Khải Nguyên cảm thấy hơi lười biếng, thay vì xuống biển bắt cá, hắn lại đem cá khô dự trữ ra nướng cho mọi người cùng ăn
Đến tận chiều, hắn bèn nắm tay Milena, dẫn cô ta đi ra bãi biển.Ngồi trên bãi cát vu vơ ngắm biển một lúc lâu, Khải Nguyên đánh bạo lên tiếng
“Đêm nay, ta muốn Thu Thủy trở thành nữ nhân của ta.Nàng có phản đối không ?”
Milena cười rất tươi nói với hắn
“Đương nhiên là thiếp không phản đối.Thu Thủy ngây thơ, chất phác như thế, lại rất xinh đẹp, sẽ là 1 người vợ không chê vào đâu được.Miễn là thấy chàng được hạnh phúc là thiếp mãn nguyện rồi”
Khải Nguyên ngẩn người ra.”Miễn là thấy chàng được hạnh phúc ….”.Câu nói này đã từng có 1 người nói với hắn.Chính là Nhã Ca, người phụ nữ đầu tiên của hắn.Trong lòng Khải Nguyên dâng trào lên 1 nỗi nhớ nhung tha thiết.Hắn ôm lấy Milena, nhìn cô với ánh mắt long lanh đầy cảm xúc.Khải Nguyên xúc động nói
“Ta … ta cảm ơn nàng đã hiểu cho ta”
Milena cười, lại lên giọng nhắc nhở Khải Nguyên
“Dù sao cũng là lần đầu tiên của cô ấy, chàng phải hành sự nhẹ nhàng, nhớ không ?”
Khải Nguyên gật đầu, bất giác lại thở dài.Hắn nhớ đến gia đình của hắn, những nữ nhân của hắn.Không biết đến khi nào hắn mới có thể gặp lại họ.
Đêm xuống, Milena cố ý đi ngủ sớm để không làm phiền Khải Nguyên.Khải Nguyên nằm nghĩ ngợi 1 lúc lâu rồi tiến lại chỗ Thu Thủy.Hắn nằm xuống cạnh cô, ôm lấy cô vào lòng, khẽ hỏi
“Cô vẫn chưa ngủ, phải không ?”
“Em vẫn còn thức đây” Thu Thủy đáp nhỏ đủ để cho Khải Nguyên nghe,
Khải Nguyên cảm thấy tim của Thu Thủy đang đập rất nhanh, hẳn là bây giờ cô ta rất hồi hộp.Hắn cất giọng ôn nhu nói với Thu Thủy
“Bây giờ ta sẽ dạy cô việc ấy.Nhưng ta nói trước, việc này không dễ đâu, lúc mới bắt đầu sẽ rất đau đớn.Cô có chịu được không ?”
Thu Thủy nhìn thẳng vào mắt Khải Nguyên, giọng quả quyết
“Em sẽ cố gắng, nhất định không làm anh thất vọng nữa”
Khải Nguyên vẫn ôm Thu Thủy, hắn lại nói
“Tốt, bây giờ thì hãy thả lỏng cơ thể ra.Nhắm mắt lại … à không … mở mắt hay nhắm mắt gì cũng được, tùy ý cô.Ta bắt đầu đây”
Khải Nguyên luồn tay vào y phục Thu Thủy, nhẹ nhàng vừa thoát y vừa mân mê ve vuốt những vị trí nhạy cảm.Mặt Thu Thủy đã đỏ bừng lên, hơi thở càng lúc càng gấp gáp.Cô vòng tay ôm chặt Khải Nguyên, hôn tới tấp vào má hắn
Khải Nguyên cười, nói
“Thế cũng tạm ổn, nhưng phải hôn như thế này mới đúng”
Nói xong liền áp miệng hắn vào đôi môi xinh đẹp của Thu Thủy, chiếc lưỡi tham lam của hắn len lỏi vào trong miệng Thu Thủy như muốn quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ bé của cô.Thu Thủy càng lúc càng hưng phấn, tim đập nhanh hơn, trên thân thể bắt đầu xuất hiện vài giọt mồ hôi.
Sau khi thưởng thức 1 cách tham lam nụ hôn của thiếu nữ, Khải Nguyên lại ôm lấy thân thể đầy đặn của Thu Thủy, hắn cảm nhận thấy mùi thơm xử nữ dìu dịu lan toả lên mũi.Tay hắn chuyển hướng sờ đến đôi nhũ phong đặc biệt mềm mại, cảm giác từ tay truyền lại càng làm Khải Nguyên cảm thấy đê mê.Thu Thủy cũng thả lỏng thân thể, dáng người cô càng thêm ôn nhu, thật là gợi cảm vô cùng.Khải Nguyên càng lúc càng si mê thân thể tuyệt đẹp, trắng như bạch ngọc đó.Tay hắn đã nắm lấy đôi nhũ phong tuyệt đẹp đó mà nhào nặn liên hồi, từ miệng Thu Thủy chợt phát ra những tiếng rên khe khẽ rất kích thích
Thần thương của Khải Nguyên đã sớm biến hình, hiện tại đang ở trước cửa mật động huyền bí của Thu Thủy.Khải Nguyên kề sát miệng vào tai Thu Thủy, nhẹ nhàng cắn vành tai đáng yêu đó rồi nói
“Đã đến lúc quan trọng nhất rồi đó, cô hãy cố gắng chịu đựng”
Nói xong hắn liền chuyển thân, điều khiển thần thương hung hãn nhập động.Thu Thủy nhắm mắt, 2 hàm răng cắn chặt, mặt mũi nhăn nhó, nước mắt ràn rụa trông có vẻ rất khổ sở.Thân hình cô run rẩy không ngớt, mồ hôi cũng tuôn ra như tắm.5 đầu ngón tay Thu Thủy bấu chặt vào tấm lưng trần của Khải Nguyên đến chảy máu.Khải Nguyên chuyển người thay đổi tư thế, miệng ngậm chặt 1 trong 2 đóa hoa đỏ hồng trên ngực của Thu Thủy, rồi lại cong người điều khiển thần thương nhẹ nhàng chuyển động trong thông đạo vừa mới khai phá.Thu Thủy cũng uốn người phối hợp chuyển động cùng Khải Nguyên, từ miệng cô ta tiếng rên rỉ càng lúc càng lớn dần.Mật động của Thu Thủy càng lúc càng ôm chặt lấy thần thương làm Khải Nguyên cảm thấy sảng khoái vô cùng.Một lúc sau, từ thần thương của Khải Nguyên truyền lại cảm giác cho hắn biết Thu Thủy đã sắp lên đến đỉnh điểm, hắn càng chuyển động nhanh hơn nữa, chỉ ít phút sau Thu Thủy hét to một tiếng rồi cả người mềm rũ như vô lực, hơi thở cũng yếu ớt hẳn đi.Khải Nguyên biết đã đến lúc nên dừng lại.Hắn xoay người, nằm ngửa ra, để Thu Thủy nằm trên ngực hắn, lại động tay vuốt ve mái tóc mượt mà của cô, thần thương vẫn chưa rút ra, vẫn để y nguyên ở vị trí cũ
Thu Thủy nằm thở 1 lúc, rồi đắm đuối nhìn Khải Nguyên ôn nhu nói
“Em yêu anh rất nhiều !”
Khải Nguyên ngạc nhiên, thay đổi cách xưng hô hỏi Thu Thủy
“Thật sao ?Thế em cảm nhận được tình yêu là như thế nào ?”
Thu Thủy mặt lại đỏ lên, nói
“Em không thể diễn tả.Trong lòng em vốn có cảm xúc đó từ lâu lắm rồi.Nhưng đến giờ em mới có thể gọi tên cảm xúc đó được”
Khải Nguyên trầm ngâm nói
“Đúng vậy, tình yêu vốn là thứ không thể lý giải theo suy luận thông thường được.”
Mặt Thu Thủy càng lúc càng đỏ hơn, bẽn lẽn hỏi Khải Nguyên
“Vừa rồi chắc là em tiếp thu tệ lắm phải không ?Em có làm anh thất vọng không ?”
Khải Nguyên bật cười trả lời
“Không đâu, em làm rất tốt nữa là khác.Tuy nhiên lần đầu thì chỉ thế này thôi, sau này chúng ta sẽ thực hiện việc ấy lâu hơn nữa”
Rồi Khải Nguyên lại hỏi
“Bây giờ em cảm thấy thế nào ?Có thú vị không ?”
Thu Thủy ngượng ngập đáp
“Hiện tại em mệt muốn đứt hơi, lại còn đau nữa.Nhưng cảm giác ấy … rất đặc biệt.Tuy em không thể diễn tả được … nhưng em rất thích cảm giác đó… Sau này khỏe lại rồi em sẽ cùng anh tiếp tục làm việc ấy nữa”
Lần này đến lượt Khải Nguyên đỏ mặt, hắn bèn buông Thu Thủy ra, bảo cô nhắm mắt đi ngủ rồi tiến lại gần bên Milena.Khải Nguyên nói nhỏ vào tai cô ta
“Ta biết nàng vẫn còn thức”
Milena mở mắt nhìn Khải Nguyên rồi nói đủ để cho hắn nghe
“Thiếp hiện tại vẫn còn mệt, chắc là không giúp gì được cho chàng đâu”
Khải Nguyên cười khổ nói
“Đâu phải hễ ta tìm nàng là nhất định phải đòi hỏi việc ấy.Ta chỉ muốn ôm nàng tâm sự 1 lúc thôi mà “
Không đợi Milena đồng ý, Khải Nguyên đã ôm cô ta vào lòng, hắn thủ thỉ
“Nàng có ghen không ?”
Milena nói
“Có, thiếp vẫn muốn chàng là của riêng thiếp.Nhưng thiếp biết nếu làm như vậy sẽ gò bó, trói buộc chàng, chàng sẽ cảm thấy không hạnh phúc, nên thiếp liền bỏ ý nghĩ đó.Chỉ cần nhìn thấy vẻ mặt hạnh phúc của chàng, tự dưng thiếp lại quên hết tất cả đau khổ trên đời”
Khải Nguyên lại ngẫm nghĩ 1 lúc lâu rồi nói
“Sau này, có khi ta sẽ lại đem tất cả nữ nhân của ta đến 1 nơi như thế này, sống thật an nhàn, vui vẻ.Cuộc sống bên ngoài quả thật có những vấn đề khiến người ta đau đầu.Ta chỉ muốn luôn luôn được thảnh thơi như thế này”
Milena dịu dàng nói
“Dù chàng đi đâu, thiếp cũng sẽ ở bên chàng”
Khải Nguyên mỉm cười, lại hỏi Milena
“Nếu thần công của ta không thể luyện thành, sau này sẽ lão hóa, da dẻ nhăn nhúm, mặt mũi khó coi, khi đó nàng có rời bỏ ta không”
Milena nói rất dứt khoát
“Không đời nào, dù chàng có già đi hay xấu xí thế nào thiếp cũng chấp nhận.Nếu chàng chết, thiếp cũng sẽ tự sát để đi theo chàng, còn hơn kéo dài cuộc sống trong cô độc và đau khổ”
Khải Nguyên trong lòng cảm thấy rất vui mừng, hắn lại rủ rỉ nói vô số lời yêu thương tha thiết cho Milena nghe, đến khi mi mắt cảm thấy nặng trĩu mới chịu ngủ.
Thụy Sĩ, căn cứ bí mật của Kevin
Kevin đang đứng trong 1 căn phòng khá tối tăm, được thắp sáng bằng những ngọn nến mờ ảo.Trước mặt hắn là 1 chiếc bàn dài, trên bàn là 7 lọ thủy tinh.
1 lọ chứa1 quả cầu màu đen không rõ làm bằng chất liệu gì
1 lọ chứa1 cặp nhãn cầu, được ngâm trong dung dịch bảo quản
1 lọ chứa vài lọn tóc màu đen
1 lọ chứa 1 dung dịch sẫm màu, không rõ là gì
3 lọ còn lại rỗng không
Sau lưng Kevin, 3 trưởng lão mặc áo choàng che kín mặt đang đứng im như đợi lệnh
Kevin quay người hướng về phía 3 trưởng lão nói
“Không bắt được Milena sao ?”
Trưởng lão đó bước lên 1 bước trả lời
“Chúng tôi đã dùng đến thủy long, đã sắp bắt được Milena, nhưng cô ta lại may mắn được 1 dòng xoáy ngầm cuốn đi.Thủy long cũng cố đuổi theo nhưng cuối cùng vẫn mất dấu”
Kevin lắc đầu nói
“Tệ quá, nhưng vẫn không sao.Ta vẫn còn vật liệu khác để thay thế.Ông hãy lui ra đợi chỉ thị của ta.Nhớ kiểm tra lại kỹ càng các tài khoản của ông nhé”
Trưởng lão gật đầu, quay người đi ra cửa.Kevin lại nói tiếp với trưởng lão thứ 2
“4 thần tướng còn lại thế nào rồi ?”
Trưởng lão thở dài đáp
“Đã hồi sinh xong.Nhưng bọn chúng còn hung hăng quá, chưa chế phục được”
Kevin tỏ vẻ đắc ý
“Cũng không sao, nhốt chúng lại, bố trí nhiều ma thuật cấm chế để chúng không trốn thoát.Khi cần ta sẽ thả chúng vào địa điểm đó,cho dù chúng đánh giết ai ở đó chúng ta cũng được lợi cả”
Trưởng lão gật đầu, lại nói
“Hay là tôi đem chúng lại cho ngài tự thu phục lấy.Thần tướng đầu tiên chúng tôi cũng không khống chế được, nhưng vào tay ngài liền trở nên ngoan ngoãn, lại trung thành tuyệt đối nữa”
Kevin xua tay nói
“Không, ta không có hứng thú nữa.Ông cũng lui ra đi, nhớ ẩn thân cho kỹ.Nếu bị ông ấy tìm ra thì ta cũng không có cách gì cứu ông đâu.Khi cần ta sẽ liên lạc với ông”
Trưởng lão đó cũng nhanh chóng bỏ đi, trong phòng chỉ còn Kevin và trưởng lão thứ 3.Trưởng lão này chính