"Ở hiện trường giải cứu sao lại không có cảnh sát nhỉ?"
"Bóng người đó có phải là người đại diện Tư Minh Tu không?"
"Ảnh dáng người Tư Minh Tu.jpg, ảnh bóng người đàn ông mờ mờ mặc sơ mi đen.jpg, nhìn hai cái này rõ là không cùng một người."
"Có thể xuất hiện vào thời khắc an nguy đó, nếu nói người ấy chỉ có quan hệ bạn bè bình thường với Việt thì thật vô lý. Hơn nữa, căn cứ lời nói xấu nửa giả nửa thật của Tần Thư thì không chừng thật sự là cái người gọi là kim chủ nọ, khi xảy ra sự việc anh ta cũng đang ở ngay tại Bình Thành nên mới có thế chạy đến đúng lúc như thế."
"Dựa theo những gì phân tích được, người này cao từ 180 cm đến 185 cm, vai rộng, eo hẹp, bước đi thong thả, tư thế ổn định có tiến có thủ, nhìn qua là biết đã từng huấn luyện, áo sơ mi trông có vẻ đơn giản khiêm tốn, nhưng từ kiểu dáng, cảm giác về chất liệu vải cũng có thể đoán được là hàng đặt may do nhà thiết kế nổi tiếng làm riêng, hơn nữa có thể đi lại tùy ý ở hiện trường chứng tỏ bối cảnh người này tuyệt đối không thể khinh thường!"
Phán đoán này xuất hiện nhất thời làm cả đám người khiếp sợ:
"Quỳ đại thần, một đoạn cut mờ mờ ngắn ngủn mà cũng có thể phân tích toàn diện như vậy!"
"Thực tế không chênh lệch so với suy đoán của đại thần mấy, tư thế đi đường của chú tôi cũng y như vậy, có lần anh tôi định tập kích sau lưng chú ấy, bị chú ấy hất một cái qua vai ngã dập mặt ha ha ha ha"
"Nhớ lúc trước có một chị gái suy đoán ngược dòng dư luận, không ngờ lại đúng rồi nha!"
Lại có người phân tích sâu hơn:
"Hẳn không phải quan hệ kim chủ bao dưỡng đâu, bằng không sao Việt có thể gọi người ta lại đây một cách thẳng thừng, thoải mái như vậy được, đối phương còn ngoan ngoãn lại đây thật, theo tôi thấy thì giống quan hệ yêu đương hơn đấy~~"
"Đẹp trai, bối cảnh thâm hậu, còn chạy đến hiện trường ngay tức khắc, rõ ràng là tình yêu đích thực, chúc mừng hậu cung của Việt Việt lại có thêm một giai lệ ha ha ha ha!"
"Khê thiếu đang mải quay phim, đạo diễn Phương ra nước ngoài, Ansel thì hoàn toàn mang bộ dạng si tình ẩn nhẫn, Việt Việt lại bắt đầu trêu hoa ghẹo nguyệt không thèm kiêng nể gì, hình tượng tra tổng công không đổ. (icon mặt dog)"
Trong khi cư dân mạng đang bừng bừng hứng thú với thân phận người đàn ông nọ, bàn tán ngất trời, thì người post lên đoạn video cut đột nhiên xóa Weibo không một tiếng động. Sau đó, giống như virus khiến người ta không kịp đề phòng, những tin tức có liên quan đến bóng dáng người đàn ông kia cũng bị xóa sạch sẽ, mỗi khi có ai nhắc đến từ nào mấu chốt đều sẽ lập tức bị thanh lý, người liên can nhìn trang tin trống rỗng mà mờ mịt.
"Sao thế, tin về bóng người kia dường như đã bị xóa hết rồi?"
Một giây sau tải lại trang đã không thấy câu nghi vấn vừa rồi đâu nữa.
"Video tôi tải lên bị Weibo xóa, dựa vào cái gì chứ?"
"Có người đang cố ý ngăn cản, không cho nhắc tới sự việc có liên quan đến bóng người đàn ông."
Một giây sau, post Weibo đó cũng hoàn toàn biến mất.
"Wow, đúng là không cho nhắc đến nha, từ khóa chính là bóng người đàn ông à, có thể khống chế truyền thông toàn bộ mạng xã hội như thế, tôi đã có nhận thức mới về bối cảnh thâm hậu của vị UKW phiên bản hiện thực."
"UKW là cái gì?"
"You - Know - Who, ý là người mà ai cũng biết là ai đấy, cái này chắc thím trên lấy theo Voldemort trong Harry Porter đó."
"Ha ha ha ha, cụm từ này được dùng rất chuẩn!"
Càng là điều cấm trên mạng, càng chứng tỏ có chỗ không bình thường, nên khi từ khóa bóng người đàn ông dần dần bị xóa hết, cái tên UKW lại lặng lẽ trở nên lưu hành. Bởi vì không thể nhắc tới, lòng hiếu kỳ và sự nhiệt tình của cư dân mạng mới càng bị kích phát lên.
....
"Bóng người đàn ông gì?"
Lô Khê nhíu mày, mở xem video trực tiếp, thấy trong đó có một bóng người cao lớn lướt qua, không phải Tư Minh Tu, cũng không phải Phương Trung Quy, thế nhưng bóng người đó lại mang đến cho cậu một cảm giác quen thuộc như từng quen biết.
Cậu nhắm mắt, vẫn không nghĩ ra người kia là ai, màn hình để lâu quá tự động tối đi, cậu vội mở lại, thấy video đã bị người xóa sạch, các tin tức liên quan cũng bị thanh lý không còn một mảnh trong mấy phút, chỉ còn lại một danh từ ám chỉ: UKW.
Lô Khê sờ sờ màn hình, sắc mặt lạnh dần, ngữ khí không tốt: "Rốt cục là ai..."
....
"Ai cho các cậu xóa."
Giọng Phó Bồi Uyên trầm thấp chứa đầy vẻ không vui, đặc trợ Đoạn nghe mà nhảy dựng trong lòng, vội giải thích: "Tam gia, đây là quy định ngài đã đặt ra từ vài năm trước, cấm chỉ bất kỳ tạp chí, trang tin nào đề cập đến tin tức về ngài, tránh những trường hợp bị minh tinh lợi dụng danh tiếng. Thế nên cứ mỗi lần xuất hiện những tin tức như thế, đội truyền thông đều lập tức xử lý luôn."
Anh theo Tam gia mấy chục năm, tất nhiên biết rõ mọi chuyện, nhớ lúc trước có một sao nữ hạng thấp ám chỉ quan hệ giữa mình và Tam gia trước mặt truyền thông, đến lúc tuôn ảnh chụp thì hóa ra là Nhị gia, khiến Phó gia lúc đó vô cùng xấu hổ.
Tam gia không để người làm rõ ngay, chỉ chặn đứng toàn bộ hoạt động của ngôi sao đó, đồng thời hạ mệnh lệnh kia, một lần chấp hành là kéo dài mấy chục năm, chưa bao giờ phạm sai lầm, không nghĩ sẽ gặp vấn đề ở chỗ Việt Từ.
Phó Bồi Uyên nhìn video trên máy tính, cảm xúc khó hiểu lóe qua trong mắt, nói thản nhiên: "Sau này phải loại trừ những việc có liên quan đến Việt Từ, bất luận quyết định gì cũng phải báo trước cho tôi biết."
"Vâng." Đặc trợ Đoạn nhìn khuôn mặt bình thản của hắn, chần chờ hỏi: "Bây giờ tôi bảo đội truyền thông khôi phục lại tin tức có được không?"
"Không cần, thay đổi xoành xoạch thì lại không ổn." Phó Bồi Uyên khoát tay, mặc dù đây là cơ hội thiên thời địa lợi nhân hòa, nhưng cũng không phải cơ hội duy nhất, hắn hơi trầm ngâm, nói: "Nhớ để mắt chú ý việc đính hôn của Phó Tấn, đừng để sơ suất."
....
Dạo gần đây, đạo diễn Dương có thể gọi là đắc ý dào dạt, tuy quá trình quay Thực Sắc Sinh Hương gặp nhiều khó khăn, nhưng chính nhờ khó khăn đó mới tạo nên sức nóng hiện tại. Không chỉ tập phát sóng mới nhất phá kỷ lục tỉ lệ người xem cao nhất toàn quốc, mà độ quan tâm cũng kéo dài không giảm, khiến chương trình này từ trạng thái hơi hơi nổi tiếng đã biến thành cực "hot" chỉ sau một đêm.
Nghi Nguyên Vệ Thị cực kỳ coi trọng chương trình này, Giám đốc đài vung bút chi một triệu làm tài chính, đặt chương trình ở ngôi vị hoàng kim của Nghi Nguyên, đứng đầu danh sách đề cử cho khán giả. Nước lên thì thuyền lên, trong lúc nhất thời, giá trị con người của đạo diễn Dương cũng tăng lên theo, tốc độ như nằm mơ.
Trong yến hội, đạo diễn Dương được khách khứa vây quanh, tiếng khen không dứt, không ít Giám đốc công ty lớn tung ra cành ô liu, nhóm minh tinh từng tỏ vẻ cao ngạo cũng dùng khẩu khí thân quen để vui đùa đề nghị được tham gia chương trình, ngay cả các bên quảng cáo cũng dán lại gần nhằm tạo quan hệ, chủ động đề xuất đầu tư show.
Cách đó không xa, Tổng Giám đốc công ty thời trang nam GT khu vực Đông Á là Cố Thành Huy nhấp một ngụm rượu, hỏi thư ký đứng cạnh: "Đằng kia là đạo diễn của Thực Sắc Sinh Hương à?"
Thư ký nhỏ giọng đáp: "Là đạo diễn Dương, từ sau khi phát sinh vụ án bắt cóc Việt Từ, danh tiếng của tổ chương trình liên tiếp tăng lên. Hiện tại ông ta chính là người nổi tiếng trong giới, ngài nghe mà xem, phía bên ấy còn hô cả Bá Nhạc* nữa kìa."
Việt Từ.
Trong đầu Cố Thành Huy hiện lên biểu hiện của Việt Từ trong Thực Sắc Sinh Hương, cùng với hình ảnh người thanh niên không hề lộ thất thố, rất bình tĩnh tỉnh táo trước tử vong, không khỏi cười cười, nói: "Hợp đồng hình tượng đại sứ mới của GT không phải được ký với cậu ấy sao, nhân dịp này đầu tư Thực Sắc rồi công bố đi."
"Việc này..." Thư ký chần chừ.
Cố Thành Huy nhìn anh ta, hỏi: "Sao vậy, có vấn đề?"
"Là thế này ạ." Thư ký trả lời: "Lúc đầu đúng là ngài coi trọng chọn Việt Từ làm hình tượng đại sứ, nhưng sau Lý