Buổi tối về đến nhà, Hướng Tiểu Viên nhìn thấy wechat của em gái Tiểu Cảnh gửi tới, mở đầu là một sticker nhe răng cười to, cô ấy nói chị có thể viện trợ cho em chút tiền không, khi nào công ty trả lương em sẽ gửi lại chị? Hơn nữa đừng nói với mẹ cô ấy, cũng chính là bác của Tiểu Viên.
Cô ấy cần hai ngàn tệ.
Tiểu Viên không nói hai lời đã chuyển cho cô ấy, Tiểu Cảnh gửi tin nhắn thoại đến, cô ấy huhu giả khóc: “Chị đúng là chị ruột của em, em yêu chị nhất!”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Được rồi, em bớt yêu chị lại đi, tiêu tiền phải có tính toán một chút!”
“Em biết mà, thật ra cũng không thể trách em, tháng này có tới 3 người bạn cùng lớp kết hôn, tháng này còn phải đóng tiền thuê nhà quý sau, vất vả lắm mới tiết kiệm được chút tiền lương mà cũng hết sạch rồi.”
“Biết rồi, mau ngủ sớm đi đừng thức khuya.”
“Vâng, cảm ơn chị, chờ em kiếm được nhiều tiền sẽ mua túi LV cho chị.”
“Chị chờ túi LV của em nửa đời người rồi.”
“Ha ha.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
…
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tiểu Cảnh là con gái của bác Tiểu Viên, vừa mới tốt nghiệp một năm, cô ấy đang học đại học ở Bắc Kinh, tốt nghiệp xong cũng ở lại đó làm việc.
Tiểu Viên hiểu rõ áp lực ở một thành phố lớn, nên cũng không trách em gái.
Ngoài trừ chăm lo cho em gái vừa mới tốt nghiệp nên thu nhập còn thấp, thì cô cũng bằng lòng trông nom con gái của bác mình, từ nhỏ bác rất thương cô, mặt bằng mà bây giờ Tiểu Viên mở quán mỳ cũng chính là của bác tặng không cho cô.
Hai năm trước Hướng Tiểu Viên mới từ thành phố lớn về quê.
Khi cô tốt nghiệp, nghe người khác nói rằng công ty startup đang nhận đào tạo nhân viên nên cô đã tới một công ty nhỏ, đào tạo cũng khá tốt nhưng công ty lại phá sản, cô làm việc hai năm, cả hai đều sụp đổ, còn một công ty khác thì không phát tiền lương. Tiểu Viên lại tìm công việc khác, nhưng cô thường bị chê vì đổi việc thường xuyên không làm lâu dài, cô đã giải thích là công ty phá sản, nhưng HR lại bảo sao cô không tự tìm lý do ở bản thân mình đi… Công việc thì khó tìm, nhà cô thuê thì xảy ra vấn đề an toàn, Tiểu Viên đã trực tiếp về quê.
Bởi vì bố mẹ ép cô kết hôn, tình cảm gia đình căng như dây đàn, cô trốn sang ở với bác, một mình mở một quán ăn, kiếm được bao nhiêu xài bấy nhiêu, cuộc sống cũng khá tốt.
Sau khi chuyển tiền cho em gái, Tiểu Viên ngồi xuống tính lại sổ sách, việc kinh doanh trong quán chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng, làm sao đây?
Cô suy nghĩ một hồi lâu, cảm thấy mình không thể cứ mãi bán mì sợi, phải tận dụng hết thời gian ăn sáng và ăn tối.
Muốn kiếm tiền thì phải bán món gì đó không có ở thị trấn nhỏ này, Hướng Tiểu Viên nhớ tới hồi ở Quảng Đông, cô rất thích ăn món bánh cuốn. Cách làm bánh cuốn rất dễ, chỉ là cô không biết pha nước sốt, cũng may bây giờ cái gì cũng có trên mạng, Tiểu Viên mở máy tinh xem video dạy nấu ăn, muốn làm thử ở nhà trước.
Quán buffet khai trương rất náo nhiệt, vì gần đây có điểm thi của cuộc thi nào đó, khoảng thời gian ăn trưa không những quán anh xếp hàng dài, mà quán mì của Tiểu Viên cũng chật ních người. Cô bận tối mặt tối mày, còn liên tục nghe thấy tiếng hối thúc đồ ăn ở quán bên cạnh.
“Khoai tây sợi khoai tây sợi mau lên!”
“Ba chỉ xào tới đây!”
“Cơm cơm, nhường một chút đi!”
…
Cuộc thi diễn ra hai ngày, bận rộn trong quán hai ngày trời, đến ngày thứ ba thì bắt đầu có sự chênh lệch, cho đến hai giờ mà quán của Tiểu Viên chỉ có ba vị khách, còn quán bên cạnh thì vẫn tấp nập như trước.
Tiểu Viên không thể không lo lắng, cô rảnh rỗi không có gì làm, xem bài giảng trên mạng làm thử một phần bánh cuốn nước sốt, trong quán có bột gạo, cô tráng bánh lên chảo, sau khi chín thì rưới thêm nước sốt rồi thưởng thức, mặc dù không quá chính thống nhưng vẫn khá ngon, dù sao người dân bản địa cũng thích ăn cay, thêm ớt thì càng ngon.
Chuẩn bị xong cái này, cô