Xuân đức cũng không có để ý đến vẻ mặt ngạc nhiên của thiếu nữ kia, hắn nhìn nàng ta trực tiếp đi thẳng vào vấn đề. dùng ngôn ngữ tiên giới lên tiếng hỏi:
“ ngươi có gì muốn nói với ta sao ? nếu có thì nói ngay đi ta không có nhiều thời gian.”
Cảm nhận được ánh mắt của xuân đức nhìn chăm chú lên bản thân thì nữ tử kia theo bản năng nhìn lại nhưng khi vừa nhìn vào đôi mắt màu xám của xuân đức nàng không khỏi rùng mình một cái, một loại bất an khó nói thành lời hiện ra trong lòng, ngay lập tức nàng liền rời đi ánh mắt qua nơi khác.
Vừa nhìn qua nơi khác nàng vừa nói :
“ phải, ta có một bí mật lớn muốn cùng ngươi trao đổi, việc này ta chỉ muốn cho mình ngươi.”
Nàng ta vừa nói xong thì vũ y ở gần đó đã nhìn xuân đức lên tiếng :
“ em có chuyện phải đi làm gấp, anh hai ở đây nói chuyện với cô ta đi.”
Nói xong thì nàng khẽ nháy mắt một cái , đồng thời khẽ cười lên, nụ cười của nàng có phần gian gian. ra hiệu với xuân đức xong thì nàng mới rời đi. nhìn thấy vũ y đi rồi thì xuân đức bên ngoài cũng không có biểu hiện ra cái gì nhưng trong lòng thì hắn cảm thấy chán ghét với nữ nhân trước mắt thêm 5 phần. hắn cũng không rõ vì sao đột nhiên lại có cảm giác như vậy.
Nhìn nữ nhân trước mắt xuân đức lạnh nhạt nói :
“ nói đi.”
Cảm nhận được lãnh ý trong lời nói của xuân đức thì thiếu nữ trong lòng không khỏi tức giận, nàng chưa bao giờ bị người ta đối đãi như vậy, nàng ở đâu cũng đều được người người kính ngưỡng ,chưa bao giờ phải chịu ủy khuất như ở nơi này. nhưng nàng cũng là người biết thời biết thế nên không có phát tác, nàng chỉ là ghi lại mối hận hôm nay đợi ngày sau an toàn sẽ tìm tên thanh niên trước mắt báo thù.
Cố gắng dùng giọng điệu ôn nhu nhất có thể , nàng nhìn xuân đức nói ra :
“ trước tiên ta xin tự giới thiệu ta tên mộng vân là….”
Nàng còn chưa nói hết thì liền đã bị xuân đức dơ tay lên cắt ngang, xuân đức rất không khách khí nói :
“ ta không cần biết tên của một tù nhân làm gì, có gì mau nói nếu không nói thì cũng không cần nói nữa.”
Mộng vân đang cố gắng không phát tác, nàng đã rất cố gắng ôn nhu nhung không ngờ lại nhận được sự đáp trả như vậy, hành động của xuân đức tí nữa thì làm nàng không kiềm lại được mà chửi lên, may mắn là nàng vẫn còn kiềm chế được nhưng trong lòng của nàng lúc này xuân đức đã đứng vị trí đầu tiên trong đám người mà nàng căm thù nhất.
Hít vào một hơi thật sâu để kiềm chế bản thân, nàng lúc này cũng trực tiếp nói :
“ ta nắm giữ phương pháp thông qua 20 tầng đầu tiên của thần võ nguyên tháp.”
Nghe mộng vân nói vậy thì hai mắt của xuân đức khẽ nheo lại, hắn cẩn thận cảm ứng ba động trên người nàng ta, sau giây lát thì hắn lên tiếng :
“ vậy cái giá đổi lại là gì ?”
Thấy xuân đức đã động tâm thì mộng vân lúc này cũng bắt đầu đưa ra cái giá của bản thân :
“ ta muốn ngươi trả lại bảo vật của ta cùng với thả ta ra ngoài. hai chúng ta có thể hợp tác cùng nhau. ngươi thấy thế nào?”
Xuân đức lúc này bỗng nhiên nhếch môi khẽ cười, nụ cười của hắn mang theo vẻ trào phúng không hề che giấu. hắn có chút châm chọc nhìn nữ nhân trước mắt nói :
“ có lẽ não của ngươi cũng đã lâu không dùng nên đã mốc meo hết cả rồi. trả lại bảo vật, thả ngươi tự do sau đó lại còn muốn đôi bên cùng hợp tác, chẳng lẽ ngươi cho rằng ta là một thằng ngu sao?”
Nhìn nụ cười trào phúng của xuân đức thì mộng vẫn đột nhiên cảm thấy lửa giận không tên bùng lên