..-o0o..-
Đứng ở bên trong tầng mây, quan sát chúng sinh bị vô số quái vật dữ tợn giết hại xuân đức không nổi lên bất kỳ cái gì thương xót. sống ở cái thế giới này lâu rồi thì người ta sẽ nhận ra một điều , tình thương , sự đồng cảm là cái gì đó rất xa xỉ, không phải cứ thích là cho đi.
“ a a a … cứu với… quái vật...a a a a …”
“ không , đừng có lại đây, không .. đừng mà… a a a a..”
“ ầm ầm.. chết đi quái vật… chết .. chết đi..”
Khắp cả một thành trì rộng lớn, đâu đâu cũng là âm thanh kêu hét thảm thiết thê lương, đâu đâu cũng là tình cảnh quái vật nhảy ra bên ngoài kéo người sống xuống dưới lòng đất, đôi khi thì nó ăn tươi luôn trên mặt đất.
Dù là nhân tộc hay yêu tộc thì đám quái vật kia đều không có buông tha, chỉ cần vật còn sống xuất hiện trong tầm mắt bọn nó đều bị bọn nó tấn công.
Tuy không rõ nơi này là nơi nào nhưng ở bên trong thành trì này cũng có không ít cường giả tinh vương tiên cảnh, một tên cường giả tinh vương tiên cảnh dù chỉ là sơ kỳ thôi nhưng chỉ cần xuất chiêu liền có thể đơn giản giết chết năm sáu con ma vật kia nhưng cái kia là phải đánh trùng mới được, tốc độ đám ma vật này rất nhanh, rất khó đánh trúng.
Tốc độ nhanh nhưng tấn công thấp, phòng ngự thấp, bọn nó chỉ có thể là sát thủ với đám tu sĩ bình thường, còn từ tinh vương tiên cảnh trở lên thì không đủ nhìn, nhưng mà đó là số lượng ít, còn số lượng ma vật đông như hiện tại thì dù có là tinh vương tiên cảnh cường giả cũng phải chết.
Mộng vân quan sát tình cảnh, sau một lúc mới nói:
“ không có dẫn đầu tổ chức phòng ngự, theo tình hình này tiếp diễn thì không đến một canh giờ nơi này liền không còn người sống.”
Xuân đức nheo mắt nhìn về phía phủ thành chủ, sau đó cười nói :
“ làm sao lại không có được chứ, phủ thành chủ kìa, đã tụ tập kha khá cường giả rồi đấy. mà chúng ta quan sát nãy giờ vì sao còn chưa thấy kẻ điều khiển đám quái vật này đi ra nhỉ? tên kia còn sợ gì mà không đi ra đi?”
Hắn vừa nói xong thì mộng vân đang giật giật tay áo hắn khẽ nói :
“ tây bắc phương hướng, xuất hiện kẻ ngươi cần tìm.”
Xuân đức nghe thế thì lập tức nhìn sang, vừa nhìn qua phương hướng kia thì xuân đức liền nhìn thấy một con quái thú mình rắn, đầu người, ở bên cạnh nó là nhung nhúc đám ma vật đang bảo vệ xung quanh.
Xuân đức sau khi đánh giá một phen thì lên tiếng.
“ chiến lực còn này chỉ tầm tinh vương tiên cảnh hậu kỳ bảy tám tầng mà thôi, nơi này sẽ không phải có một con như vậy thôi chứ.”
Mộng vân suy đoán nói:
“ số lượng lớn như vậy hẳn không chỉ có một con mà còn nhiều nữa, bằng không một mình nó không thể điều khiển được hết ma vật nơi này.”
Nhẹ gật đầu, xuân đức nói:
“ lại tiếp tục nhìn xem, chúng ta cũng không vội nhất thời.”
…..
Hai người lại tiếp tục ẩn náu ở bên trên tầng mây, quan sát tình hình phía bên dưới.
Quả nhiên, sau một lúc lâu thì đám tinh anh ma vật cuối cùng cũng xuất hiện, số lượng cũng không ít, có đến mấy trăm con, tu vi đều đạt hậu kỳ tinh vương tiên cảnh, cá biệt có con còn đạt tới bán bộ hằng vương tiên cảnh.
Nhìn cuồn cuộn không ngừng có ma vật từ lòng đất đi ra, xuân đức hơi nhíu mày lại tự mình nói:
“ đám này như thế cuồn cuộn không ngừng xuất hiện. chẳng lẽ gần nơi đây có cái phong ấn nào sao? nếu như tìm được nơi phong ấn kia thì... ”
Nghĩ đến điểm này thì xuân đức liền nhịn không được hưng phấn, nếu tìm đến được ổ ma vật này thì sẽ là một thu hoạch cực kỳ lớn.
Với hắn bây giờ đang nhiễm tiên giới hơi thở nên giết chết dị sinh vật thì sẽ không đứa tới thiên đạo trừng phạt. cái này mới là