Khải Nguyên theo lối cầu thang bí mật xuống tầng hầm
T33 vẫn ngồi im bất động, ở gần cô ta là 1 giá treo túi dịch truyền, dây dẫn của túi dịch truyền đang cắm vào tay cô ta.Ánh mắt vô hồn của cô ta như đang nhìn vào 1 nơi xa xăm, Khải Nguyên đến cô ta cũng không có phản ứng gì
Khải Nguyên quan sát cô ta một hồi, sau đó liền đưa tay về phía ngực cô ta.Quả thật là cực phẩm, mọi chỉ số đều hoàn hảo như bức tượng thần Vệ Nữ, khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng, mái tóc đen xõa ngang vai, đôi mắt xanh tuyệt đẹp.Nhưng cô ta cứ im lặng, không động đậy, như thế có khác gì 1 con búp bê, thật là mất hứng
Khải Nguyên chơt nhớ đến cuốn băng ghi âm mà Anna Britz đưa cho hắn.Biết đâu nghe xong cuốn băng đó cô ta có gì thay đổi.Hắn bèn chạy lên lấy cuốn băng đem xuống mở cho T33 nghe
Chỉ nghe giọng của Anna Britz vang lên
“T33, từ giờ ta không còn là chủ nhân chính của ngươi nữa, người này sẽ là chủ nhân chính của ngươi, ngươi phải phục tùng mọi mệnh lệnh của người này”
Nội dung của cuốn băng ghi âm chỉ có bấy nhiêu
Rõ là cuốn băng này bà ta đã làm ra để có thể giao T33 cho người khác điều khiển.Khải Nguyên hiểu là không thể để cuốn băng này vào tay người khác, liền lấy ra khỏi máy và bóp nát.Hủy cuốn băng ghi âm xong, Khải Nguyên bèn nhìn xem T33 có gì thay đổi không
Cặp mắt vô hồn của T33 chợt như có thần, cô ta quay mặt về phía Khải Nguyên nói
“Rõ.Xin đợi lệnh chủ nhân”
Khải Nguyên vô cùng ngạc nhiên, không ngờ T33 lại có thể nói chuyện.Quả là đặc biệt, đúng như lời Anna Britz nói, hắn cũng muốn biết T33 còn có điểm gì đặc biệt khác.Chợt nhớ là T33 2 ngày nay chưa ăn uống gì, hắn lại chạy lên lấy 1 số thức ăn cùng nước uống đem đến cho T33
Hắn ra lệnh
“Uống 1 ly nước rồi ăn đi”
T33 liền làm theo lệnh.Nhìn cô ta ăn, Khải Nguyên có cảm giác cô ta giống y hệt 1 nữ nhân, ăn uống cũng từ tốn nhẹ nhàng.
Khi T33 ăn uống xong, Khải Nguyên liền nói
“Có phải cô sẽ làm theo bất cứ mệnh lệnh gì của ta ?”
T33 nhìn hắn trả lời “Vâng, thưa chủ nhân”
Khải Nguyên vẻ mặt tà dị nói
”Vậy cởi hết y phục của cô ra, không sót 1 thứ gì, xong rồi quay mặt về phía ta, đứng yên”
T33 làm theo lệnh không chút chần chừ, chỉ chớp mắt cơ thể hoàn mỹ đó đã hiện ra trước mắt Khải Nguyên, hắn nhìn chăm chăm 1 lúc rồi chỉ vào chiếc bàn và ra lệnh
“Nằm xuống đó”
T33 nhanh chóng nằm dài lên bàn.Khải Nguyên cũng nhanh chóng tiến lại, nằm đè lên người cô ta, sờ mó tứ tung.Nhưng T33 nét mặt vẫn lạnh băng vô cảm, không nói lời nào, cũng không biểu hiện cảm xúc gì.Khải Nguyên loạn động 1 lúc, thấy hơi mất hứng bèn nói
“Nói cái gì đi chứ, cảm thấy thế nào cứ nói ra đi”
“Tôi không biết, chủ nhân, tôi không làm được” T33 vẫn dùng giọng nói lạnh lùng
“Kêu la hay rên rỉ gì cũng được mà” Khải Nguyên vẻ mặt khổ não nói
“Tôi không biết làm, chủ nhân, xin ra mệnh lệnh khác” T33 nói
“Dường như Anna Britz không huấn luyện cho T33 về việc này”, Khải Nguyên cũng mất sạch hứng thú, không còn tâm trí thực hiện tiếp việc hắn muốn làm, liền dừng tay lại.
Mặc dù không biểu lộ cảm xúc, cũng không nói gì nhưng qua hơi thở của cô ta, Khải Nguyên cảm thấy có gì đó không ổn.Dường như cô ta cũng đang bị nội thương nhưng lại không nói ra.Phải rồi, trúng quang cầu của Kỳ Lân tiên sinh, không chết nhưng sao có thể vô sự được
Hắn bèn dừng lại, ngồi cạnh T33 vẫn nằm trên bàn, hắn bèn hỏi 1 câu dễ hơn
“Trong người cô cảm thấy thế nào, à, tức là cô thấy có khỏe không , có gì không ổn không ?”
”Thưa chủ nhân …tôi cảm thấy rất đau … trong người tôi cảm thấy rất mệt mỏi” T33 trả lời giọng ngắt quãng
Cũng không sai, cô ta đã bị nội thương, khi đến đây còn bị Khải Nguyên bỏ đói khát gần 2 ngày, cũng không hề ngủ, hẳn là hiện giờ đang suy nhược.Làm việc ấy với cô ta lúc này chẳng khác nào giết cô ta.
“Vậy là được, ít ra cô ta cũng có tri giác, cũng biết đau, biết mệt, cũng khá giống con người.Giờ phải làm sao dạy cô ta suy nghĩ 1 ít thì tốt hơn” Khải Nguyên thầm nghĩ.
Khải Nguyên suy nghĩ 1 lúc lâu rồi hỏi cô ta
“T33 là tên bọn họ đặt cho cô, ta không thích, để ta đặt cho cô tên khác được không ?”
“Chủ nhân cứ gọi tôi theo ý thích của ngài” T33 trả lời
Khải Nguyên lại suy nghĩ rồi nói
“Cái mặt cô lạnh như băng ấy, ta cho cô 1 chữ Lãnh, à, còn nữa, mắt cô màu xanh nhạt nhìn đẹp như mặt nước hồ mùa thu, gọi là Thu Thủy đi, giờ tên cô là Lãnh Thu Thủy, tên đẹp đấy chứ, chịu không?”
“Vâng thưa chủ nhân, từ giờ tên tôi là Lãnh Thu Thủy” T33 xác nhận
“Giờ ta ra lệnh cho cô, cái gì không biết lập tức phải hỏi ta, hỏi xong nghe ta trả lời phải nhớ lấy.Còn nữa, nếu cô phải quan sát mọi thứ, mọi người xung quanh, tập làm theo giống họ.Nếu trong người có gì đau đớn khó chịu phải nói với ta ngay, rõ chưa” Khải Nguyên nói
“Vâng thưa chủ nhân, tôi sẽ cố gắng” Thu Thủy đáp với giọng lạnh lùng
Tri thức vốn bắt nguồn từ hỏi và bắt chước.Nhân loại tìm kiếm tri thức vốn là qua việc hỏi và trả lời câu hỏi cũng như bắt chước người khác.Khải Nguyên nghĩ vậy, bèn ra lệnh cho cô ta làm như vậy, muốn thông qua đó khai mở tri thức cho cô ta.Hắn cũng giải thích và bắt Thu Thủy diễn tả 1 số cảm xúc nhưng cô ta làm có vẻ còn gượng gạo, nhìn thật khó coi
“Thật như 1 đứa trẻ, cái gì cũng phải dạy”Khải Nguyên tự nhủ
Dù sao Thu Thủy cũng mang hình dáng con người, hơn nữa lại là nữ nhân xinh đep, để cô ta ở dưới hầm này thật không nỡ, Khải Nguyên liền kêu cô ta mặc quần áo vào rồi đem cô ta lên phòng hắn rồi ra lệnh cho cô ta đi ngủ.Hắn cũng nằm gần cô ôm ấp 1 hồi mới chịu nhắm mắt ngủ.
Đến sáng ra, không ngờ Nhã Ca lại dậy sớm, xuống phòng Khải Nguyên định gọi hắn dậy ăn sáng, vừa mở cửa cô nhìn thấy Khải Nguyên đang ôm 1 nữ nhân mà nằm ngủ, chính là nữ nhân 2 hôm trước vừa đánh nhau với cô.
Nhã Ca liền dựng Khải Nguyên dậy, hỏi hắn
“Anh đang làm gì vậy ?Cô ta sao lại ở đây ?Anh vừa làm cái việc ấy với cô ta phải không ?”
Không đợi Khải Nguyên trả lời, Nhã Ca la ầm lên
“Hôm đó anh bị cô ta đánh hộc máu còn chưa sợ à?Không biết cô ta nguy hiểm à ?Để cô ta ở đây lại không khóa giữ, lỡ cô ta nhân lúc anh ngủ giết anh thì sao ?”
Khải Nguyên nói
“Cô ta chỉ ngủ ở đây thôi, anh chưa làm gì cả.Em ghen với cô ta à ?”
Nhã Ca dậm chân nói
“Đúng là em còn giận việc cô ta đánh em bị thương nhưng em không ghen với cô ta.Em chỉ lo cái tính háo sắc dẫn anh đến chỗ nguy hiểm thôi”
Khải Nguyên cười nham nhở
“Cô ta hại anh không được gần Nhã Ca của anh ít nhất 1 tháng nên anh bắt cô ta ngủ ở đây làm gối cho anh ôm xem như đền bù đó thôi.Cô ta lạnh như băng, lại không biểu hiện cảm xúc, anh sao làm việc ấy được, em đừng lo.Còn nguy hiểm à, không sao, anh đã thu phục được cô ta rồi, hiện giờ cô ta tuân theo lệnh của mình anh thôi, không sao đâu”
Rồi, để chứng minh, Khải Nguyên ra lệnh
“Dậy mau”
Thu Thủy liền trở dậy, chỉ trong chốc lát đã đứng trước mặt Khải Nguyên, nói với hắn
“Chủ nhân có mệnh lệnh gì cần sai bảo?”
Khải Nguyên cười vẻ mặt tà dị chỉ vào Nhã Ca ra lệnh
“Bắt cô gái kia lại cho ta, cởi hết y phục của cô ta ra”
Thu Thủy liền thi hành, mặc dù vẫn còn bị nội thương thương nhưng tốc độ