Vụ nổ xảy ra được vài chục cái hô hấp thì xuân đức mới bay đến nơi đây, nhìn thấy nơi đây đã bị san thành bình địa thì xuân đức hơi cau mày, có chút không vui nói ra :
" lại để mấy con chuột kia chạy rồi. thôi được rồi, sau này kiểu gì chẳng gặp lại. ta vốn chỉ là muốn tâm tình một chút mà thôi , có cần phải chạy nhanh vậy không. thở dài."
Xuân đức quả thực cũng không có tâm tư giết chết ai cả, dù sao những người bên trong nơi này đều là tinh anh trong tinh anh của các đại thế lực, nếu bắt được sau đó đòi tiền chuộc thì sẽ kiếm được nhiều hơn. đáng tiếc là bắt sống được đám này có chút khó nếu mà giết chết thì đơn giản hơn nhiều.
Nhưng không sao , hôm nay cuối cùng thì hắn cũng đã nhìn thấy được tinh anh các đại thế lực trong một tháng nay. điều này đã là không tệ rồi, hắn cảm thấy tiền tài đang xếp thành núi ở trước mắt chỉ đợi hắn đến mang đi mà thôi.
..-o0o..-
Ở cách xa nơi xuân đức đang đứng ngoài 8 vạn dặm, lúc này ở bên trong một cánh rừng lớn , từ phía mặt đất bay ra một đạo ánh sáng, ánh sáng tán đi lộ ra thân ảnh của hai người phong kiếm cùng phong hoa. ngay khi hai người vừa xuất hiện tại nơi đây không được bao lâu thì có liên tiếp độn quang từ bên trong lòng đất bay ra. cũng có một ít là từ các khe hở không gian bò ra.
Trong đó có vài người vừa xuất hiện thì liền đã hôn mê bất tỉnh. cả người bọn họ gầy teo tóp, tóc trên đầu cũng biến thành tóc bạc. một số khác thì lại ôm lấy phần vết thương trên cơ thể rên la thảm thiết những người này thân thể cũng đang nhanh chóng héo rút đi, dùng mắt cũng có thể thấy được. thấy như vậy một màn thì những người truyền tống trước không thấy được màn kinh khủng phía sau lúc này gấp gáp hỏi.
" các ngươi bị làm sao ? "
Một số ngươi thì nhanh chóng tiến lại gần mấy người bị thương biểu hiện muốn giúp đỡ. duy chỉ có phong kiếm ở bên trong đám người thấy được cảnh này thì hét lớn.
" nhanh lui về phía sau cách xa bọn họ ra. những người khác cũng đừng có lại gần ta."
Hắn vừa la lên, vừa dùng dịch chuyển cự ly ngắn bỏ chạy về phía sau, phong hoa ở bên cạnh phản ứng nhanh nhất, nàng cũng nhanh chóng lùi về phía sau. những người khác thấy hai người như vậy thì cũng bất giác học theo, cả đám nhanh chóng lui nhanh về phía sau , cách xa mấy người bị thương đang nằm trên mặt đất ra.
Sau khi đã lùi ra khoảng cách an toàn thì lúc này phong hàn ở trong đám người bộ dạng âm trầm lên tiếng hỏi :
" phong kiếm chuyện này là sao ? "
Lần này không cần phong kiếm nói chuyện, phong hoa ở một bên đã lên tiếng :
" việc này lúc sau hãy nói, bây giờ phải tranh thủ cứu những người kia. may mà trước khi vào đây ta cũng đã có chuẩn bị trước."
Vừa nói nàng vừa lấy ra một tầm phù chú màu trắng, tâm niệm vừa động tấm phù chú kia lập tức một màn mưa ánh sáng bao phủ lấy tất cả mọi người nơi đây, ngay khi màn mưa ánh sáng kia bao trùm lấy tất cả mọi người thì cũng ngay lúc này, hàng loạt tiếng kêu thê lương vang vọng.
" oe oe oe.."
Tiếng kêu như âm thanh của tiếng trẻ con vừa mới sinh ra nhưng lại bị người khác nhẫn tâm bóp chết vậy, mọi người ở đây nghe được âm thanh kia thì nước mắt bỗng dưng trào ra, ánh mắt mê mang, không hiểu vì sao cảm thấy đau lòng cực độ, bọn họ muốn chạy ra khỏi màn mưa ánh sáng. lao về phía mấy người đang bị thương nằm trên mặt đất.
Nhưng vào lúc tâm tình mọi người đang dao động thì âm thanh của phong kiếm vang lên :
" ổn định tâm thần, âm thanh kia là của chú linh, phải cố gắng giữ vững bản tâm đừng để nó mê hoặc."
Nghe được tiếng quát của phong kiếm thì những người nơi đây đều đánh cái rùng mình,