Hữu Duyên Thiên Lý

88: Chương 87


trước sau


Lý lão gia đêm đó, triệu tập Trần Hạ trở về, đồng thời cho lính canh nghiêm ngặt trong phủ.

Còn Tiểu Đinh thì cả đêm túc trực bên cạnh Tiểu Hướng.
Lúc cầm máu cho vết thương, tay thì run lẩy bẩy, trong đầu thì có hàng ngàn câu hỏi, nhưng miệng lại chẳng mở được.

Tiểu Hướng nhìn không nỡ, cô nắm tay của Tiểu Đinh thều thào.
"Tôi tự cầm máu được, cậu không cần phải giữ nữa đâu."
Tiểu Đinh tiết chế lại sự sợ hãi, dù tay còn khẽ run nhưng cậu tuyệt đối làm sao có thể không cứu giúp cô gái này.
"Đừng nghĩ nhiều, cô chỉ việc nghỉ ngơi thôi.."
Tiểu Hướng ngả người ra ghế, mắt nhắm hờ, giọng chua chát.
"Đêm rồi còn tới gây phiền hà cho Lý lão gia cùng mọi người.."
"Thật sự thì..

trong cung đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Tiểu Đinh không nhịn được nữa, ngập ngừng hỏi.
"Trong cung hả..


lúc nào chả có chuyện chứ.."
"Không phải chuyện kia, mà ý tôi muốn hỏi, chuyện đêm hôm cô vào trong phủ, có liên quan gì tới Lý lão gia..

hay là thiếu gia có chuyện rồi.."
Tiểu Hướng lắc đầu, bên cạnh Tiểu Đinh lo lắng nhưng tay chân vẫn để ý mà thay băng vải cầm máu cho cô đợi thầy lang.
"Chuyện này không liên quan tới thiếu gia đâu..

chuyện này là chuyện riêng giữa công chúa và Lý lão gia..

tôi không tiện nói."
Tiểu Đinh nghe vậy biết cho dù cố hỏi cũng không nghe được sự thật, cậu biết ý dừng lại, vừa hay đúng lúc lang y tới sơ cứu cầm máu, xử lý vết thương cho Tiểu Hướng.

Tiểu Đinh ngồi cạnh chăm chú lắng nghe lang y kê thuốc dặn dò.
Tiễn lang y đi rồi, cậu vẫn ngồi cạnh giường hỏi han Tiểu Hướng.
"Cố gắng nghỉ ngơi, nếu mai chưa thể về được thì cứ ở lại đây, có chuyện gì Lý lão gia sẽ giúp cô viện một cái cớ nào đó để công chúa yên tâm."
Tiểu Hướng lập tức lắc đầu.
"Không được, vết thương này chỉ mất máu thôi không có mất mạng, tôi nghỉ tạm qua đêm nay ngày mai sẽ quay lại trong cung luôn.

Không thể chậm trễ."
Tiểu Đinh nhìn thấy sự lo lắng, bất an trong ánh mắt của Tiểu Hướng, chuyện gì mà khiến công chúa phải kêu người tới phủ báo tin vào đêm khuya, không những thế còn có người ám sát đằng sau.

Chuyện gì quan trọng khiến lão gia phải triệu tập Trần Hạ lập tức trở về, rồi có cả lính gác nghiêm ngặt, thật sự đây không phải chuyện gì bình thường gì cả.
Tiểu Đinh yêu quý Lý phủ, tôn trọng lão gia và yêu thương thiếu gia, nhờ lão gia mà cậu có cuộc sống ấm no như bây giờ, chuyện gì động tới sự an nguy của hai người họ, cậu nguyện hy sinh tính mạng này để bảo vệ.
"Tiểu Hướng, chuyện gì vậy, cô nói cho tôi nghe đi.

Chuyện gì mà kinh động lão gia tôi đêm khuya đến như vậy, hiện giờ sức khỏe lão gia cũng không tốt, tôi lại càng không thể đứng trân ra đó nhìn lão gia như vậy."
Tiểu Hướng nhìn vào đôi mắt sáng của Tiểu Đinh, hỏi.
"Cậu là gì mà đòi biết mấy chuyện đó?"

Nét mặt lạnh lùng của Tiểu Hướng khi hỏi ngược lại, như mũi tên lạnh lẽo xuyên thẳng vào tim cậu.
"Thế tại sao cô lại vì công chúa mà nguyện hy sinh tính mạng?"
Tiểu Hướng cũng bất ngờ, cô nhìn Tiểu Đinh trước mặt, giây trước còn thấy cậu hiền lành, yếu đuối.

Giây sau đã thấy ánh mắt kia sáng ngời, gương mặt lạnh lùng, phi thường mạnh mẽ.
Tiểu Hướng im lặng vài giây suy ngẫm, Tiểu Đinh ngồi cạnh lưng thẳng tắp, kiên định.
"Tôi vẫn ngồi đây sẵn sàng nghe cô kể, tôi nguyện vì lão gia mà làm tất cả."
"Chuyện trong cung, dù tôi có nói cậu cũng không hiểu, nhưng tôi chỉ nói đại khái qua thôi, sau này chuyện

này thêm cậu biết nhất định không thêm ai biết, cậu biết rồi thì hy vọng một lòng giúp sức, bảo vệ lão gia.."
Tiểu Đinh gật đầu, ánh mắt thành tâm lắng nghe.
"Trong cung hiện giờ càng lúc càng loạn, cậu vẫn biết có hai phe đối lập nhau, hoàng hậu và An thái phó theo phe đối lập.

Lý lão gia ba năm trước thất bại dẹp loạn ở vùng Tàn Chi, chuyện này làm mất một lượng kim ngân trong ngân khố, An lão gia ngày đêm bên cạnh nhà vua kêu khủng hoảng ngân khố, phải tăng siu thuế để bù đắp lại, chuyện này lại được phê duyệt qua.
Lần đó, công chúa đến vấn an hoàng hậu, phát hiện được An lão gia cùng hoàng hậu đang bàn tính dùng siu thuế đó mua lương thực giá rẻ, sau rồi bán giá cao, chia nhỏ số tiền đó để đổ vào những khách đi3m của An lão gia.

Như vậy sẽ mất cân bằng trọng lượng ngân sách, dân đói kém rồi lúc đó An lão gia chỉ cần tác động nhỏ là mọi chuyện xấu xa sẽ đổ lên đầu Lý lão gia.

Mục đích của bọn họ là làm sụp đổ vị thế của Lý lão gia."
Tiểu Đinh khẽ hít một hơi sâu.

Tiểu Hướng tiếp tục.

"Công chúa từ nhỏ đã được học hỏi nhiều sách vở, nhiều kiến thức, nàng hiểu rằng chính phụ mẫu của mình đang làm một chuyện tổn hại đến đất nước, thậm chí là còn thấy bác của mình len lỏi ý muốn lật đổ vua cha nắm quyền.

Công chúa từ ngày đó đã bí mật gặp Lý lão gia, hai người bọn họ tới giờ vẫn mật tín cho nhau."
Tiểu Đinh chìm vào trong đống suy nghĩ ngổn ngang.
"Công chúa bất bình, nàng không chấp nhận việc của mẫu thân, cũng không thể trực tiếp bày tỏ ngăn cản, nàng lúc đấy đã mạnh dạn trực tiếp nhờ người thông báo hẹn gặp riêng Lý lão gia để cấp báo."
Tiểu Đinh thế mà đã há miệng bất ngờ.
"Công chúa thật đáng khâm phục, tuổi nhỏ mà chí lớn, thật là một bậc hiền tài của đất nước."
Tiểu Hướng gật đầu, ánh mắt chứa đầy sự ngưỡng mộ, tự hào với công chúa.
"Gần đây, An lão gia không nhẫn nhịn thêm nữa, vẫn nung nấu ý định lật đổ ngai vàng lên nắm quyền hành.."
Tiểu Đinh cúi đầu suy ngẫm.

Tiểu Hướng thở dài một hơi, nhớ tới dáng vẻ của công chúa.
"Công chúa trông nhỏ bé như vậy nhưng đâu ai biết nàng từ lâu vẫn gồng mình làm lá chắn bảo vệ cha, bảo vệ giang sơn này."
Tiểu Đinh nhìn dáng vẻ mệt mỏi của Tiểu Hướng, cũng không muốn làm phiền nữa, cậu kéo chăn lên cho Tiểu Hướng, lòng cậu thương xót công chúa và thêm phần kính trọng công chúa.
"Ngủ đi, cô nghỉ ngơi đi, tôi không làm phiền nữa, ngày mai sẽ đưa cô về cung.".


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện