Huyền Lục

Yêu thú biến dị


trước sau

Con sông này tuy sâu nhưng không hiểu sao quang cảnh dưới này lại rõ như ban ngày vậy, Khương Hy không cần dùng đến linh thức thì mắt thường của hắn cũng có thể thấy rõ mồn một.

Thủy yêu tại nơi này cực kỳ nhiều, trừ bỏ đoàn Ngư Yêu đang đuổi ráo riết ở sau lưng thì các loài thủy yêu khác cũng bắt đầu rục rịch đuổi theo hắn.

Thấy vậy, Khương Hy liền híp mắt lại, thủy chi ý cảnh thôi động đến tận cùng, các dòng thủy lưu ẩn trong nước theo đó liền đẩy tốc độ của hắn lên cực hạn.

Lớp phù văn trên hai cánh tay hắn đột nhiên sáng lên từng đoàn hồng quang, thủy lao nhanh chóng được tạo ra rồi phóng ngược trở về đâm vào từng con yêu thú một.

Tại thời điểm thủy lao xuyên tâm thì nó cũng cùng lúc đông kết lại thành băng rồi lập tức nổ toang ra thành từng mảnh.

Các con yêu thú khác bơi ở xung quanh dù không trực tiếp trúng nhưng cũng bị vạ lây không kém, chỉ trong chốc lát, một bộ phận của con sông đã bị nhuộm lên một màu đỏ tươi.

Các loài thủy yêu khác cũng nhanh chóng nhờ đó mà lũ lượt kéo về, cũng may cùng lúc này Khương Hy đã vận dụng Thiên Nguyệt Tàng Thiên Hạ nên đã lách mình trốn được khỏi một đám phiền phức.

Đám yêu thú này không mạnh, tu vi không con nào vượt qua được đê, trung giai Trúc Cơ yêu thú nhưng lại mạnh ở số lượng.

Khương Hy xem như sở hữu Phù đạo quần công mạnh mẽ thì cũng không muốn mất thời gian vô ích.

Chiếu theo tốc độ di chuyển của thế hệ hoàng kim thì các thiên đời này chi ít cũng phải dành hai đến ba tuần mới có thể tiến đến được Thần Đàn.

Còn về con đường lòng sông Khương Hy đang đi thì còn tùy vào đoạn đường này có trắc trở hay không.

Nếu thuận lợi thì trong vòng một tuần sẽ đến, nhưng nếu gặp phải yêu thú mạnh mẽ hơn thì có khi phải mất đến mười ngày.

Thiên địa linh khí ở đây rất nồng nên Khương Hy cũng không lo bản thân hắn bị hao sức quá độ được. Đương nhiên, thiên địa linh khí nồng không có nghĩa chỉ có mỗi tu sĩ hưởng.

Yêu thú nơi này sinh trưởng nhờ nguồn thiên địa linh khí dồi dào của Thượng Dao Thiên Trì nên bọn chúng chí ít còn có chút lợi thế địa lợi hơn so với tu sĩ ngoại giới.

Khương Hy chủ tu Thủy linh khí nên trong môi trường nước này hắn khôi phục lại thực lực rất nhanh, triền đấu liên tục với yêu thú cũng chẳng phải vấn đề to tát gì.

Giữa lúc này, tốc độ của hắn đột nhiên chậm lại, ánh mắt chuyển thành ngưng trọng quan sát hắc động khổng lồ ở trước mặt hoặc nói đúng hơn là con yêu thú ở trước mặt.

Thân dài hơn năm mươi mét, cái miệng to rộng sâu như hắc động đầy răng nanh nhuốm máu tanh, thân hình của nó trải dài theo chiều dòng sông, cái miệng lớn kia há ra đón các yêu thú trôi ngược từ thượng nguồn về.

Trên thân nó được phủ lên một lớp giáp đá trông rất cứng cáp vững chãi, đồng thời khí tức tỏa ra từ nó cũng mạnh kinh khủng.

Giả Đan yêu thú - Thạch Ngạc Yêu (Cá sấu đá).

Gia Đan yêu thú có thể so sánh với tầng thứ Ngưng Dịch cảnh của nhân loại nhưng con Thạch Ngạc Yêu này mạnh hơn hẳn Ngưng Dịch cảnh, tu vi có lẽ sánh ngang với tu sĩ Kết Đan cảnh của nhân loại.

Khương Hy có thể liệp sát tu sĩ Kết Đan cảnh như thường nhưng yêu thú cấp bậc này lại không dễ đến thế.

Bởi lực lượng lẫn phòng ngự của chúng còn mạnh hơn nhân loại không biết mấy chục lần.

Nếu làm so sánh tương quan để dễ hình dung thì để giết một con yêu thú cấp bậc này cần phải có một tu sĩ Kết Đan cảnh tọa trấn cùng chín tu sĩ Ngưng Dịch cảnh trợ chiến.

Như vậy mới có đủ cơ may hạ gục nó được.

Khương Hy có thể lựa chọn không chiến đấu với nó nhưng nó thì không, cái miệng khổng lồ của nó bây giờ cơ hồ đã chặn hết một phần của con sông rồi, Khương Hy lách mình qua tự nhiên sẽ bắt gặp ánh mắt của nó ngay.

Còn về phần trồi lên mặt nước rồi di chuyển thì xin thưa, trên cạn chính là địa lợi của Thạch Ngạc Yêu, ở dưới nước ít ra còn kiềm chế được phạm vi hoạt động cũng như sức công phá của nó hơn.

Khương Hy từ tốn mượn thủy chi ý cảnh để bản thân lùi lại ra sau, đồng thời cũng dùng linh thức cảnh giác đám yêu thú đang đuổi theo ở sau lưng.

Hai mặt giáp địch chưa bao giờ là dễ dàng nhưng trong trường hợp này Khương Hy xem như gặp được chút may mắn.

Bởi đám yêu thú ở sau lưng sợ Thạch Ngạc Yêu.

Yêu thú phân biệt đẳng cấp với nhau ngoại trừ tu vi ra thì còn có cả huyết mạch. Tu vi của Thạch Ngạc Yêu không những cao siêu mà huyết mạch của nó còn mạnh hơn hẳn so với đám yêu thú ô hợp kia.

Cho nên hiện tại đám yêu thú đó cũng không dám tiến lên dù chỉ một đoạn nhỏ, chỉ có thể lựa chọn bơi qua bơi lại ở phương xa.

Khương Hy thấy thế liền âm thầm thở ra một hơi nhẹ nhõm. Nói như vậy, hắn chỉ việc chém chết con Thạch Ngạc Yêu này là được.

Vừa dứt lời, một tay của hắn lập tức vung lên, hồng quang xuất hiện, vùng không gian bao bọc Thạch Ngạc Yêu đột nhiên giảm nhiệt độ đi liên tục không ngừng.

Theo đó, trên người nó liền phủ lên một lớp băng cực kỳ dày rồi lập tức nổ tung ra thành từng mảnh, đáy sông bắt đầu bùng phát lên từng đạo khói trắng mờ nhạt nhưng không được bao lâu thì một tiếng gầm kinh thiên đột nhiên vang lên.

Xung lực tạo ra từ một tiếng gầm này cực kỳ khủng khiếp, Khương Hy ở gần nhất liền bị chấn văng ra xa không biết bao nhiêu mét.

Nếu không phải hắn văng theo hướng ngược dòng thì không rõ đã bị đẩy lùi ra bao xa nữa.

Khương Hy đã thế thì đám yêu thú ở phía sau lại càng bị dọa sợ chạy đi mất dạng.

Thần sắc của hắn lập tức ngưng trọng lại, một chiêu băng bạo vừa rồi không hề nhẹ, hắn đã gia trì pháp lực lên cực kỳ nhiều, đủ để nổ chết một con Giả Đan yêu thú bình thường, đồng nghĩa với một phần ba lượng pháp lực của hắn đã tiêu đi.

Xem như Thạch Ngạc Yêu có mạnh hơn thì ít nhất cũng phải bị thương một chút mới phải, đằng này hắn lại không thấy được bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy nó bị thương.

Thay vào đó, một tiếng gầm kia đại biểu cho nó đang tức giận thì đúng hơn.

Theo một cơn nộ hống kinh hoàng kia, lớp khói trắng lập tức tản ra chỗ khác, thay vào đó là thân hình khổng lồ của Thạch Ngạc Yêu, trên thân không lộ ra một chút thương thế nào cả.

Đồng thời lớp giáp đá trên người nó thi thoảng còn ánh lên từng đường vân đỏ như dung nham. Hai con ngươi của Khương Hy lập tức co rụt.

Khóe miệng liền co quắp lại, nội tâm đã mắng không ít câu chửi.

Chả trách Thạch Ngư Yêu không bị thương một chút nào, nguyên lai nó đã biến dị.

Yêu thú biến dị tại tu chân giới cơ hồ là một chuyện rất hiếm hoặc nói đúng hơn là tỷ lệ xảy ra của nó cực kỳ thấp.

Biến dị có mạnh có yếu, có loại biến dị xong liền mạnh hơn cùng loài một bậc nhưng cũng có loại biến dị xong còn yếu hơn cả loại có đẳng cấp huyết mạch thấp hơn.

Về phần con Thạch Ngạc Yêu này thì nó lại nằm ngay vế trước, biến dị mạnh hơn.

Cảnh giới của nó vẫn là Giả Đan hoặc muốn nói là Kết Đan nhưng nhục thân đã đạt đến trình độ của Kim Đan Yêu Tướng rồi.

Loại đối thủ như thế này
không hề dễ giết một chút nào.

Khương Hy nhanh chóng biến chiêu, chi chít phù văn hồng quang bất chợt xuất hiện ở trước mặt rồi oanh tạc về phía Thạch Ngạc Yêu, uy thế hủy diệt kinh người.

Thạch Ngạc Yêu há cái miệng khổng lồ kia ra rồi rống lên một tiếng, uy lực của phù văn lập tức giảm đi phân nửa, cho đến khi oanh vào trên thân thì lại không gây ra chút thương tổn nào.

Ánh mắt Thạch Ngạc Yêu có chút lấp lóe đầy kiêu ngạo nhưng không được bao nhiêu thì đột nhiên sóng nổi lên.

Đáy sông có sóng?

Không, là sóng của Khương Hy.

Hư ảnh sóng biển nổi lên cực kỳ nhiều, dựa vào thủy chi ý cảnh cùng môi trường nước rộng bao la này, uy thế của hắn nổi lên mỗi lúc một mạnh.

Hắn nhanh chóng xuất ra một chỉ, hồng quang tụ hội lại mang theo thế không để đỡ bẳn thẳng về phía Thạch Ngạc Yêu.

Thần thông - Hạo Hãn Toái Thần Chỉ.

Thạch Ngạc Yêu lại tiếp tục gầm nộ, bốn cái chân ngắn ngủi đã bắt đầu di chuyển chạy về phía trước, tựa như sau khi gầm xong thì nó sẽ không ngần ngại đớp Khương Hy một miếng vậy.

Bất quá tiếng gầm này không thể ngăn cản được thần thông, huống hồ đây còn là một chiêu được nén cực nhiều pháp lực cùng linh thức.

Oanh!

Hạo Hãn Toái Thần Chỉ nhanh chóng xuyên qua hàm trên của Thạch Ngạc Yêu rồi đánh thẳng vào đỉnh đầu của nó.

Khương Hy kiểm soát lực rất tốt nên sức hủy diệt của nó không cách nào lây lan ra các vị trí khác để tránh hao tổn, đồng nghĩa với lực công phá sâu sẽ tốt hơn nhưng kể cả thế, một chiêu thần thông này cũng chỉ làm lớp giáp đá ở trên đầu nó vụn vỡ ra thôi.

Thạch Ngạc Yêu lập tức gầm lên một tiếng giận giữ, thân hình của nó đột nhiên quay lại nhanh một cách bất thường, cái đuôi đầy cứng cáp đó lập tức quật thẳng về phía Khương Hy.

Nhờ có môi trường nước, một chiêu này chậm hơn bình thường một chút nhưng đó không phải trọng điểm.

Trọng điểm là Khương Hy không có đường nào để chạy.

Rầm!

Va chạm xảy ra, thân hình của Khương Hy lập tức bị đập mạnh thẳng sâu vào lớp đất đá ở một bên, nước sông theo đó liền tràn vào bên trong mang theo đất bụi mịt mù.

Hư ảnh sóng biển một lần nữa lại nổi lên, một tia hồng quang bắn thẳng từ bên trong lớp đất bụi đó nhắm thẳng vào vết thương trước của Thạch Ngạc Yêu.

Đòn tấn công này cực kỳ bất ngờ, hơn nữa tốc độ lại cực nhanh, linh thức của yêu thú lại thuộc hàng yếu kém nên phản xạ không thể nào kịp thời được.

Rất nhanh, Hạo Hãn Toái Thần Chỉ liền xuyên qua não hải của Thạch Ngạc Yêu, nó liền gầm lên một tiếng đầy đau đớn, ánh mắt nổi đầy sát cơ hướng về đám đất bụi trong nước kia.

Khương Hy từ tốn mượn thủy chi ý cảnh bơi ra ngoài, trên thân phủ đầy đồ án hồng quang của Đại Địa Thủ Hộ, thi thoảng còn ánh lên một chút kim quang.

Nhân Dục đạo khiến Phù đạo của Khương Hy thay đổi nghiêng trời lệch đất, đến Nhân Phù cũng nhiễm hồng quang thì đủ biết Nhân Dục đạo được hắn tu luyện có thành tựu ra sao.

Chỉ có điều Địa Khí vẫn còn ngạnh kháng rất dữ dội nên Khương Hy vẫn chưa hoàn toàn đồng hóa được.

Hai bên thái dương của hắn nổi đầy gân xanh, hai mắt cũng đã triệt để chuyển thành tử đồng, Dục Hỏa nổi lên cực kỳ mạnh, sát cơ cũng dày đặc vô cùng.

Tuy trên thân không có thương thế nhưng có thể đánh văng được hắn vào sâu bên trong đất như vậy thì Thạch Ngạc Yêu là yêu thú đầu tiên có thể làm được.

Cho nên hắn liền quyết định không dây dưa kéo dài thời gian nữa.

Một tay của hắn nâng lên trên, linh thức ngay lập tức hóa tơ kết đao chém thẳng về phía Thạch Ngạc Yêu. Bản thân nó cảm ứng được một cỗ nguy cơ mãnh liệt từ một đao đó nên đã lựa chọn quay đầu lại chạy.

Nhưng đáng tiếc, cùng thời điểm linh thức hóa tơ thì một tay khác của Khương Hy đã cầm Hắc Trúc Bút lên cách không họa một đạo Định Tự Phù khổng lồ.

Pháp lực sẽ hao hụt nhiều với đạo phù văn này nhưng nếu chém giết được Thạch Ngạc Yêu thì lại đáng vô cùng.

Chữ ‘định’ dưới thân của Thạch Ngạc Ngư bùng lên một ánh hồng quang đầy mãnh liệt cố định lại thân thể của nó.

Linh Đao Trảm Hồn ngay sau đó liền oanh tạc vào bên trong não hải của Thạch Ngạc Yêu, nó gầm lên một tiếng thê lương rồi im bặt đi hẳn.

Cặp mắt sát cơ trước đó cũng đã triệt để trắng dã ra không còn chút sức sống nào.

Thạch Ngạc Yêu tử vong.

Máu của nó theo vết thương từ Hạo Hãn Toái Thần Chỉ bắt đầu tản ra bên ngoài, tin tưởng không qua mấy phút sẽ dẫn động không ít yêu thú đến đây.

Khương Hy nhanh chóng tản linh thức của mình vào bên trong thể nội của Thạch Ngạc Yêu, nhanh chóng tìm đến Yêu Đan của nó.

Không bao lâu sau, Song Hùng Nhai lập tức xuất hiện trên tay, với kinh nghiệm phẫu thuật nhiều năm của mình, Khương Hy dư sức tìm được điểm yếu mềm trên cơ thể của nó rồi mổ xẻ.

Điểm yếu của Thạch Ngạc Yêu nằm ngay tại phần bụng dưới nên từ đầu đến cuối Khương Hy khó có thể công kích vào đó nhưng sau khi nó chết rồi thì lật nó lại cũng chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay.

Lại qua tiếp vài phút, hắn thành công lấy được Yêu Đan của Thạch Ngạc Yêu rồi nhanh chóng mượn thủy chi ý cảnh tẩu thoát đi về hạ nguồn.

Theo đường mổ xẻ của hắn, máu của Thạch Ngạc Yêu chảy ra mỗi lúc một nhiều, lượng máu của nó nhiều đến mức khiến mấy chục mét sông bị nhuộm đỏ không ngừng, từ đó dẫn dụ về không biết bao nhiêu là yêu thú cấp thấp.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện