Linh thể của Christie như chìm ngập trong vòng vây những tia lửa điện
“Ta có xuống địa ngục cũng phải lôi các ngươi theo”
Nói đoạn, linh thể bay vút lên không trung trước khi nổ tung tại đó. Một trận mưa lửa ập xuống đầu 3 người Vấn Thiên. Đôi mắt Vấn Thiên vẫn đỏ ngầu, nhanh chóng chuyển thân đứng trước mặt Jenny, giang rộng đôi tay che chở cô ta khỏi những luồng lửa nóng như thiêu đốt đó. Khi trận mưa lửa kết thúc, Vấn Thiên vẫn đứng sững như trời trồng, toàn thân bốc khói, khắp làn da đầy vết bỏng rộp
“Cảm ơn anh … Anh vẫn ổn chứ” – Jenny nhìn Vấn Thiên bằng tỏ vẻ cảm động nói
Vấn Thiên không trả lời, từ từ đổ gục xuống nằm im không động đậy. Jenny hoảng hốt không ngừng lay tỉnh chàng. Tên cương thi Nick khắp người cháy sém sau một lúc loay hoay cũng thoát được khỏi cột đá, nhanh chóng tiến lại xem xét tình trạng của Vấn Thiên.
Nick cẩn thận quan sát một lúc lâu rồi bắt mạch cho Vấn Thiên, sau đó thở phào nhẹ nhõm
“Không sao cả. Đa phần là thương tích ngoài da, không đáng ngại. Chỉ là thiếu chủ dùng quá nhiều sức lực dẫn đến cạn kiệt, chỉ cần nghỉ ngơi một thời gian sẽ tự hồi phục thôi”
Jenny lo lắng
“Lỡ như kẻ địch lại đến thì biết làm sao … Có cách nào làm cho anh ta tỉnh dậy sớm một chút không ?”
Nick ngần ngừ một lúc
“Có lẽ là có cách này … Nhưng cô phải chịu khó một tí …”
Sau hàng giờ hôn mê, cuối cùng Vấn Thiên cũng tỉnh lại.
Toàn thân Vấn Thiên trở nên yếu đuối, vô lực, gân cốt như mỏi nhừ, dĩ nhiên là không dễ chịu một chút nào
Chàng cảm thấy đầu mình đang đặt lên một chỗ rất là mềm mại nhưng cũng không kém phần đàn hồi, bỗng cảm thấy có hơi ngạc nhiên. Trạng thái hung tính bộc phát đã kết thúc, Vấn Thiên lờ mờ nhớ lại rằng thứ cuối cùng mà chàng thấy trước khi hôn mê là một vụ nổ cùng vô số hoa lửa bắn ra tứ phía. Mũi ngửi thấy một hương nhè nhẹ, u uất, Vấn Thiên biết rằng bên cạnh mình là một nữ nhân, hay đúng hơn, là một mĩ nhân
Ngước đầu lên, Vấn Thiên nhìn thấy đôi mắt đầy ưu tư, lo lắng của Jenny, bất chợt chàng cảm thấy đôi mắt đó thật đẹp, thu hút vô cùng. Chàng nhận ra mình đang gối đầu lên cặp đùi dài thon thả, săn chắc của Jenny, trong lòng bất chợt cảm thấy xao xuyến. Phát hiện ánh mắt Vấn Thiên đang nhìn mình, trong lòng Jenny cảm thấy e thẹn pha lẫn chút ngạc nhiên. Đôi mắt của nam nhân đó không ngờ lại có thể thay đổi nhanh đến như vậy, màu đỏ của sự phẫn nộ đã mất đi, thay vào đó lại là vẻ điềm tĩnh, ôn hòa
Trong lúc Jenny vẫn còn đang ngỡ ngàng, Vấn Thiên không biết tự lúc nào đã ngồi dậy, ôm choàng lấy Jenny vào lòng rồi hôn lên môi cô bằng những động tác cuồng nhiệt. Cơ thể 2 người như dán sát vào nhau, trong lòng cả 2 đều trào dâng những cảm xúc rạo rực khó tả. Có lẽ đó là sự thu hút lẫn nhau vốn có giữa nam và nữ …
Bàn tay ma mãnh của Vấn Thiên tranh thủ vuốt ve chiếc eo lưng thon thả của nữ pháp sư trẻ tuổi, rồi tiến dần lên trên, xuyên qua lớp y phục bên ngoài và nội y, nhanh chóng bao vây nhũ phong đàn hồi mê người của thiếu nữ. Jenny cố gắng vùng vẫy, nhưng nhanh chóng bị khuất phục, một cảm giác nhột nhạt đê mê nhanh chóng chiếm lấy tâm hồn cô. Từ miệng Jenny phát ra những tiếng rên rỉ khe khẽ đầy kích động, thân thể không ngừng uốn éo như một con rắn.
Nửa trên y phục Jenny đã được thoát quang tự lúc nào, bộ ngực tròn trĩnh đã lộ ra, Vấn Thiên đang cúi đầu, say sưa nhấm nháp bộ ngực đó từng chút một. Khoái cảm truyền lại liên tục làm lý trí Jenny như lu mờ, bất giác theo bản năng ghì càng chặt đầu Vấn Thiên vào nơi đồi núi gợi cảm đó, da mặt càng lúc càng đỏ lựng lên.
Tên cương thi Nick chứng kiến từ đầu đến giờ, không thể kiên nhẫn thêm, đành thô lỗ xen ngang
“Thiếu chủ … Chúng ta còn việc phải làm … “
Vấn Thiên như tỉnh mộng, không vui cho lắm nhưng cũng đành rời khỏi Jenny. Điều này làm Jenny cảm thấy trống trải và hụt hẫng vô cùng, nhưng khi ngước lên bắt gặp nhãn thần nghiêm túc của Vấn Thiên, Jenny bỗng cảm thấy xấu hổ, nhanh chóng cúi mặt xuống, mặc lại y phục một cách vụng về, gấp gáp.
Vấn Thiên nhìn thấy thân xác khổng lồ của Leviathan vẫn còn cựa quậy, chau mày hỏi
“Nó vẫn chưa chết à ?”
“Nó … Nó không dễ chết vậy đâu …” – Jenny ấp a ấp úng
Leviathan đã trở thành một cái bị thịt bất động, nhưng vẫn còn sống. Vấn Thiên quyết tâm loại trừ quái vật nguy hiểm này cho bằng được, chàng nhặt lấy thanh kiếm, tiến thẳng đến chỗ Leviathan, đạp lên cái đầu khổng lồ của nó, đứng vững rồi vung kiếm nhằm vào hốc mắt đang rỉ máu cúa quái vật chuẩn bị đâm xuống.
“Đừng làm như vậy … Tha cho tôi đi …” – Một giọng nói ngô nghê như tiếng trẻ con vang lên
Vấn Thiên kinh ngạc nhìn quanh, thốt lên
“Con quái này biết nói ư …”
Jenny xác nhận
“Có thể lắm chứ … Nó sống cũng cả ngàn năm rồi còn gì , chắc là đã thành tinh rồi …”
Vấn Thiên cười ngạo nghễ
“Ha ha ha, muốn tao tha cho mày ư ? Đâu dễ vậy … Cho tao một lý do đi “
Leviathan ngập ngừng
“Tha cho tôi đi … Tôi nguyện ý phục tùng ngài … Tôi sẽ làm theo mọi chỉ thị của ngài … Đừng giết tôi …”
Jenny bước lại gần Vấn Thiên, kéo chàng ra, nói nhỏ
“Con quái vật này thực lực rất mạnh, nếu như thu phục được nó sẽ rất có lợi cho chúng ta”
Vấn Thiên thầm nghĩ
“Mình cũng sắp kiệt sức rồi, nếu như gặp phải địch nhân là hỏng bét ... Nếu như thu phục được quái vật này có lẽ sẽ tốt hơn, ít ra cũng có thể thả nó ra hù dọa chúng một lúc, nhân cơ hội đó mình sẽ có thể tẩu thoát hay làm một điều gì đó … “
Vấn Thiên đột nhiên nhớ đến một thứ, chàng vội hỏi
“Thu phục nó ư ? Bằng cách nào ? Cô có biết một pháp thuật tên gọi là Huyết ấn không ? “
Jenny gật đầu
“Cái này cũng dễ thi triển thôi mà. Chỉ cần anh lấy máu của mình vẽ đúng đồ hình của chú thuật đó là được “
Nói xong, Jenny nhặt một viên đá, vạch ra trên sàn nhà một đồ hình ma thuật trông giống như một ngôi sao nhiều cánh. Vấn Thiên lập tức ghi nhớ đồ hình đó, nhưng vẫn còn chút hoài nghi, liền lên tiếng hỏi
“Nếu như cô biết Huyết ấn, vì sao lại không thi triển nó với Nick và những cương thi khác ? Còn nữa, nếu Huyết ấn dễ thi triển như vậy, vì sao mụ già đó lại không dùng nó với Leviathan ?”
Jenny cười khổ
“Muốn thi triển Huyết ấn, một điều kiện tiên quyết là phải đánh bại được quái vật cần thu phục … Cái này đâu phải dễ làm … Tóm lại, khi quái vật đã bị đánh bại, tâm phục khẩu phục thật sự, mới có thể thi triển Huyết ấn mà thôi “
Vấn Thiên đã hiểu ra, liền nhanh chóng đến bên Leviathan, quệt máu đang chảy trên thân thể mình vẽ nên một đồ hình ma thuật y hệt như Jenny vừa chỉ dẫn. Vừa hoàn thành, đồ hình ma thuật liền sáng rực rồi biến mất, tâm linh Vấn Thiên cảm thấy xao động khác thường
Chàng vội hỏi
“Thế này là thế nào ? Đã thu phục được nó chưa ? “
Jenny hỏi lại
“Anh có cảm thấy linh hồn mình rúng động khác thường không ?”
Vấn Thiên gật đầu, Jenny vui mừng reo lên
“Thành công rồi đó. Sinh mệnh của nó và anh đã kết nối với nhau, nó đã chấp nhận anh làm chủ nhân “
Vốn đã biết ít nhiều về Huyết ấn, Vấn Thiên không hỏi thêm gì nữa
Levianthan bỗng nhiên phát sinh dị biến. Xúc tu rụng mất, cơ thể khổng lồ của nó dần teo nhỏ lại, kích thước chỉ còn bằng nắm tay. Quả cầu bé xíu đó bay lơ lửng trong không trung, cọ sát vào người Vấn Thiên như một chú mèo con tỏ vẻ thân thiện. Vấn Thiên vô cùng ngạc nhiên, không ngờ sinh vật khổng lồ xấu xí đó lại có thể biến thành thế này.
Jenny giải thích
“Leviathan cũng hao tốn gần hết năng lượng của nó nên mới thu nhỏ kích thước thành như vậy. Nó cũng có khả năng thay đổi kích thước tùy thích, rất thuận tiện “
Vấn Thiên cười nham nhở
“Tôi cũng có một pháp bảo có thể biến lớn thu nhỏ tùy ý đấy “
Jenny tỏ vẻ hiếu kì
“Là thứ gì vậy ? Có thể lấy ra cho tôi xem không ? “
Trước vẻ ngây thơ của cô ta, Vấn Thiên phải cố gắng lắm mới nhịn cười được, chàng nói
“Từ từ cô cũng sẽ được trông thấy thứ đó thôi mà “
Tên cương thi Nick đã hiểu từ lâu, không nhịn được, lăn ra cười rũ rượi. Jenny thấy thế liền ngẫm nghĩ một lúc, sau khi hiểu ra nét mặt cô ta lại trở nên đỏ hồng e thẹn, nhào vào Vấn Thiên đấm thùm thụp vào ngực chàng
“Đồ xấu xa … Đồi bại … Lúc nào cũng nghĩ đến mấy cái chuyện đó …“
Đúng lúc đó, một vùng xoáy đen ngòm như một lỗ đen vũ trụ bỗng xuất hiện trên bầu trời, ngay đúng chỗ linh thể của Christie bị hủy diệt. Jenny vừa nhìn thấy liền mừng