..-o0o..-
Sau khi đã nhận được đồng phục cùng thẻ học viên của học viện pháp thần thì xuân đức liền quay trở về nhà. vừa về đến nhà thì hắn liền đi tìm người cho hắn thuê nhà. người cho hắn thuê nhà khi thấy được hắn mặc đồng phục của học viện pháp thần cùng thẻ học viên của hắn thì liền tươi cười.
Tiếp sau đó xuân đức gạ gẫm lão đó bán căn nhà kia cho hắn, vốn hắn cũng chỉ là hỏi vậy thôi nhưng không ngờ người đàn ông kia liền bán cho hắn với cái giá 200000 đồng vàng. xuân đức cũng không có biết là đắt hay rẻ nhưng hắn vẫn mua. dù sao tiền vàng của hắn còn rất nhiều. dùng tới lúc hoàn thành nhiệm vụ có khi vẫn dư giả.
Sau khi quay trở về nhà thì hắn liền tìm đến phòng ngủ, có điều bên trong phòng ngủ không thấy cô bé lan đóa đâu, mũi hắn ngửi ngửi, cảm thấy có mùi thơm bay ra từ phòng bếp, lúc này hắn đi xuống phòng bếp, vừa xuống đến nơi thì hắn liền thấy lan đóa đang nấu đồ ăn trưa. nhìn thấy vậy thì xuân đức cười hỏi :
“ tiểu đóa hôm nay trổ tài nấu cơm sao? hôm nay tiểu đóa nấu gì vậy?”
Lan đóa quay lại thì thấy xuân đức đang đi vào trong phòng bếp, nhìn bộ đồ hắn đang mặc thì hơi kinh ngạc nói :
“ vô tà đại ca mặc bộ này thật đẹp, hi hi, em đang nấu canh thịt cho bữa trưa, cũng sắp xong rồi.”
Xuân đức mỉm cười, tiến lại gần nhìn xem cô bé lan đóa nấu canh, khi hắn nhìn vào nồi canh thì không khỏi cười khổ , cô bé lan đóa này nấu canh mà chỉ cho đúng bốn cái lá rau, một chút xíu mỡ. còn lại đều là nước. mà nước có màu đục đục hẳn là dùng lại nước vo gạo.
Xuân đức đương nhiên biết vì sao cô bé lan đóa lại nấu như vậy, cô bé nấu như vậy là đang tiết kiệm, đối với cô bé như vậy đã là xa xỉ lắm rồi. người sống trong nghèo khổ thì luôn có tính cách tiết kiệm như vậy.
Khẽ cười, xuân đức nói :
“ tiểu đóa, anh không có cấm em tiết kiệm nhưng cũng không cần tiết kiệm đến mức này đâu. hôm nay anh đã là học viên chính thức của học viện pháp thần, hàng tháng sẽ có trợ cấp, nên sẽ không lo đói, vì vậy sau này em cũng không cần tiết kiệm quá như vậy nữa. được rồi, để anh nấu cho.”
Vừa nói thì xuân đức vừa xắn tay áo lên, sau đó thì lấy một cái trảo, mang ra một miếng thịt lớn bắt đầu cắt thành nhiều miếng vừa ăn , cho thêm một ít gia vị cùng hành họ các kiểu rồi xào lên.
Còn cái nồi canh mà lan đóa đang nấu dỡ thì hắn cũng cho vào ba bốn miếng thịt nạc lớn sau đó đậy nắp lại.
Lan đóa thấy hắn một lần nấu nhiều như vậy thịt thì có chút lo lắng nói :
“ vô tà đại ca, nấu nhiều như vậy liệu có ăn hết không? mà vô tà đại ca nói học viện pháp thần là sao ạ?”
Xuân đức mỉm cười nói :
“ ăn không hết thì để tới buổi tối ăn cũng được mà, không lo lãng phí. còn về học viện pháp thần sao, nơi kia rất thú vị . đến buổi chiều anh mang em đi nhìn xem.”
( lưu ý: lan đóa cùng xuân đức không phải đến cùng từ một nơi nên cách xưng hô lúc ban đầu có hơi chút hỗn loạn, sau này ở cùng nhau nhiều thì cách xưng hô cũng từ từ thay đổi.)
Lan đóa nhu thuận đáp :
“ vâng.”
Không qua bao lâu sau thì xuân đức liền đã nấu cơm xong, sau đó hai người bắt đầu dọn cơm ra bàn ,vừa ngồi ăn vừa xem ti vi. ở thế giới ma pháp này khoa học kỹ thuật phát triển rất mạnh, mấy thứ như tivi gì đó cũng không thiếu, đã vậy còn hiện đại hơn nhiều.
Trên cái tivi do ma pháp tạo thành cùng kết nối này , chiếu rất nhiều kênh, từ kinh tế văn hóa giáo dục , đời sống,ca nhạc, quân sự , gì cũng có. xuân đức lúc này chọn một kênh ca nhạc sau đó thì cứ để mặc kệ cho nó hát.
Lan đóa cũng là lần đầu tiên tiếp xúc với những thứ hiện đại như thế này nên cô bé tỏ ra rất hứng thú. cô bé nhìn chằm chằm cô gái đang hát bên trong tivi mà quên cả ăn. xuân đức thấy vậy thì cười nói :
“ tiểu đóa ăn đi không cơm nguội bây giờ, sau này còn được nhìn nhiều nữa. mà phải rồi, tiểu đóa có thích đi học không?”
Nghe đến đi học thì cô bé lan đóa ngẩn người ra, đối với một đứa trẻ sinh ra trong thân phận thấp hèn như nàng , ăn bữa