầu ngón tay, dạng bao dưỡng minh tinh như này cũng không phải số ít. Không cần biết là thật hay giả, cậu thích Phó Tấn lâu thế, hiện tại vất vả lắm mới tu thành chính quả, chẳng lẽ muốn canh cánh trong lòng chuyện của quá khứ sao?"
"Tớ cứ nghĩ đến chuyện đó là lại cảm thấy như mắc nghẹn ở cổ họng." Lạc Xu nói nhỏ: "Hôm nọ tớ nghe thấy anh ấy hô tên này sau lưng tớ, ngữ điệu đó vừa giống như oán hận lại vừa giống như yêu mà không được. Tớ đột nhiên nhận ra đó mới cảm xúc chân thật của anh ấy.Người đàn ông dịu dàng, bao dung, kiên nhẫn mà tớ nhìn thấy chẳng qua chỉ là một lớp vỏ ngụy trang giả dối..."
"Vậy cậu định làm gì?" Ninh Á không kiên nhẫn nhìn cô, nghe miêu tả là có thể não bổ thành một vở kịch cẩu huyết ngược luyến tình thâm giữa Phó Tấn và Việt Từ.
"Tớ muốn gặp Việt Từ." Lạc Xu nhìn cô bạn, thái độ kiên đinh: "Chưa nói đến những kẻ khác, tại sao lại là anh ấy chứ, tớ không muốn cứ mơ mơ màng màng đính hôn như vậy, ít nhất phải làm rõ sự việc trước khi đính hôn!"
Thần tượng mà cô thích, lại chính là người mà chàng trai cô thầm mến nhiều năm cực kỳ để ý. Khúc mắc giữa hai người họ có vẻ rất sâu, sâu đến nỗi cô không chen vào lọt.Mỗi khi nghĩ đến đấy, tim cô lại chua xót, không rõ là không cam lòng hay là khó bình ổn ý nghĩ, tóm lại là không bỏ qua được.
Ninh Á thấy thế thở dài: "Anh ấy hiện đang quay chương trình thực tế, vừa đúng dịp tớ đến Bình Thành công tác, nếu cậu muốn thì đi cùng tớ đi."
....
Gần đây Bình Thành rất náo nhiệt, vốn chính là mùa du lịch, lại có thêm Thực Sắc Sinh Hương quay ở đây gần một tháng, vào ngày quay cuối cùng, du khách cùng fans hâm mộ kéo đến đông nghìn nghịt, mấy con phố ẩm thực chật như nêm cối.
"Ninh Á, chỗ này đông quá, địa điểm quay ở đâu vậy?"
"Tớ đã hỏi thăm rồi, do lưu lượng khách trên đường quá nhiều nên tổ chương trình đã chuyển địa điểm quay hôm nay sang Thành ẩm thực, phía này, cậu đi theo tớ."
Hai cô gái dắt tay nhau chen qua biển người chật chội,