Ở khu vực tầng 2 gần bạch cốt tế đàn, lam nguyệt lúc này đang cầm một quyển sổ nhỏ ghi ghi chép chép gì đó bỗng nhiên nghe được truyền âm của xuân đức.
Nàng lúc này không một chút do dự liền cất đi quyển sổ nhỏ sau đó chạy đến bên cạnh sói mập nói điều gì đó, sói mập gật gật đầu rồi lam nguyệt lại chạy đi , nàng chạy về phía giam giữ tù nhân.
Không qua bao lâu thì nàng liền đi ra khỏi nơi giam giữ tù nhân còn dẫn theo 20 người, 20 người kia ai nấy đều thân thể gầy yếu , hư nhược, bộ dạng có chút thiếu sức sống.
Lúc này đây lam nguyệt dẫn theo 20 người một đường thông qua dịch chuyển trận pháp đi xuống không gian tầng 1.
……
Thêm 5 phút thì nàng liền đã đi tới trước căn nhà nhỏ của xuân đức, vừa nhìn thấy hắn đang đứng nơi đó thì nàng nhanh chân tiến lại gần cung kính chào.
“ đại sư , người đã được đưa tới.”
Xuân đức lúc này cũng đã nhìn thấy người mà lam nguyệt đưa tới, nhìn tên nào tên nấy xanh sao vàng vọt nhìn cứ giống kẻ chết đói thì hơi nhướng mày hỏi :
“ ta không phải nói ngươi chọn mấy tên cao to lực lưỡng sao, vì sao chọn mấy tên này ?”
Lam nguyệt lúc này nhanh chóng giải thích :
“ thưa đại sư những người này đã thuộc dạng khỏe mạnh nhất rồi ạ nhưng kẻ khác còn không được thế này. do thời gian gần đây kim quản gia liên tục rút tinh huyết của bọn họ khí cho đám người này nguyên khí đại thương, gián tiếp dẫn đến tình trạng như lúc này.”
Xuân đức nghe vậy thì cũng hết biết nói cái gì cho phải, không ngờ sói mập ác như vậy, rút tinh huyết nhiều đến mức đám thiên kiêu kia chỉ còn lại da bọc xương.
Có điều vấn đề này cũng không có lớn, chẳng lẽ 20 người còn không làm gì được một nữ nhân. hắn lúc này khẽ phất tay một cái, một làn độc khí nhanh chóng tán ra bay về phía 20 người kia. 20 người kia lúc này đã bị xuân đức trói buộc không thể né tránh nên chỉ có thể trơ mắt nhìn độc khí xâm thể.
Không qua mấy cái hô hấp sau khi độc khí nhập thể thì đám người kia hai mắt lập tức đỏ hồng, hơi thở gấp gáp, bộ phận nào đó đã chào cờ, ánh mắt của cả đám đều như sói đói nhìn về phía hai người lam nguyệt cùng mộng vân.
Ánh mắt kia đáng sợ đến mức dọa cho lam nguyệt theo bản năng chạy ra phía sau lưng xuân đức ẩn nấp, nàng chỉ dám lò một cái đầu ra nhìn 20 người nam tử kia. về phần mộng vân lúc này thì cả người run lên. lúc này đây nàng ẩn ẩn cảm thấy điều gì đó không hay sắp xảy ra.
Ngay khi nàng còn chưa kịp nghĩ ra thì một tiếng “ xoẹt” vang lên. bộ đồ đang mặc trên người của nàng thoáng bị xé thành vài mảnh, thân thể trần như nhộng ngay lập tức xuất hiện trước mặt những người ở đây.
20 tên nam tử bị xuân đức hạ độc, lúc này nhìn thấy thân thể của mộng vân thì cả đám hưng phấn gào rú cả lên.
“ gừ gừ .”
“ gừ gừ.”
“ gừ gừ.”
Nếu như lúc này không phải có xuân đức khống chế đám người kia thì những kẻ kia đã sớm nhào lên rồi.
Đang nấp phía sau xuân đức, lam nguyệt nhìn thấy hắn xé tan quần áo của mộng vân lại nhìn 20 người nam nhân cách đó không xa thì sắc mặt thoáng cái cắt không còn giọt máu.
Cũng sau vài giây đứng hình, sau khi kịp nhận ra chuyện gì thì mộng vận liền hét lên thất thanh.
“ á a a a a a.”
Ngay sau đó nàng theo bản năng ngồi xuống, hai tay ôm lấy trước ngực đầu cuối xuống.
Xuân đức nhìn thấy vậy thì mặt không biểu tình, hắn vươn một tay ra túm lấy cổ của mộng vân sau đó nâng nàng lên, nhìn mộng vân hắn cười lạnh nói :
“