..-o0o..-
Ở bên ngoài ngoại giới. xuân đức đang ngồi bên trên thương tâm hoa từ từ mở mắt ra, hắn lúc này nhìn mộc lan cách đó không xa lên tiếng hỏi :
“ có chuyện gì?”
Mộc lan nghe được hắn hỏi thì lập tức cung kính nói :
“thưa tà thiếu, phát hiện thi thể tu sĩ chết vùi lấp bên trong cát đen, theo như tình trạng của cái xác thì người này chết chưa lâu chỉ cách giờ mà thôi.”
Xuân đức ánh mắt hơi híp lại, trong lòng hắn ngay lập tức hiện lên một ý niệm, ánh mắt của hắn lúc này trở nên sắc bén nhìn về phương trời xa xa, nơi chỉ có bảo cát đen kịt một màu.
“ thi thể đâu?”..- xuân đức nhìn nàng hỏi.
Hắn vừa hỏi thì lệ hoa trì gần đó liền mang ra một cái thi thể đưa tới trước mặt xuân đức, xuân đức nhìn qua thi thể trước mắt một lúc thì gật đầu nói :
“ xem ra dự đoán của ta không sai biệt nhiều, vân hẳn còn có thể chống đỡ chờ đến lúc ta tới.”
Đúng lúc này xuân đức mí mắt khẽ nhảy một cái, hắn nhìn thấy một giọt máu có phần khác biệt ở vết thương ở ngực của tên kia, xuân đức lúc này đưa tay nhiếp lấy giọt máu kia, giọt máu kia sau khi vào trong tay hắn thì cũng không xuất hiện cái gì đặc biệt nhưng khí hắn sử dụng một chút long nguyên kích thích thì.
“ bụp”
Giọt máu nổ tung, cùng lúc đó một hư ảnh nữ tử có phần chật vật hiện lên, nàng ta nhìn xuân đức nói :
“ nhanh tới cứu ta, ta đã không có lực để chạy, đi ngược lên vạn dặm có một cái di chỉ phong ấn thứ gì đó, ta sẽ ở đó vừa chống cự vừa chờ ngươi. ngươi không tới nhanh sau này cũng không còn gặp ta nữa rồi.
Nói xong lời này thì hư ảnh lập tức biến mất không thấy đâu nữa những người khác ở bên cạnh nhìn thấy một màn thần kỳ như vậy thì đều không khỏi kinh ngạc đến ngây người ra.
Kinh hương lúc này có chút run rẩy nói :
“ là sư phụ, sư phụ vẫn không có chết, sư phụ đang chờ chúng ta tới cứu. vô tà đại ca nhanh đi cứu sư phụ, sư phụ của muội sắp không xong rồi.”
Còn chưa nói xong thì trong mắt nàng đã hiện lên đầy sương mù nhìn như sắp khóc tới nơi.
Xuân đức nhìn nàng như vậy thì chỉ là khẽ cười nói :
“ muội lại xem thường sư phụ mình quá, lấy tài trí của nàng đừng nói là bây giờ mà có lại đợi thêm mười ngày nửa tháng nữa thì nàng ta vẫn có cách đợi chúng ta đến cứu. nhưng mà tốt nhất vẫn là nên nhanh nhanh đi cứu viện mới tốt.”
Nói xong thì hắn liền bắt một đạo ấn quyết, sau đó đánh vào bên trong thương tâm đăng, ngay lập tức thương tâm đăng phát ra hào quang nhu hòa như ánh trăng cùng lúc đó cả thương tâm đăng lấy tốc độ vô cùng khủng khiếp lao đi.
“ vèo vèo vèo…”
Thương tâm đăng giống như xé rách không gian vậy, trong nháy mắt liền xuất hiện tại cuối chân trời.
……..
Khoảng cách vạn dặm mà nói cũng không có bao xa, không qua bao lâu liền đã đi tới , nơi đây cản trở mọi người chỉ có bão cát màu đen quỷ dị mà thôi, nhưng đám người xuân đức lại không e dè thứ kia nên tốc độ vô cùng nhanh.
Ngay khi bọn họ đến nơi mà mộng vân hướng dẫn thì chỉ thấy một tòa tháp cao sừng sững, tòa tháp cao màu đen phát ra khí tức tang thương cổ lão, ở xung quanh còn có tám thanh trụ to lớn , bên trên tràn đầy phù văn cổ quái.
Từ bên trên tám thanh trụ to lớn kia lại có 8 sợi xích màu đen nối liền với tòa tháp trung tâm. vừa nhìn liền biến là một cái trận pháp rồi.
Thêm một điều nữa , khắp nơi đều là một mảnh hoang tàn đổ nát nhưng nơi đây lại không có hư hao gì, không những không hư hao gì đã vậy lại còn hoàn hảo vô khuyết.
Vừa nhìn thấy cái tháp này thì xuân đức liền cảm thấy một trận bất an, có điều hắn cũng mặc kệ , hắn cũng không tin với năng lực hiện tại của hắn ở cái thế giới này còn có đồ vật gì có thể làm khó được hắn.
Nghĩ vậy hắn liền nhìn mọi người nói :
“ đi xuống thôi.”
Tiếp sau đó cả năm người đồng thời xuống phía dưới bước vào bên trong phạm vi của tòa tháp cao kia, ngay khi xuân đức bước vào