"Ta cùng nàng sớm đã có ước định, nếu như ta tiến vào Tiên Thiên Cảnh, nàng sẽ nói tên cho ta biết." Thạch Mục nói.
"Nhớ kỹ, tên của nàng gọi Tây Môn Tuyết. Đừng có lại gọi nàng là Thiên Âm Xá Nữ gì đó. Đó chẳng qua chỉ là danh hào ngoại nhân tự tiện đặt cho nàng thôi." Đôi mày thanh tú của Kim Tiểu Thoa nhăn lại, nói.
"Tây Môn Tuyết..." Ánh mắt Thạch Mục có chút sáng ngời.
Cái tên này rất hợp với dung mạo cùng tính cách của nàng ấy, một thân áo trắng như tuyết, dung mạo xinh đẹp như tinh linh trên trời.
"Vậy Đại điển Thăng Tiên kia rốt cuộc là cái gì vậy? Có liên quan gì đến Thiên Âm.....Tây Môn Tuyết?" Thạch Mục lại hỏi.
"Đại điển Thăng Tiên là thịnh hội do Thông Thiên Tiên Giáo- đệ nhất đại tông của vương triều Lục Sơn, mỗi ba mươi năm cử hành một lần. Chỉ có người tiến giai Tiên Thiên, hoặc trở thành thuật sĩ Tinh giai trước ba mươi tuổi, cộng thêm tư chất trác tuyệt, được tông môn tiến cử mới có tư cách tham gia." Kim Tiểu Thoa nói.
Thạch Mục nghe thế, trong lòng không khỏi chấn động, điều kiện để báo danh tham gia không ngờ lại hà khắc đến như vậy. Nhưng từ đó cũng có thể nhìn ra sự bất phàm của Đại điển Thăng Tiên này.
"Đến cuối cùng, Đại điển sẽ chọn ra ba nam ba nữ, đưa vào một nơi gọi là Trường Sinh Điện để bế quan. Sau đó Thông Thiên Tiên Giáo sẽ dốc hết tài nguyên bồi dưỡng, đem tu vi của bọn họ đẩy nhanh đến Địa giai. Nghe đồn từ khi Đại điển Thăng Tiên tổ chức đến nay, phàm là người tiến vào Trường Sinh Điện bế quan, cuối cùng đều chưa từng lại xuất hiện qua. Nghe nói bọn họ đều đã phi thăng lên Tiên Vực, trở thành Tiên Nhân rồi." Kim Tiểu Thoa tiếp tục nói.
"Chẳng lẽ..." Thạch Mục nghe đến đó, trong lòng căng thẳng, ẩn ẩn có một tia dự cảm bất tường.
"Đúng vậy, nàng đã quyết định tham gia lần Đại điển Thăng Tiên này." Kim Tiểu Thoa nói, gằn từng câu từng chữ một.
Tuy trong lòng sớm đã có chút dự cảm, nhưng đến khi chính tai nghe Kim Tiểu Thoa xác nhận, Thạch Mục cũng không ngăn được một cỗ xót xa xộc thẳng lên đỉnh đầu.
"Tuyết Nhi từ nhỏ đã lập chí cầu chứng đạo, đây cũng là kỳ vọng của sư môn nàng đối với nàng. Mà thực lực, tư chất của Tuyết Nhi, chỉ sợ cũng là cực kỳ hiếm thấy trong Trung ương Đại lục. Nếu nàng tham gia Đại điển, có cơ may rất lớn sẽ được chọn trúng. Một khi được chọn, nàng sẽ triệt để cùng chúng ta tách ra. Ngươi cũng không còn cơ hội gặp lại nàng nữa rồi." Kim Tiểu Thoa nhìn về phía Thạch Mục, nói.
"Nếu đã như thế, ta đây cũng muốn tu luyện thành tiên, đi tìm nàng!" Hai tay Thạch Mục theo bản năng nắm chặt một cái.
"Thăng Tiên có gì tốt? Cái gọi là Thiên đạo vô tình, Tiên đồ hư vô mờ mịt, một khi thành Tiên, Người-Tiên vĩnh viễn xa rời. Đây là một con đường không có đường về, ngươi thực cho rằng, sau khi thành Tiên, các ngươi có thể ở cùng một chỗ sao?" Kim Tiểu Thoa cười xùy một tiếng, thản nhiên nói.
Thạch Mục nhất thời nghẹn lời.
"Nếu ngươi thật lòng yêu thích nàng, vậy bây giờ liền theo ta đi tìm nàng. Tính cách của Tuyết Nhi vô cùng có chủ kiến, chuyện nàng quyết định, hầu như sẽ không vì ngoại nhân mà thay đổi. Nhưng hình như nàng có chút khác thường đối với ngươi. Nếu không lúc trước cũng sẽ không cùng ngươi lập cái ước định kia." Kim Tiểu Thoa khẽ thở dài nói.
"Ta hiểu được, thì ra đây chính là sự tình ngươi muốn ta đáp ứng lúc trước? Tốt, mặc kệ ngươi xuất phát từ mục đích gì, chúng ta bây giờ đều có chung một mục tiêu, đó chính là khuyên nhủ nàng ấy không nên tham gia Đại điển Thăng Tiên!" Thạch Mục gật đầu nói.
"Hiện nay chỉ sợ Tuyết Nhi đã thông qua Truyền Tống Trận, lên đường tiến về Lục Sơn vương triều trước rồi, bây giờ có quay về sơn mạch Vạn Lũng cũng không gặp được nàng. Đại hội Thăng Tiên của Thông Thiên Tiên Giáo cùng Đại điển Ma Dương của Thiên Ma Tông chúng ta có thời gian tổ chức khá gần nhau, từ bây giờ đến khi đó còn có một năm. Chúng ta trước đi đến Thiên Ngu Thành-Đô thành của vương triều Lục Sơn tìm Tuyết Nhi, sau đó đến Thiên Ma Tông cũng không muộn. Nhưng theo ta được biết, quan hệ của Thiên Ma Tông chúng ta với Thông Thiên Tiên Giáo có chút mẫn cảm, nếu thân phận của chúng ta bị phát hiện, chỉ sợ sẽ trêu chọc không ít phiền toái, ngươi còn dám đi sao?" Ánh mắt Kim Tiểu Thoa nhìn hướng Thạch Mục, hỏi.
"Đương nhiên!" Thạch Mục không chút do dự, lập tức gật đầu.
"Tốt." Kim Tiểu Thoa nhẹ gật đầu, quay người đi đến cửa ra của động đá dưới đất.
Thạch Mục ngẩng đầu nhìn lên đỉnh động, trong mắt lập loè hào quang, không biết suy nghĩ cái gì.
(Ây dzồ, đường tìm vợ gian nan a-Yuki)
Thải nhi dương như cũng cảm giác được tâm cảnh của Thạch Mục lúc này, thần kỳ không có om sòm quấy nhiễu, ngoan ngoãn đậu ở một bên, dùng miệng chải vuốt lấy lông chim.
Sáng sớm ngày thứ hai. Bão cát ngoài động vẫn mãnh liệt như trước.
Thạch Mục khoanh chân ngồi xuống ở một góc sơn động.
"Thạch sư đệ, đưa cho ta một thùng nước." Đột nhiên, Kim Tiểu Thoa quay đầu nhìn về phía Thạch Mục, nói.
"Kim sư tỷ, còn có một thùng nước cuối cùng thôi." Thạch Mục cười khổ nói.
"Ngươi không phải mang theo rất nhiều nước sao?" Kim Tiểu Thoa trừng đôi mắt đẹp.
"Đoạn đường này cứ thi thoảng ngươi lại đòi tắm rửa, nước hết nhanh là đúng rồi." Thạch Mục bĩu môi nói.
"Nơi hoang tàn thế này, khắp nơi đều là tro bụi xám ngoét, người xinh đẹp như Kim tỷ tỷ tất nhiên là muốn tắm rửa sạch sẽ rồi!" Lúc này Anh Vũ đang đậu gần bên Thạch Mục, trông mong nhìn về phía Kim Tiểu Thoa, ton hót nói.
Kim Tiểu Thoa mỉm cười, lấy từ trong chiếc nhẫn trữ vật của mình ra một quả hạch màu xanh hình thoi, tiện tay ném cho Anh Vũ. Những quả hạch này nàng "cướp" từ chỗ Thạch Mục. Ánh mắt Anh Vũ lộ ra vẻ đắc ý, một ngụm đớp lấy quả hạch, vài cái liền nuốt xuống.
"Nếu chỉ còn một thùng nước cuối cùng thì thôi vậy, đợi khi tìm được nguồn nước rồi hãy nói." Kim Tiểu Thoa nói.
"Theo trên địa đồ đến xem, cách nơi này không xa liền có một nguồn nước. Mặc dù không có vị trí cụ thể, nhưng chắc tìm cũng dễ thôi." Thạch Mục nói.
Đối thoại của Thạch Mục cùng Kim Tiểu Thoa làm cho đám người Mạc Ninh, vốn cũng ở trong sơn động, chấn động, cùng quay đầu nhìn về phía họ Thạch. Rất nhanh, Mạc Ninh biến sắc, ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, khí tức trên người Thạch Mục vẫn như cũ sâu không lường được, nhưng đã có biến hoá vi diệu xảy ra, một cỗ khí thế uy nghiêm của cường giả Tiên Thiên khi ẩn khi hiện.
Tiễn Hùng cùng Bạch Thủy Tú cũng khẽ giật mình.
"Tham kiến Thạch sư thúc, chúc mừng sư thúc ngưng tụ thành công khí phủ, trở thành cường giả Tiên Thiên." Bạch Thủy Tú phản ứng nhanh nhất, lập tức hành lễ với cu Mục.
"Chúc mừng Thạch sư thúc." Mạc Ninh sau khi sững sờ, cũng vội vàng cùng Tiễn Hùng đứng dậy hành lễ.
"Chư vị không cần đa lễ." Thạch Mục khoát tay.
Đám người Mạc Ninh lúc này mới ngồi xuống, tuy nhiên bọn hắn điều chỉnh vị trí ngồi so với Thạch Mục, Thạch Mục cùng Kim Tiểu Thoa giống nhau đều có được không gian khá lớn.
Trận bão cát rốt cuộc kết thúc vào buổi trưa.
Đám người