Chín đầu Phượng Hoàng Thần Điểu giống nhau, khí tức của mỗi con cũng cực kì cường đại, khiến rất nhiều hoang thú ở đây bất an.
Trong liễn xa, thân ảnh yểu điệu mơ hồ đang ngồi xếp bằng, đeo khăn che mặt, đôi mắt bình thản giống như ảo mộng, lại có chút ngạo ý và lăng lệ của
Phượng Hoàng.
Cố Minh Hoàng, hoàn toàn xứng đáng là một trong thế hệ trẻ tuổi đứng đầu của Cố gia.
Ngày xuất sinh, có hư ảnh Thần Hoàng từ bên ngoài chín tầng mây phóng xuống, vạn chim triều bái, hà thụy tận trời, trong cơ thể còn mang một luồng Thái Dương Chân Hỏa, có thể thiêu đốt vạn vật.
Thiên phú kinh khủng đến mức dọa người!
Hơn nữa nghe đồn, sau khi nàng ta thành niên đi ra ngoài lịch luyện, thu hoạch được Chân Hoàng tinh huyết, lấy được truyền thừa của nó!
“Bái kiến tộc lão!”
Cố Minh Hoàng từ bên trong liễn xa bước ra một bước, đôi mắt đẹp khẽ chớp, nhìn quanh một vòng, lúc này mới hành lễ với tộc lão.
Trong nội tâm nàng ta có chút thất vọng vì không gặp được vị Thần Tử thần bí kia.
“Minh Hoàng trở về.” Thái độ của tộc lão rất ôn hòa cười nói, thái độ đối với Cố Minh Hoàng hoàn toàn khác biệt với những người khác.
Cùng lúc đó, chín đầu Hoàng Kim Thần Ngưu lôi kéo một cỗ chiến xa đi tới, một nam tử tóc vàng giống như một vòng mặt trời đi ra.
Thân hình hắn ta cao lớn, một thân khôi giáp do thần kim sáng chói chế tạo, xung quanh giống như có mấy trăm đạo thần hoàn bao phủ, khí tức nhiếp tâm phách người!
Hắn ta đứng ở nơi đó giống như con cưng của mặt trời!
Cố Quang Minh!
Trên người hắn ta là Quang Minh Thần thể, có thể diễn hóa quang minh thần lực, Quang Minh không dứt, uy lực vô cùng vô tận!
Ngoài ra còn có thể luyện Quang Minh chi thân, Quang Minh bất diệt, hóa thân không chết!
Thời kì cổ lão, chưa đại thành Quang Minh Thần thể, đã có được thực lực của Chí Tôn.
“Bái kiến tộc lão.” Cố Quang Minh cũng hành lễ với tộc lão.
Mặc dù bọn họ ở trong danh sách của Cố gia, nhưng trước khi chưa trở thành truyền nhân, đối mặt với các tộc lão, bọn họ cũng phải hành lễ.
“Quang Minh cũng quay về rồi, nhưng Chân Huyền đâu? Hắn đang trên đường sao?”
Tộc lão cười hỏi.
Cố Chân Huyền!
Đây là một cái tên khác trong danh sách của Cố gia sẽ cùng tiến về thánh mộ Bắc Hoang.
Nhưng lúc tộc lão nhắc đến tên hắn ta, trong mắt Cố Quang Minh và Cố Minh Hoàng xuất hiện một tia kiêng kị và ngưng trọng.
Mặc dù cùng nằm trong danh sách, nhưng chênh lệch giữa mấy người họ không hề nhỏ.
Cố Chân Huyền chính là một trong mấy vị có thực lực đỉnh cao trong thập đại danh sách.
“Chắc hẳn Chân Huyền đang trên đường chạy tới.” Cố Minh Hoàng nhíu mày, sau đó suy đoán nói.
Bọn họ đều từ đạo vức khác chạy đến, chuẩn bị tham dự đại hộ đi săn lần này.
Chắc rằng Cố Chân Huyền còn đang trên đường.
Nhưng nếu không phải nửa đường đột nhiên xuất hiện Thần Tử, lần này người dẫn đầu bọn họ chính là Cố Chân Huyền.
Lúc này, một nam tử có đôi mắt ẩn chứ chân lôi, trong khi chớp mắt đều có từng tia từng sợi lôi đình lấp lóe từ trong đám người Cố gia đi ra, cung kính nói: “Khởi bẩm tộc lão, đại nhân nói hắn đã sớm đến thánh mộ Bắc Hoang rồi, bảo chúng ta không cần chờ hắn.”
Cố Lôi, là thiên kiêu trẻ tuổi có Lôi Linh chi thể, cũng chính là tùy tùng của Cố Chân Huyền.
Ở đây rất nhiều người đều biết hắn ta, trong lòng không khỏi nhúc nhích.
Trong lúc này, bầu không khí bỗng nhiên có chút vi diệu.
Dù sao trước đây trong tộc đều do Cố Chân Huyền dẫn đội, đại biểu cho Cố gia.
Nhưng bây giờ lại thành Thần Tử!
Cố Chân Huyền đã sớm đến thánh mộ Bắc Hoang, cũng không hiện thân lộ diện.
Nói như vậy, hắn ta đang biểu thị bất mãn của mình sao?
Cố Minh Hoàng và Cố Quang Minh liếc nhau, nhìn thấy mấy phần bất đắc dĩ trong mắt nhau.