Tuy rằng nơi tổ chức liên hoan liền ngay tại thành phố này, nhưng cảnh sắc của bể suối nước nóng thật không tồi, còn có bán trọn bộ bưu thiếp vẽ tay. Trương Minh cảm thấy Hạnh Gia Tâm nhất định sẽ thích, vì thế mua một bộ nhét vào trong túi.
Thứ bảy liên hoan, về đến nhà đã là 10 giờ tối, chủ nhật được nghỉ, Trương Minh lấy bưu thiếp ra tinh tế nhìn một lần, lôi ra một lọ nước hoa đặt trong tủ không biết ai tặng, xịt vào bưu thiếp một cái, mới lại trịnh trọng mà đặt xuống.
Thứ hai rốt cuộc đã đến, Trương Minh sớm đi tới viện nghiên cứu, kế hoạch của hắn là ở dưới toà nhà thực nghiệm chờ Hạnh Gia Tâm xuất hiện, sau đó làm bộ ngẫu nhiên gặp được, tiếp đó đem bưu thiếp tặng cho nàng.
Nhưng bảo vệ cửa chỉ một câu liền quấy rầy kế hoạch của hắn: "Hôm nay sao đều tới sớm như vậy?"
"Còn có ai?"
"Tiến sĩ tiểu Hạnh xinh đẹp đó." Ông cười ha hả mà nói.
Trương Minh một hồi vui vẻ lại một hồi uể oải, vui vẻ chính là ai cũng khen nữ thần của mình xinh đẹp lại thông minh, uể oải chính là hắn lại không biết làm thế nào mới có thể bắt chuyện với nữ thần không ở cùng phòng thí nghiệm với mình.
Phòng A3 tầng 5, đèn quả nhiên đã sáng lên.
Trương Minh không dám lắc lư trước cửa, có một cái cửa sổ không cao, hắn làm bộ đi ngang qua, lé mắt ngắm vào trong, thấy được một bóng dáng chuyên chú.
Hạnh Gia Tâm đeo kính lúp đơn phiến, tóc đều vuốt gọn sau lỗ tai, hình dáng đẹp cực kỳ.
Tay Trương Minh nắm chặt di động ngo ngoe rục rịch, khi hắn lấy ra chuẩn bị chụp lén, Hạnh Gia Tâm đột nhiên nhìn lại đây.
Cả kinh đến ngón tay Trương Minh run rẩy một hồi, di động nhảy a nhảy, nhảy a nhảy, ném tới trên mặt đất.
Lần này Hạnh Gia Tâm liền một chữ "Ai" cũng chưa cho hắn, hờ hững mà quay mặt đi, tiếp tục cẩn thận quan sát dụng cụ tinh vi trên bàn.
Trương Minh nhặt di động, ngượng đỏ mặt, chạy bước nhỏ rời đi, cả ngày này cũng chưa lên lại tầng năm.
Giáo sư Uông đi công tác, mấy ngày nay đều sẽ không ở viện nghiên cứu. Hạnh Gia Tâm chọn đợt hàng mà Đàm Hữu đưa tới, tỉ mỉ mà kiểm tra, thế mà một chút tật xấu cũng không tìm ra được.
Giữa trưa ăn cơm ở nhà ăn xong, nàng đi kho hàng một chuyến, hai ngày này thường xuyên tới, đại thúc quản kho đã nhớ kỹ nàng, hỏi: "Lại tới lấy hàng à?"
"Không phải lấy hàng." Hạnh Gia Tâm đem túi trong tay đặt lên bàn của đại thúc, "Cái này không tồi, ngài nếm thử một chút."
Đại thúc thụ sủng nhược kinh (vì quá được sủng ái mà cảm thấy vừa mừng vừa lo), trong viện nghiên cứu có rất nhiều cô gái thông minh, nhưng xinh đẹp như Hạnh Gia Tâm thì rất ít. Cô gái như thế này vào viện nghiên cứu, chẳng sợ hiện tại còn chỉ là trong giai đoạn đi theo đạo sư làm nghiên cứu, cũng không thiếu người các giai tầng theo đuổi.
Được sủng ái, liền dễ dàng cao ngạo. Mà Hạnh Gia Tâm ngày thường khí chất thanh lãnh, lẽ ra nên càng thêm cao ngạo mới đúng.
Nhưng mấy ngày nay cô nàng này không có việc gì liền chạy đến kho hàng, tới lấy hàng, một lần không lấy hết mà lấy từng cái, lại mang từng cái trả lại. Thật sự là kỳ quái.
Hiện tại lại còn đưa trái cây cho hắn ăn, càng kỳ quái.
Đại thúc nhìn cái túi kia, loại trái cây này rất đắt. Vì thế hắn hỏi thẳng vào vấn đề: "Vậy có chuyện gì sao?"
Hạnh Gia Tâm cũng không vòng vo, nói thẳng: "Tôi muốn biết gần đây có đồ vật gì muốn đưa ra ngoài hay không."
"Mỗi ngày đều có ra ra vào vào, cô muốn phế liệu gì sao?"
Hạnh Gia Tâm biết đồ vật quan trọng không thể nào tùy tiện giao cho công ty vận chuyển khác, vì thế thuận thế hỏi: "Phế liệu xuất ra như thế nào?"
"Tích cóp lại, gọi một chuyến thu hàng hoá tới mang đi."
"Cố định không?"
"Cố định không được." Đại thúc lắc đầu, "Không phải mỗi ngày đều có, trong khoảng thời gian này là bởi vì sửa chữa lại khu phía Nam, có phế liệu của công trình cộng thêm xử lý thiết bị cũ. Cô nếu là muốn cái gì, cứ nói một tiếng, tôi tìm cho cô."
"Tôi muốn lấy hết." Hạnh Gia Tâm xuất khẩu kinh người (nói ra làm người ta kinh ngạc), "Việc này do ai quản lí?"
Đại thúc mở to hai mắt nhìn: "Tất cả đều lấy?! Trong nhà cô có người làm công việc này sao?"
Người trong nhà? Hạnh Gia Tâm nhớ tới bộ dáng Đàm Hữu cười rộ lên, gật gật đầu: "Đúng vậy, nước phù sa không chảy ruộng ngoài."
Nàng nói chuyện thẳng thắn, đại thúc chỉ có thể đưa ra một phương hướng: "Tìm chủ quản Trương."
Hạnh Gia Tâm tới viện nghiên cứu hai năm, trước nay không nhờ vã người khác chuyện gì. Công việc thuộc về nàng, nàng sẽ tận tâm tận lực hoàn thành tốt nhất, không phải công việc của nàng, chỉ cần lọt vào tay nàng, nàng cũng sẽ tận tâm tận lực làm tốt nhất có thể.
Loại nữ học sinh chỉ lo thân mình lại ưu tú này, tính tình có lạnh lẽo, cũng sẽ không chọc đạo sư chán ghét.
Hơn nữa, một khi người có tương phản, cho dù là chạy tới nói thêm một câu với bạn mà thôi, đều sẽ làm bạn nhịn không được cảm thấy thụ sủng nhược kinh, do đó trong lòng cảm thấy sung sướng.
Bởi vậy lần này Hạnh Gia Tâm dựa vào quan hệ nhờ người làm việc, thuận lợi đến nỗi như là chỉ xin thêm một cái đồ lau bảng vậy.
Buổi chiều trước khi tan tầm, nàng liền lấy được tất cả thủ tục đóng dấu.
Lúc đồng hồ trên tường nhảy đến 5 giờ rưỡi, Hạnh Gia Tâm đột nhiên đứng lên, bắt đầu thu dọn đồ vật.
Phòng thí nghiệm còn có người khác, là một học muội không thân, khi nàng đứng dậy trong chớp mắt liền nhìn lại đây, nhưng không có mở miệng nói chuyện.
Hạnh Gia Tâm tự nhiên sẽ không chủ động đáp lại, đeo túi vội vã ra khỏi phòng thí nghiệm, chạy chậm xuống lầu, lúc đi ngang qua cửa phòng bảo vệ, chú Lý tháo mắt kính xuống ngạc nhiên hỏi nàng: "Tiểu Hạnh à, hôm nay về sớm như vậy?"
"Đúng vậy, ngày mai gặp."
Hạnh Gia Tâm lướt qua giống như cơn gió, chú Lý liền bóng dáng cũng chưa nhìn thấy.
Đến thời gian tan tầm, rời đi viện nghiên cứu, đối với Hạnh Gia Tâm mà nói, không có gì cần giải thích.
Nhưng đối với một đống người nhìn chằm chằm nàng trong nhóm chat của nghiên cứu sinh mà nói, đây là tin tức động trời.
- Trương Minh Trương Minh, nữ thần của cậu hôm nay vừa đến giờ liền đi rồi, một giây đồng hồ cũng không ở lâu thêm.
- Thật không thật không? Không phải kẻ cuồng nghiên cứu khoa học sao? Ngày thường không quá 9 giờ thì không trở về nhà.
- Chắc người ta có việc gì đó, không muốn nói chuyện với chúng ta cũng không có nghĩa là người ta không có sinh hoạt cá nhân.
- Thật tò mò bộ dáng nữ thần giống như hoa sen trắng trên núi cao này, sinh hoạt cá