HƯỚNG ĐÔNG LƯU - CHƯƠNG 63
Tác giả: Giang Nhất Thủy
Edit: Alex
_____________
Thứ Niệm Vọng cầm trong tay chính là Hà Thần Lệnh.
Đại Ty Mệnh, Phong Bá và Hà Thần của Giám Thiên Ty, mỗi người đều có một thẻ lệnh bài chứng minh thân phận.
Lệnh bài này không chỉ tượng trưng cho thân phận mà còn là chìa khóa mở ra truyền thừa trong Giám Thiên Ty.
Giám Thiên Ty chính là vì không có Hà Thần Lệnh nên truyền thừa Hà Thần mới đứt đoạn.
Thanh Lam vẫn luôn điều tra tung tích của Phong Bá và Hà Thần, nhưng đến tận trước lúc chết cũng chỉ tìm được Phong Bá.
Hiện giờ nàng đã đi về cõi tiên, Hà Thần lại bất ngờ xuất hiện, Hạng Tư Niên sao có thể không kinh ngạc cho được?
Huyên Cảnh Thần ngưng mắt, nhìn sang Hạng Tư Niên.
Hạng Tư Niên hiểu ý, bèn đứng từ xa mà thu lấy thẻ lệnh bài đen nhánh trong tay Niệm Vọng.
Đầu ngón tay nàng bừng lên một tia lửa, cháy trên lệnh bài, đốt ra từng luồng sáng xanh u ám.
Hạng Tư Niên vô cùng kinh ngạc, lại nhìn về phía Huyên Cảnh Thần mà gật gật đầu.
Huyên Cảnh Thần nhìn Niệm Vọng vẫn đang quỳ trong trướng, cất giọng hỏi: "Nếu ngươi là Hà Thần, vì cớ gì đến giờ mới về triều? Còn nữa, ngươi muốn nói chuyện gì với trẫm?"
Niệm Vọng cười chua xót, đáp: "Cũng không phải thần không muốn về triều, chỉ là trên người thần có tội." Hắn ngước mắt nhìn về phía Huyên Cảnh Thần, rồi nói như thật như giả: "Khi Đại Ty Mệnh Thanh Lam còn ở thế gian, thần không dám bước vào Nguyên Châu nửa bước.
Là năm xưa Thứ Đế đã ra lệnh cho mọi người của Giám Thiên Ty, chỉ cần nhìn thấy ta thì giết bất luận tội."
"Thế à? Ngươi đã phạm tội gì?" Huyên Cảnh Thần chau mày, nghi hoặc hỏi.
"Tội khi quân." Niệm Vọng trần thuật từng câu chữ: "Ta là Hà Thần, cùng với Phong Bá, đều là kẻ thủ vệ đế vương.
Nhưng người năm đó ta đi theo lại không phải Thứ Đế mà là Hoàng phu của Thứ Đế, Dương Vọng tiên sinh.
Dương Vọng tiên sinh, cũng chính là cha ruột của Chiêu Minh Thái tử điện hạ.
Dương Vọng tiên sinh có ơn tri ngộ với ta, nên sau khi Dương gia đại biến, ta liền nghe tín ngưỡng trong lòng mà đi theo Sóc điện hạ khi ấy hãy còn nhỏ tuổi."
Lời Niệm Vọng nói nửa thật nửa giả.
Hắn chưa từng có ý định sẽ theo Chung Ly Sóc.
Nhưng trước mặt Huyên Cảnh Thần, hắn lại vờ như mình là một thần tử trung tâm.
Huyên Cảnh Thần cau mày, hỏi: "Chẳng lẽ đó là lí do mà Thứ Đế phán ngươi tội khi quân?"
Niệm Vọng lắc đầu: "Cũng không phải vậy, mà là do một chuyện khác.
Đây là bí mật của tiền triều, chỉ là giờ Thứ Đế đã chết, ta cũng có thể nói ra."
"Năm đó, sau khi Thứ Đế lâm bồn, Dương gia đại biến.
Hoàng phu không được Thứ Đế yêu thích nên Sóc điện hạ mới sinh cũng vì thế mà bị ném vào lãnh cung, để cung nhân nuôi nấng.
Lúc ấy, ta và Phong Bá đều là người bảo vệ bệ hạ, lại bị Thứ Đế phái đi lãnh cung xem chừng Sóc điện hạ."
"Sau đó, ta phát hiện ra một bí mật động trời."
"Thứ Đế tên húy một chữ Trần.
Mà có rất ít người biết Tuyên Ninh Trưởng Công chúa, muội muội song sinh của Thứ Đế có tên một chữ Yên.
Năm đó, sau khi Dương gia đại biến, Tuyên Ninh Trưởng Công chúa qua đời vì bạo bệnh, Thứ Đế đã tổ chức quốc tang."
"Thật ra không đúng.
Trưởng Công chúa vẫn còn sống trên đời.
Nàng ở cùng Sóc điện hạ trong lãnh cung, bị Thứ Đế giam cầm." Niệm Vọng ngẩng đầu, nhìn thoáng qua vẻ mặt Huyên Cảnh Thần, thấy nàng không hề đổi khác lại tiếp tục nói.
"Thứ Đế...!thế mà lại sinh ra tình cảm trái luân thường đạo lí với muội muội ruột thịt." Niệm Vọng hít sâu một hơi, lại nói: "Phong Bá là người trung quân, hoàn toàn không ý kiến với tình cảm của đế vương.
Tuyên Ninh Trưởng Công chúa là một người rất mực dịu dàng.
Sóc điện hạ được nàng dạy dỗ trở nên vô cùng thông minh sáng suốt, bác học đa tài.
Ta vốn nghĩ mình và Phong Bá sẽ giữ kín bí mật thâm cung ấy mãi đến khi chết già.
Nào ngờ ngày vui ngắn chẳng tày gang, Sóc điện hạ..."
"Vào ngày sinh nhật tám tuổi, Sóc điện hạ nói muốn bò ra cung tường nhìn xem, lại bị hù dọa mà ngã xuống." Niệm Vọng thở dài một tiếng: "Điện hạ quá mức thông minh, không phải phàm trần tục tử, lại vì sát nghiệt của Thứ Đế khiến cho không thể sống quá tám tuổi là hồn phải về với Đông Hoàng."
"Tuyên Ninh Trưởng Công chúa yêu mến điện hạ, xem nàng như con ruột, bèn cầu chúng ta cứu người."
"Phong Bá là thủ vệ của đế vương.
Chưa được Thứ Đế cho phép, đương nhiên sẽ không đồng ý.
Mà ta...!vốn chính là người đi theo Sóc điện hạ, lẽ dĩ nhiên sẽ toàn tâm cứu giúp."
"Tuyên Ninh Công chúa và điện hạ có quan hệ máu mủ.
Thần bèn thi triển cấm thuật, mong có thể nghịch chuyển tinh bàn của Đông Hoàng." Niệm Vọng nhếch khóe môi, thở dài một tiếng: "Đại Ty Mệnh kiến thức uyên bác, hẳn cũng có biết một hai về vu thuật thay đổi thiên mệnh này."
Hạng Tư Niên kích động, bật thốt lên: "Vật đổi sao dời, lấy mạng đổi mạng?"
"Chính là như thế.
Vậy nên Sóc điện hạ sống lại, mà Tuyên Ninh Công chúa lại hương tiêu ngọc vẫn." Niệm Vọng nói: "Trưởng Công chúa biết Thứ Đế sẽ vì chuyện ấy mà muốn ta chết.
Nhưng Công chúa lại là người rất mực bao dung, biết thế đã mệnh ta thi thuật xong liền bỏ chạy đến Vân Châu."
"Nam Cương Vân Châu chính là nơi Đông Hoàng sẽ không quản chế, cũng là nơi mà các Ty Mệnh của Giám Thiên Ty chẳng thể tính đến.
Nhưng Phong Bá trung quân, đuổi giết ta suốt bao năm, khiến ta không cách nào trở lại Nguyên Châu."
"Chuyến này vừa đi, đó là đi rất nhiều năm.
Khi một lần nữa quay về Nguyên Châu thì thứ thần nhìn thấy chính là di vật của Sóc điện hạ." Niệm Vọng chuyển mắt sang án thư của Huyên Cảnh Thần.
Huyên Cảnh Thần cũng nương theo tầm mắt hắn mà nhìn miếng ngọc giờ đã vỡ nát của Chung Ly Sóc, lòng đầy đắng chát.
"Đây là tội của thần." Niệm Vọng than một tiếng, lại nói: "Thân là thần tử mà không bảo hộ được quân vương." Trong đôi mắt vẩn đục của hắn mơ hồ lóe lên ánh nước, khiến người ta rung động.
"Vi thần vừa về Nguyên Châu đã lập tức điều tra chuyện viện quân Uyển Châu, lại phát hiện chủ tướng Uyển Châu khi ấy là Từ Minh Nghĩa mang lòng quấy rối."
"Từ chỗ Từ Minh Nghĩa, tra đến Trang Tử Lễ, lại phát hiện một bí mật động trời khác.
Hóa ra trước khi tự thiêu, Sóc điện hạ đã bị kẻ gian hãm hại." Niệm Vọng ngước mắt nhìn Huyên Cảnh Thần, rồi nói như đau đáu khôn nguôi: "Ta dùng bí pháp tra xét, rốt cuộc biết được cái chết của Sóc điện hạ là do loạn thần Trung Châu gây ra!"
"Kẻ gian này, chính là con trai của phản thần Trung Châu Vương năm xưa, Thế tử Chung Ly Trình!"
Huyên Cảnh Thần vừa nghe đến cái tên mình truy tra đã lâu ấy thì toàn thân lập tức căng chặt.
Nàng nói: "Ngươi có biết, người này hiện đang ở đâu?"
Niệm Vọng đáp: "Ta truy tra hồi lâu, chính là để báo thù rửa hận cho Sóc điện hạ.
Người này dùng tên giả Tiền Trình lẻn vào cung, làm một tiểu thị vệ mà hạ độc Sóc điện hạ."
"Hiện giờ hắn đã lên làm Thống lĩnh Kim Bào Vệ, liền cùng mưu tính